Lại qua nửa phút thì cảm xúc trên khuôn mặt của cô ta đã bình tĩnh lại, chậm rãi nói:
“Sáu năm trước, Tôn Danh Hạo đã chết, Tôn Truyền Phát bị liệt nửa người, công ty trách nhiệm hữu hạn Danh Hạo đã loạn thành một nồi cám heo.”
“Khi Tôn Truyền Phát vẫn còn nằm ở phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện thì những thân thích xa gần, bạn bè, cổ đông của công ty, còn có những người mà ông ta luôn coi là anh em đã vây chặt trước cửa bệnh viện và trước cửa nhà tôi, muốn thâu tóm công ty.”
Bất kể là bác ruột, dì ruột bên ngoại, hay anh chị em cùng một mẹ sinh ra của Tôn Truyền Phát đều nảy sinh tâm tư bất chính.
Ngay lúc đó, Tôn Ngoạt vốn dĩ chỉ là nhân vật bên rìa trong nhà họ Tôn, là một sinh viên sư phạm không có gì nổi bật thì chỉ trong một đêm đã biến thành người thân, người thừa kế duy nhất của Tôn Truyền Phát.
Vì để chống đỡ áp lực từ mọi phía, cô ta đã bị bắt ép tạm nghỉ học, bị ép buộc đứng ra đương đầu với những thân thích như sói đói này.
Chỉ trong vòng một tuần ngắn ngủi, cô ta đã gầy rộc đi gần bảy, tám cân.
Cũng may, Tôn Truyền Phát không chết, đã tỉnh lại từ trạng thái hôn mê sâu.
Tuy nhiên, vết thương của ông ta lại cực kỳ nghiêm trọng, phải nghỉ ngơi dưỡng bệnh trong thời gian dài, không có thời gian để quản lý công ty.
Vì để bảo vệ tài sản của mình, Tôn Truyền Phát bất đắc dĩ phải đề bạt đứa con gái từ trước đến nay chưa bao giờ coi trọng của mình, bồi dưỡng cô ta học tập cách xử lý nghiệp vụ trong công ty.
Trong vài tháng tiếp theo, Tôn Ngoạt đã tiếp xúc đến tài liệu cốt lõi của tập đoàn, cũng nhanh chóng trưởng thành và sớm có thể tự đứng trên đôi chân của mình để đối phó với mọi việc.
Chờ đến khi sức khỏe của Tôn Truyền Phát tốt hơn một chút, tinh thần cũng không còn mờ mịt như trước kia nữa thì ông ta lại thường xuyên nghĩ đến Tôn Danh Hạo đã chết kia, nghĩ đến chuyện “hương khói” bản thân bị đứt đoạn.
Gần như trong hai năm đầu tiên sau khi xảy ra tai nạn xe cộ thì Tôn Truyền Phát vẫn luôn muốn có thêm một đứa con trai khác.
Tuy nhiên, di chứng nghiêm trọng của vụ tai nạn xe cộ kia đã khiến cho phần eo dưới của ông ta gần như không còn cảm giác gì, càng đừng nói đến chuyện tạo người.
Trải qua đủ loại liệu pháp kích thích kỳ quặc, trị liệu bằng mọi loại thuốc nhưng vẫn không có tác dụng gì nên Tôn Truyền Phát lúc này mới không thể không chấp nhận sự thật bản thân đã phế rồi.
Tính cách của ông ta trở nên càng tối tăm và đa nghi hơn, nhìn bất cứ thứ gì đều thấy không thuận mắt, đặc biệt là đứa con gái càng ngày càng tài giỏi của mình.
Chỉ trong hơn bốn năm ngắn ngủi, dưới sự dẫn dắt của Tôn Ngoạt, tập đoàn nhà họ Tôn đã trở lại quỹ đạo ban đầu, còn từng bước phát triển lớn mạnh hơn, có vẻ còn tốt hơn nhiều so với trước khi ông ta xảy ra chuyện.
Rõ ràng biết rằng vào năm đó, Tôn Ngoạt không hề có năng lực hay khả năng làm được điều gì nhưng tinh thần đã méo mó của Tôn Truyền Phát lại bắt đầu nghi ngờ Tôn Ngoạt, hoài nghi cái chết của Tôn Danh Hạo năm đó và tai nạn xe cộ khiến ông ta tê liệt có ẩn giấu âm mưu khác.
Lúc này, Tôn Ngoạt đã thay da đổi thịt, trở thành một người cực kỳ tài giỏi và hăng hái trên thương trường.
Nhưng trong lòng cô ta cũng rõ ràng, tuy rằng Tôn Truyền Phát đã dần lui về hậu phương nhưng ông ta vẫn nắm giữ chặt chẽ quyền sở hữu cổ phần trong công ty.
Hơn nữa, chỉ riêng di chúc, ông ta đã lập hơn mười bản khác nhau, đề phòng việc bản thân bị đột tử thì sẽ bị cướp mất cổ phần công ty.
Cô ta cũng không thể xác định chắc chắn rằng bản thân sẽ được nhận cổ phần công ty sau khi cha ruột chết đi.
Do đó, bởi vì quyền sở hữu cổ phần, đồng thời, cùng vì trong lòng cô ta còn có một chút tình cảm cha con với Tôn Truyền Phát nên Tôn Ngoạt vẫn tận tâm chăm sóc, chịu đựng tính khí càng ngày càng cổ quái của cha mình.
Nhưng cho dù là như vậy thì vẫn không thể lay chuyển được những suy nghĩ âm u nảy sinh trong đầu Tôn Truyền Phát.
Khi nhận thấy cô cháu gái nhà mình không phải là người dễ đắn đo thì mấy người bác, người chú đã từng đục nước béo cò khi Tôn Truyền Phát gặp nguy nan dần dần chuyển sang con đường lợi dụng tình cảm.
Đặc biệt là bác cả nhà cô ta, người này thường xuyên dẫn hai người anh họ đến nhà để “hiếu thuận” với chú út, còn nói xấu sau lưng về cô ta với Tôn Truyền Phát.
Tôn Ngoạt đã có tâm tư đề phòng, lắp đặt một máy nghe lén trong phòng của Tôn Truyền Phát và nghe thấy người bác cả kia đang không ngừng tẩy não ông ta.
Người này nói rằng Tôn Ngoạt rốt cuộc cũng chỉ là một đứa con gái, về sau nếu lập gia đình thì tất cả sản nghiệp nhà họ Tôn sẽ rơi vào tay người ngoài.
Ông ta còn nói rằng bây giờ Tôn Ngoạt đã bắt đầu đuổi hết người cũ của nhà họ Tôn trong bộ máy công ty rồi. Nếu về sau Tôn Ngoạt nắm giữ được quyền hành to lớn thì nhất định sẽ đuổi tận giết tuyệt tất cả.
Vị bác cả này nói rằng muốn cho hai người anh họ kia trở thành con thừa tự của Tôn Truyền Phát, để cho ông ta có cái “dựa vào” sau này. Về sau, hai người anh họ này kết hôn và sinh con vẫn sẽ dưỡng lão cho Tôn Truyền Phát, cháu trai cũng sẽ gọi ông ta là “ông nội”…