“Những nỗ lực của cô Viên nhất định sẽ gặt hái được kết quả.” Cố Chi Tang nói.
Viên Trầm Phương và những cô gái khác đều tưởng rằng lời nói này của Cố Chi Tang chỉ là an ủi mà thôi. Bọn họ nghĩ rằng ý của cô là Viên Trầm Phương đã nỗ lực và cố gắng rồi thì ít nhất cũng có thể tích lũy thêm kinh nghiệm.
Nhưng sự thật lại không phải là như vậy.
Cố Chi Tang vẫn chưa nói hết mọi chuyện. Thật ra, cô đã nhìn thấy một tử kiếp từ khi quan sát tướng mạo của Viên Trầm Phương.
Cô ấy đã suýt chết.
Dựa theo tính cách không từ thủ đoạn để đạt được mục đích của Tôn Ngoạt, khi Viên Trầm Phương và cô gái họ Diệp nhất định muốn rời đi thì cô ta đã nảy sinh ý định giết chết hai người bọn họ rồi.
Chỉ là đột nhiên, vào giữa chừng thì cô ta lại có lòng trắc ẩn, buông tha cho hai bọn họ.
Còn về phần lý do vì sao thì Cố Chi Tang cũng có thể đoán được đại khái.
Tôn Ngoạt đã từng ở trong hoàn cảnh không trâu bắt chó đi cày, bị ép buộc học tập cách quản lý công ty và các kiến thức tài chính để đối phó với đủ loại người có ý đồ bất chính. Cô ta đã phải cắn răng phấn đấu vì tương lai của mình.
Có lẽ bởi vì Viên Trầm Phương luôn đi sớm về muộn, tận tâm với công việc của mình, cũng có lẽ bởi vì dù bị ác mộng tra tấn đến tiều tụy và suy sụp tinh thần nhưng cô ấy vẫn không từ bỏ cơ hội thực tập…
Tóm lại, Tôn Ngoạt chắc hẳn đã từ những hành động cố gắng không ngừng nghỉ trong công việc của Viên Trầm Phương mà thấy được bóng dáng của bản thân cô ta.
Do đó, bởi vì một chút cảm xúc không rõ ràng này mà Tôn Ngoạt đã động lòng trắc ẩn, không ra tay giết chết Viên Trầm Phương.
Có lẽ đây là quyết định khiến Tôn Ngoạt sẽ phải hối hận cả đời.
Nguyên nhiên khiến Cố Chi Tang lựa chọn đối thoại riêng tư là bởi vì cô sợ quỷ thai sẽ khơi lên một cuộc khủng hoảng trong lòng những người dân bình thường.
Thứ hai là cô cảm thấy sau khi vạch trần chân tướng sự việc thì nhất định sẽ có cư dân mạng cho rằng Tôn Ngoạt cũng là một người đáng thương, cho rằng cô ta động lòng trắc ẩn buông tha Viên Trầm Phương thì chắc hẳn không phải là một người hoàn toàn xấu xa.
Sau đó, bọn họ sẽ thuận tiện truyền bá một số tư tưởng như “đã làm điều ác thì nên ra tay tàn nhẫn, đừng lưu lại đường sống”.
“Sương đen” còn đang nấp trong bóng tối thích nhất là thao túng cái “ác” trong bản tính của con người. Cố Chi Tang không muốn góp một viên gạch giúp nó làm việc xấu xa, để cho “sương đen” có thể thu lợi từ việc lợi dụng chuyện này.
Ác chính là ác.
Khi đã lựa chọn đồng hành cùng “cái ác”, ra tay giết hại người vô tội thì không xứng đáng được cảm thông.
Sau khi nhiều lần cam đoan với các cô gái rằng chính cô sẽ trực tiếp đến đó để giúp bọn họ giải quyết quỷ thai thì ba cô gái kia mới yên lòng và đi theo nhân viên Linh Tổ di chuyển đến trụ sở phân bộ.
Ngay khi sắp ngắt kết nối thì một nhân viên Linh Tổ vẫn luôn không nói gì bỗng nhiên ho khẽ hai tiếng:
“Chỉ đạo Cố, chúng tôi sẽ bỏ phiếu cho ngài!”
Bỏ phiếu?
Cố Chi Tang sửng sốt một chút rồi mới nhận ra bọn họ đang nói đến chuyện bỏ phiếu để bầu ra “huyền sư mạnh nhất” sẽ được mở vào lúc rạng sáng nay.
Sau đó, một vài giọng nói khác lục tục vang lên:
“Mẹ kiếp, cậu đúng là kẻ lén lút mà! Vậy mà lại dám gây chú ý trước mặt chỉ đạo Cố à. Chỉ đạo Cố, tôi cũng sẽ bỏ phiếu cho cô!”
“Chỉ đạo Cố thật sự rất trâu bò. Toàn bộ đội viên trực thuộc phân bộ chúng tôi đều cực kỳ thích cô!”
“…”
Cố Chi Tang dở khóc dở cười ngắt kết nối.
Lúc này là thật sự kết thúc livestream rồi.
Ánh mắt của cô hơi khựng lại, suy tư một lúc rồi mới đứng lên.
Ý niệm của cô vừa biến đổi thì một Quỷ Môn đen kịt đã đột ngột mọc lên từ mặt đất, mang theo âm khí dày đặc. Cô dẫm lên đám sương mù tối đen kia rồi bước vào trong cánh cửa.
Một số sợi tơ vàng như ẩn như hiện phảng phất đang ngưng tụ và bắt đầu chuyển động xung quanh thân thể của cô.
Nếu mười vị Diêm La dưới địa phủ có thể nhìn thấy cảnh tượng này thì chắc chắn sẽ cực kỳ ngạc nhiên trước Công Đức và hương khói trên thân thể của cô.
Trải qua quá trình rèn luyện trong chương trình, Cố Chi Tang đã giải cứu được rất nhiều người thoát khỏi nguy hiểm, cũng có vô số người yêu thích và ngưỡng mộ cô khiến cho trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Công Đức và hương khói trên người cô đã được tích lũy được một độ dày khó có thể tưởng tượng nổi.
Ngay cả một số thần cách đã sắp thành tiên cũng không có được lực Công Đức dày như cô.
Trong tình huống bình thường, cô có lực Công Đức dày nặng như vậy cộng thêm hồn phách kiên nghị thì chắc hẳn đã gọi đến lôi kiếp và sớm phi thăng ngay tại chỗ rồi.
Tuy nhiên, một lực lượng vô hình như gông xiềng đã vậy chặt lấy cô, đè ép sinh cơ mãnh liệt và lực Công Đức mênh mông trên thân thể của cô.