Mấy năm nay, hai vợ chồng nhà họ Yến cuối cùng cũng đã hiểu được phương pháp chung sống đúng đắn nhất cùng Yến Thừa và cũng đã cố gắng rất nhiều. Yến Hứa Quy cũng trưởng thành hơn, không còn giận dỗi như hồi bé nữa.
Vì vậy, Yến Thừa đã không đành lòng bỏ qua ý tốt của bọn họ, cố gắng phối hợp để tạo dựng một gia đình bốn người hòa thuận.
Dần dần, dường như bọn họ đã thực sự trở thành người một nhà.
Tuy nhiên, trong lòng mỗi người đều hiểu rõ, sự ngăn cách đã trở thành một cái khe vĩnh viễn không thể nào lấp đầy. Tất cả những gì bọn họ cố gắng thể hiện đều chỉ là cảnh thái bình giả tạo mà thôi.
Giống như bây giờ, Yến Thừa biết rằng Yến Hứa Quy không phải đang nhằm vào anh nhưng nếu người em trai này coi anh là anh trai, có một chút tôn trọng anh thì ít nhất sẽ không ở ngay trước mặt anh mà tùy tiện hạ thấp ân nhân đã cứu mạng anh như vậy.
Còn Yến Hạc và Phù Khinh Ngạn thì mặc dù hiểu được sai lầm của con trai út, cũng thay mặt anh ấy nói lời xin lỗi nhưng trong lời nói vẫn thể hiện rõ sự thân – sơ rõ ràng trong cách đối xử với hai đứa con.
Yến Thừa tự nhận bản thân không phải là một người nhạy cảm, cũng không phải là người có lòng dạ hẹp hòi.
Nhưng khi đang bị âm sát khí tra tấn đến bờ vực sụp đổ thì anh vẫn bị cuốn vào những cảm xúc tiêu cực và khó chịu, cảm thấy cực kỳ phiền lòng.
Di động ở bên cạnh vẫn còn rung liên hồi.
Yến Thừa tiếp tục ngồi im lặng một hồi lâu, giống như một chú chó to lớn bị tất cả mọi người vứt bỏ, bị cả thế giới lãng quên.
Anh chớp nhẹ đôi mắt đã khô khốc, một lúc lâu sau mới vươn cánh tay dài ra và kéo chiếc điện thoại di động vẫn luôn rung không ngừng về phía mình.
Cho dù bề ngoài của anh có lạnh lùng và xa cách cỡ nào thì trong thâm tâm của Yến Thừa vẫn là một người có trái tim mềm mại.
Yến Thừa biết bản thân nếu không nhắn tin trả lời lại thì Phù Khinh Ngạn sẽ nghĩ nhiều hơn, sẽ vì sự “bất hòa” trong mối quan hệ tình cảm giữa hai anh em bọn họ mà đứng ngồi không yên.
Anh không muốn cuộc sống của người mẹ dịu dàng, nhạy cảm của mình bị chuyện này làm cho thấp thỏm, không yên nên đã lựa chọn nhắn tin trả lời.
Yến Hạc lại gửi cho anh một tin nhắn thoại.
Có giọng nói của ông ấy, cũng có tiếng nói dịu dàng của Phù Khinh Ngạn xen vào, tất cả nội dung đều là đang xin lỗi anh.
Yến Thừa chống đầu nghe qua loa vài câu rồi im lặng soạn vài lời an ủi để gửi đi.
Khi nhận được tin nhắn trả lời của con trai cả thì tâm trạng lo lắng của Phù Khinh Ngạn mới một lần nữa bình tĩnh trở lại.
Bà ấy và Yến Hạc cũng không muốn kết thúc cuộc trò chuyện tại lúc này. Nếu chấm dứt đột ngột như vậy thì có vẻ như bọn họ chỉ để ý đến con trai út Yến Hứa Quy mà thôi.
Nhưng trên thực tế, bọn họ càng muốn thân thiết hơn với Yến Thừa.
Vì vậy, Yến Hạc đã chuyển đề tài cuộc nói chuyện đến chủ đề mà Yến Thừa cảm thấy hứng thú.
[Nghe Tiểu Tương ở bộ phận kỹ thuật nói rằng con đã triển khai một kế hoạch hoàn toàn mới, nâng cấp toàn diện hệ thống và còn hợp tác với cả mạng lưới an ninh quốc gia nữa. Thực sự quá tuyệt vời!]
[Cha con vào năm hơn hai mươi tuổi vẫn chỉ mới làm mấy dự án nhỏ lẻ không đáng nhắc tới thôi.]
Khi nói đến chuyện mà anh để ý nhất trong khoảng thời gian gần đây thì Yến Thừa đã có vài phần hứng thú lắng nghe hơn.
Người chủ yếu thúc đẩy dự án nâng cấp hệ thống này chính là Cố Chi Tang nhưng đây là bí mật nội bộ. Vì vậy, Yến Thừa chỉ có thể nhặt một vài thông tin không quan trọng để trò chuyện vài câu.
Yến Hạc nhắn tin trả lời lại:
[Cha và mẹ của con đều biết rằng con đã trả giá rất nhiều tâm huyết vào việc phát triển hệ thống mới này. Tuy nhiên, con người không phải được làm từ sắt thép, phải ăn uống và nghỉ ngơi điều độ…]
Giọng nói của Phù Khinh Ngạn cũng xen vào:
[Đúng vậy, hiệu suất nghiên cứu của bộ phận kỹ thuật đã cực kỳ cao rồi, con đừng ép buộc bản thân quá sức như vậy!]
Trong lòng Yến Thừa chỉ yên lặng trả lời một câu: “Không cao.”
Anh là một nhà tư bản nhưng coi như cũng có lương tâm đi.
Để cho đội ngũ nòng cốt của bộ phận kỹ thuật chịu ngâm mình trong văn phòng để nghiên cứu nhanh chóng thì anh đã nâng lương cho bọn họ lên gấp ba lần kèm theo đủ loại phúc lợi.
Để có thể hoàn thiện hệ thống mới càng sớm càng tốt, Yến Thừa cũng đã đầu tư thêm để nâng cấp ứng dụng cơ sở.
Đây là điều duy nhất mà anh có thể làm được để giúp Cố Chi Tang.
Nếu hệ thống mới không nghiên cứu ra, vào mỗi lần anh nhịn không nổi muốn ấn vào hình đại diện của Cố Chi Tang trên phần mềm trò chuyện để gửi đi vài câu xã giao hoặc thăm hỏi thì đều không có lập trường để tự tin gửi đi được.
Yến Hạc ở đầu bên kia cũng đã ngừng gửi tin nhắn.
Yến Thừa cầm điện thoại di động chờ khoảng hơn mười giây, thấy không có tin nhắn mới gửi đến thì mới thả lỏng cánh tay, dựa lưng vào ghế.