Không hề có ngoại lệ nào, những người vừa bị cô nhìn lướt qua đều đã bị ảnh hưởng bởi “sương đen”, bị các cảm xúc tiêu cực chi phối tinh thần.
Ngay cả chính bản thân bọn họ cũng chưa ý thức được, cảm xúc lúc nãy của bọn họ đã quá mức kích động và vô cùng bi quan.
Bây giờ, sau khi khói mù đã bị quét dọn sạch sẽ thì những người này mới muộn màng nhận ra được sự bất thường của bản thân.
Đầu ngón tay trắng muốt của Cố Chi Tang gõ vài cái lên mặt bàn, lên tiếng nói:
“{Sương đen} đã xâm lấn toàn diện, tạo thành một loạt vụ việc có hậu quả tồi tệ, gây ra rối loạn trật tự trị an xã hội.”
“Chuyện này đối với chúng ta không phải là chuyện tốt lành gì. Bởi vì sẽ có rất nhiều người chưa kịp chuẩn bị gì cả mà lại bị cưỡng ép đối mặt với áp lực nặng nề nên sẽ rất dễ bị nghiền áp đến suy sụp.”
“Tuy nhiên, tất cả cũng không phải đều là mặt xấu. Khi {sương đen} khuếch tán bao trùm lên những khu vực lớn hơn thì có nghĩa là nó đang chuyển từ trong bóng tối ra ngoài ánh sáng.”
“Như vậy, bản thân nó cũng sẽ lộ ra nhiều sơ hở hơn. Chúng ta có thể nhân cơ hội này để truy vết đến những phân thân được che giấu ẩn nấp tại những chỗ khó tìm thấy và phá hủy chúng nó.”
“Sương đen” bùng nổ, Thiên Đạo suy sụp thì người trước tiên cảm ứng được những biến đổi này chính là Cố Chi Tang – người đã chạm đến lớp gông xiềng cuối cùng.
Thậm chí, cô đã nhận ra vào thời điểm sớm hơn.
Đêm qua, trong lúc các thành phố không hề yên bình thì cô cũng chưa được nghỉ ngơi tí nào.
Cô đã tìm một địa điểm cao nhất trong vòng trăm dặm gần đó, sử dụng la bàn và thẻ tre để liên tục bói toán, sắp đặt ra bản đồ sao. Ngẩng đầu lên là đám sương mù dày đặc, nó không còn che giấu nữa, đang giương nanh múa vuốt khuếch tán rộng hơn.
Sau một năm trời tẩm bổ, cướp đoạt được vô số sinh mệnh và sức sống của con người thì “sương đen” đã lớn mạnh đến mức có thể che khuất được mặt trăng, gần như đã bao phủ toàn bộ bầu trời và không gian bên trên.
Dưới tình huống như thế này thì cơ hội để cô có thể tính được Thiên Cơ là cực kỳ nhỏ bé.
Sau khi phục hồi lại tinh thần, Cố Chi Tang đã tiếp tục nói:
“Mọi người vẫn nên giải quyết theo từng bước, tiếp tục phá hủy các cứ điểm của tà tu, tìm kiếm những phân thân của tượng {Túc Thần Nghìn Mặt}, tuyệt đối không được bỏ qua bất cứ nơi đáng ngờ nào.”
“Khi hệ thống tra xét và đo lường được những mối nguy hiểm tiềm tàng xuất hiện thì chúng ta phải nỗ lực hết sức để ngăn chặn các vụ án thảm thiết xảy ra trong khu vực của mình.”
Cố Chi Tang bày binh bố trận đâu ra đấy:
“Chỉ khi càng ít những sinh mệnh vô tội bị hiến tế thì lực lượng mà {sương đen} có thể cướp đoạt được mới càng nhỏ đi. Những công việc tưởng chừng như nhỏ nhặt và tầm thường này mới là những việc quan trọng nhất cần làm ngay lúc này.”
“Có sức lực ngồi đây than thở thì chi bằng hãy dốc sức cứu thêm một người dân vô tội đi.”
“Còn về phần làm thế nào để có thể chống cự lại vụ xâm lược của {sương đen} thì bên tổng bộ đã có đối sách mới rồi.”
Sau khi nghe cô sắp xếp xong thì mọi người ở đây vẫn còn chưa hết căng thẳng về cơn giông bão sắp tới nhưng ít ra cũng không quá lo lắng như trước.
Hề Khôi gật đầu nói:
“Chúng tôi nghe theo chỉ huy Cố. Hôm nay, sau khi về đến gia tộc thì tôi sẽ triệu tập tất cả hậu bối cùng tham gia hoạt động cứu viện, cố gắng cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn lần này.”
Trường Tần Đạo Nhân cũng nói: “Đạo sĩ của Nhất Nguyên Quan chúng tôi cũng có ý kiến tương tự. Các vị đồng chí cảnh sát có yêu cầu gì cần bọn họ trợ giúp thì tuyệt đối không nên khách khí.”
“Đệ tử của Phật Môn cũng nguyện ý góp một phần sức lực!”
“Môn phái của chúng tôi có quy mô nhỏ, tổng cộng chỉ có mười đồng môn có đạo hạnh, những đạo sĩ khác trong môn phái đều là đệ tử tục gia*. Tất cả đều sẽ nghe theo sự chỉ đạo của tổng bộ.”
(*Đệ tử tục gia là đệ tử không ở trong môn phái, không bắt buộc phải mặc đồng phục của môn phái hoặc một số điều kiện khác như phải cạo đầu nếu là Phật Môn. Tuy nhiên, khi đang trong quá trình học tập theo công pháp của môn phái thì vẫn phải tuân thủ quy định chung.)
“…”
Lúc này, khắp cả nước đang tràn lan các mối hiểm họa tiềm ẩn.
Không ai có thể biết được người tiếp theo bị “sương đen” ăn mòn và bóp méo tâm trí sẽ xuất hiện ở đâu. Số lượng cảnh sát ở mỗi khu vực cũng không thể đủ để đi đến kiểm tra từng gia đình đã được hệ thống kiểm tra và xuất hiện chấm đỏ cảnh báo.
Tuy nhiên, nếu những nhân sĩ huyền học có năng lực siêu phàm, thậm chí có thể điều khiển bùa chú và thi triển thuật số, có thể tham gia cùng lực lượng cảnh sát thì cũng đã cung cấp sự vững tin mạnh mẽ cho những đồng chí cảnh sát đang bị áp lực đè nặng này.
Đợi đến khi tất cả mọi người đều tự giác tham gia vào từng vị trí riêng của mình thì trong các thành phố đã xuất hiện một số cảnh tượng đáng ngạc nhiên.
Ví dụ như một thanh niên đầu ba phân, khiêng một cây kiếm sắt, mặc áo thụng dài, ngón tay kẹp một tấm bùa màu vàng, xuất hiện giữa một đội ngũ cảnh sát.
Lại ví dụ như một thiếu nữ đang đau khổ vì tình, đau đớn đến mức muốn nhảy sông.
Khi cô gái này đang giang rộng hai tay, thả mình xuống dòng sông cuồn cuộn thì một đệ tử cửa Phật, mặc áo cà sa màu xám đã nhanh nhẹn nhảy lên đỡ lấy cô gái, nhanh chóng đưa cô gái muốn phí hoài bản thân từ giữa sông lên trên bờ.
Ngoài ra, còn có những đứa trẻ cố gắng tự tử nhưng không thành thì lại bị một vị đạo sĩ mặc trang phục riêng của môn phái chặn ngay trước cửa phòng, bị bắt phải lắng nghe một buổi ngâm nga Đạo Giáo để gột rửa linh hồn…