Đầu tiên, so với các thành phố khác có tần suất xảy ra vụ án dày đặc thì Phong Đô tuy rằng cũng có một số tranh chấp xảy ra nhưng đa phần đều là xung đột nhỏ. Dường như có người đang cố ý xây dựng một biểu hiện che mắt rằng nơi này cũng đang chìm sâu trong kế hoạch xâm lấn thế giới của “sương đen”.
Tiếp theo, Cố Chi Tang đã đặc biệt dẫn Vu Phong Thanh đến nơi này một chuyến nhưng cô ấy không cảm nhận được bất cứ phân thân nào của “sương đen” bị chôn giấu ở chỗ này.
Đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất khiến Cố Chi Tang xác định chắc chắn nơi này có khuất tất.
Bởi vì ở những thành phố khác, dù ít dù nhiều, Vu Phong Thanh đều có thể phát hiện được một số chỗ bất thường.
Chỉ có nơi này là không có gì cả.
Hơn nữa, thành phố này còn là chỗ đầu tiên mà “sương đen” triển khai kế hoạch cắn nuốt hồn phách con người trên phạm vi lớn nên cũng khá có lý khi nó sẽ chọn nơi này là cứ điểm cuối cùng.
Đây là nơi khởi đầu việc giết chóc bừa bãi của nó thì cũng sẽ trở thành nơi chứng kiến nó thành Thần.
Huống chi, nơi đây là thành phố quỷ, có bối cảnh đặc thù là địa điểm kết nối hai giới Âm – Dương.
Căn cứ vào giác quan thứ sáu của mình và đủ loại manh mối tìm được, Cố Chi Tang đã mạnh dạn xác định Phong Đô là địa điểm chiến lược quan trọng, cũng bắt đầu tiến hành bố trí, sắp xếp mọi chuyện ở đây.
Đầu tiên, không cần phải lo lắng ở nơi đây sẽ có cơ sở ngầm của “sương đen”.
Trước khi nó ra tay phá hủy hệ thống giám sát trên điện thoại di động của người dân thì nó chắc chắn sẽ không làm lộ ra lỗi hệ thống, cũng nhất định sẽ cố gắng giảm thiểu độ chú ý của chính phủ đến nơi này xuống mức thấp nhất.
Và phương pháp để giảm thiểu mức độ tồn tại chính là phân thân của nó phải ngủ say, không thể rò rì âm khí để hệ thống giám sát phát hiện được.
Chỉ cần nó chưa bắt đầu hành động ở nơi này thì Phong Đô là nơi an toàn nhất trong cả nước lúc bấy giờ.
Khi Vu Phong Thanh nói rằng không hề cảm ứng được một chút âm khí nào thì cũng đã chứng tỏ suy đoán bước đầu của Cố Chi Tang là chính xác.
Xác định được phân thân của “sương đen” đã ngủ say thì Cố Chi Tang đã bí mật đi vào thành phố Phong Đô.
Cô tiến hành sắp đặt một loạt trận pháp ở tại thành phố và các khu vực thị trấn lân cận.
Vì để đề phòng ngộ nhỡ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra nên cô còn bày trận ở các thị trấn bên rìa các tỉnh thành lân cận khu vực này nữa.
Chỉ cần trận pháp khởi động thì sẽ khiến cho toàn bộ dân chúng trong trận rơi vào trạng thái ngủ say, hơn nữa bọn họ sẽ được trận pháp che giấu hơi thở và ngăn chặn sự dò xét của bất cứ thần thức nào.
Ngay sau đó là bước quan trọng nhất, chính là sự lựa chọn của Cố Chi Tang.
Cô đặt mình ở vị trí của “sương đen”, đứng ở góc độ của đối phương để suy nghĩ xem nếu cô là nó thì sẽ hành động như thế nào.
Ở một khía cạnh nào đó, khi loại bỏ hoàn toàn sự đồng cảm và tình người thì Cố Chi Tang gần như giống hệt với “sương đen”.
Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu cô chính là tế sống linh hồn của con người.
Nếu “sương đen” cũng có cùng suy nghĩ với cô và đang chuẩn bị để sử dụng thủ đoạn cực kỳ tàn ác này trên toàn bộ Phong Đô thì đây sẽ chính là một cơ hội vô cùng tốt đối với bọn họ.
Một cơ hội có thể tiêu diệt hoàn toàn “sương đen”.
Khi đối phương cắn nuốt vô số sinh hồn và tự cho rằng lực lượng của bản thân đã đạt đỉnh cao thì sẽ chủ động ngừng gây rối loạn và “bản thể” sẽ xuất hiện trên trần gian.
Đến lúc đó, nếu những sinh hồn lấp đầy “bản thể” của nó đều là giả thì Cố Chi Tang sẽ có cơ hội lật ngược thế cờ và cũng sẽ tìm được sơ hở của nó để đột phá.
Vì vậy, Cố Chi Tang đã đặc biệt chạy xuống Âm Tào Địa Phủ một chuyến, bàn chuyện với mười vị Diêm La trong khoảng thời gian khá lâu.
Cô muốn sắp đặt một thế trận cực lớn, dùng quỷ hồn thay thế người sống tiến vào thân thể của “sương đen”.
Phải biết rằng, loài người sở dĩ là sự tồn tại đặc thù là bởi vì con người có sức sống và số mệnh, những năng lượng này đều được giấu ở trong hồn phách của mỗi người.
Tuy nhiên, quỷ hồn thì không hề có mấy thứ đó.
Nếu kế hoạch này thành công thì “sương đen” sẽ tự cho rằng bản thân đã hấp thụ hàng triệu hồn phách người sống nhưng trên thực tế thì chỉ là một đám vỏ rỗng, không có chút năng lượng nào.
Những quỷ hồn ngủ đông bên trong thân thể của “sương đen” vào thời điểm mấu chốt còn có thể phối hợp với Cố Chi Tang, đóng góp một vai trò lớn hơn nữa.
Nhưng mà, khi bắt đầu thương lượng thì mọi chuyện cũng không được thuận lợi lắm.
Đối với địa phủ thì những thảm họa trên trần gian thật ra cũng không có ảnh hưởng quá lớn đối với bọn họ.
Huống hồ, nếu thả hàng triệu âm hồn lên trên trần gian mà ngộ ngỡ Cố Chi Tang phán đoán sai và trong số những quỷ hồn kia lại có một vài tên nảy sinh ý xấu, nhân cơ hội chạy trốn làm loạn trần gian thì sẽ là một tai họa khó lường.
Tuy nhiên, sau khi bàn bạc rất lâu thì mười vị Diêm La cuối cùng vẫn đồng ý.
Mặc dù “sương đen” kia trong thời gian ngắn thì sẽ không có ảnh hưởng gì đến địa phủ nhưng khi nào trần gian hoàn toàn lầm than thì ai biết được thứ quỷ quái kia có thể nào sẽ nhắm đến địa phủ hay không.
Vì vậy, được mười vị Diêm La ủng hộ và giúp đỡ thì tất cả Âm Sai dưới địa phủ đã cùng nhau ra quân, tham gia vào hành động lần này.
Cũng là để đề phòng nếu có quỷ hồn chạy trốn thì sẽ dễ dàng truy bắt luôn.
Tiếp theo đó, bọn họ đã lựa chọn những lão quỷ có quê quán ở Phong Đô và một số thị trấn, thành phố lân cận để tham gia đóng giả người sống.
Trong số những người dân sắp gặp tai họa thì đa số đều là thế hệ con cháu trực hệ hoặc là đời sau của bạn bè chúng nó. Với tầng quan hệ như này thì rất nhiều lão quỷ cũng sẽ không cố ý gây rối loạn tại đây.
Nếu vẫn chưa đủ số lượng quỷ hồn thì bọn họ lại tiếp tục lựa chọn những quỷ hồn có tính cách tốt bụng, chưa bao giờ làm việc gì xấu để tránh khả năng chúng nó sẽ lén lút chạy trốn.
Mười vị Diêm La cũng không ngờ được rằng, một công việc được coi như vất vả mà lại chẳng được gì tốt như vậy lại có nhiều quỷ hồn tích cực báo danh như thế. Quả thật là cung không đủ cầu.