Đối với các âm hồn ở dưới địa phủ thì đây là một chuyện không thể nào kỳ lạ hơn được.
Cho đến hiện tại thì chúng nó mới chỉ nghe nói về chuyện quỷ hại người, người sợ quỷ, chứ chưa bao giờ có chuyện quỷ hồn chúng nó lại có thể làm anh hùng đi cứu thế giới như này!
Tóm lại, quỷ hồn dưới địa phủ cực kỳ đông nên chọn đủ số lượng thật ra cũng không khó khăn gì. Điều gian nan nhất là làm cách nào để quỷ hồn có thể ngụy trang thành người sống.
Vì vậy, mười vị Diêm La và Cố Chi Tang lại đặc biệt tìm đến cả người và quỷ làm nghề cắt giấy ở hai giới Âm – Dương, bảo bọn họ bằng tốc độ nhanh nhất cắt ra mấy triệu người giấy màu vàng để làm thế thân.
Người xưa có nói rằng, đốt những đồ vật làm bằng giấy thì chúng nó sẽ có thật thể khi xuống địa phủ.
Tuy nhiên nếu có hồn phách chui vào bên trong thì quỷ hồn sẽ có được một “thân thể” tạm thời. Trực quan thì cũng không thể hoàn toàn giống với người sống được nhưng để lừa gạt một tên không nhìn trực tiếp, không sử dụng thần thức thì vẫn dư dả.
Để đề phòng không có bất cứ sai sót nào thì Cố Chi Tang thậm chí còn bỏ thêm một chú thuật vào mỗi người giấy kia…
Khi người giấy bị tác động thì trong một khoảng thời gian ngắn, ngoại hình của nó sẽ bắt chước được thân thể của con người thật sự mà nó đang mô phỏng.
Những người giấy này sẽ được phân phát cho các nhân viên cảnh sát tại các trụ sở ở mỗi địa phương cầm theo đến nhà dân.
Bên cảnh sát sẽ lấy lý do là kiểm tra đường dây mạng của mỗi gia đình, tuyên truyền và phổ biến ứng dụng chống lừa đảo đến người dân để đi vào trong mỗi hộ gia đình tại địa phương. Sau đó, sẽ nhân cơ hội đặt những người giấy này trong nhà của bọn họ.
Quỷ hồn bám trong những người giấy đó sẽ tự trốn ở dưới gầm giường, dán trên ván giường và lẳng lặng chờ Cố Chi Tang triệu tập.
Các công tác chuẩn bị trước khi tiến hành đã cực kỳ hao công tốn sức thì mới có thể hoàn thành đầy đủ.
Bước cuối cùng, cũng là bước quan trọng nhất:
“Làm nhiễu loạn thông tin.”
Trong khi “sương đen” cho rằng bọn họ không biết việc nó có thể xâm nhập vào hệ thống thì bọn họ phải chủ động cải tạo lại các ứng dụng giám sát.
Lúc này, không những bọn họ phải tự tìm ra được lỗ hổng hệ thống của phần mềm giám sát mà còn phải ngay lập tức nghĩ cách để bịt lỗ hổng lại, cũng như có các giải pháp phòng chống và diệt trừ các loại virus do bên kia tạo ra.
Chuyện này liên quan đến việc có thể một lần nữa nắm giữ được hướng đi của “sương đen” sau khi nó tấn công vào hệ thống hay không.
Trong thời gian cực kỳ ngắn nhưng lại yêu cầu trình độ kỹ thuật rất cao nên Cố Chi Tang cũng biết điều này vô cùng khó khăn.
Nhưng khi cô nói ra kế hoạch mạo hiểm lần này thì phía trung tâm kỹ thuật của chính phủ và Yến Thừa đã lựa chọn dốc toàn bộ mọi thứ để có thể hoàn thành bằng được bước cuối cùng này.
Vào đêm hôm sau, Yến Thừa đã dẫn theo đội ngũ gồm các nhân viên nòng cốt tham gia việc phát triển và nghiên cứu hệ thống của tập đoàn Yến Thức đi vào bộ phận ban ngành quốc gia.
Dưới sự bảo vệ của các biện pháp an ninh nghiêm ngặt nhất thì tổ đội của Yến Thừa và các nhân viên kỹ thuật hàng đầu quốc gia đã cùng nhau phát triển phần mềm lập trình chú thuật mới, cũng tích hợp ngay vào hệ thống giám sát.
Không cần phải nghĩ thì Cố Chi Tang cũng có thể đoán được, quá trình phát triển phần mềm mới này sẽ gian khổ và mệt nhọc cỡ nào. Cũng may, bọn họ cuối cùng cũng đã thành công.
Tất cả mọi người đều thành công.
Bọn họ đã tích hợp hệ thống giám sát mới cải tiến vào ứng dụng chống lừa đảo, tự động cập nhật cùng ứng dụng đó, lặng lẽ cấy vào trong điện thoại di động của dân chúng.
Đợi đến khi “sương đen” lẳng lặng tràn vào, tấn công hệ thống giám sát trong điện thoại di động của người dân tại khu vực thành phố Phong Đô thì dù cho hệ thống cũ đã bị tấn công nên không có phản ứng gì nhưng hệ thống hoàn toàn mới được ẩn giấu trong “Ứng dụng chống lừa đảo” đã phát hiện ra sự bất thường, cũng nhanh chóng phản hồi lại cho bên tổng bộ.
Ngay sau đó, Cố Chi Tang nhận được thông báo đã mở ra đại trận bảo hộ, khiến tất cả người dân ở khu vực đó rơi vào giấc ngủ sâu và che giấu đi hơi thở của bọn họ.
Vô số người giấy màu vàng mỏng manh đã chui ra từ bên dưới ván giường, leo lên và nằm ở bên trên những người dân đang ngủ say kia.
Hồn phách chui vào người giấy thì cũng coi như đã có “thân thể”, cũng khiến cho những quỷ hồn kia có một chút xúc cảm trong thời gian ngắn ngủi.
Cảm giác khi bị “sương đen” xâm lấn hồn phách thật sự không hề dễ chịu chút nào, quả thật như đang nuốt sống mấy cân bùn lầy vậy.
Thân thể hơi mỏng của người giấy đã bị cắt đứt phần cổ, hồn phách của chúng nó sẽ bay ra từ những người giấy rách nát đó rồi bị liên tục hút vào trong “bản thể” của “sương đen”.
Lúc bấy giờ, “sương đen” cũng chỉ cảm giác được vô số hồn phách nhập thể, lấp đầy “bản thể” của nó nhưng không hề hay biết rằng bản thân đã hút vào thứ gì.
Cũng chính là mấy triệu âm hồn địa phủ này đã phối hợp với Cố Chi Tang ngưng tụ được một chiêu kiếm long trời lở đất kia, tiêu diệt hoàn toàn một sự tồn tại có sức mạnh sánh ngang với Thiên Đạo.
Bây giờ nghĩ lại thì kế hoạch này đã vô cùng chặt chẽ, cực kỳ tuyệt diệu.
Nhưng vào lúc Cố Chi Tang đưa ra kế hoạch này thì cô đã phải chịu áp lực rất lớn.
Kế hoạch này tương đương với chuyện sẽ sử dụng một bộ phận tài nguyên vô cùng lớn, đặt cược mọi thứ ở thành phố Phong Đô này. Tất cả các hành động chuẩn bị có hữu dụng hay không đều dựa vào việc Cố Chi Tang có suy đoán chính xác không.
Một khi cô đoán sai thì tất cả bố trí của bọn họ đều sẽ trở thành công cốc.
Bên cạnh đó, những người biết được kế hoạch này phải càng ít càng tốt. Điều này cũng có nghĩa là số người biết thông tin thì ít mà lượng công việc cần chuẩn bị thì lại rất nhiều.
Như Cố Chi Tang thì cũng phải chạy đôn chạy đáo cả ngày trời, ban ngày chạy chân ở trên trần gian, buổi tối thì đi tìm quỷ cắt giấy ở dưới âm phủ.
Còn những người khác như Yến Thừa và tổ đội của anh, các nhân viên kỹ thuật trong ban ngành chính phủ, v.v… mỗi ngày cũng phải làm việc vất vả không kém cô chút nào.