Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 105 - Q1 - Chương 105: Chuột Qua Đường, Người Người Cùng Đánh.

Q1 - Chương 105: Chuột qua đường, người người cùng đánh. Q1 - Chương 105: Chuột qua đường, người người cùng đánh.

Xưa nay bách tính sợ quan, cũng ghét quan, nếu tính theo tiêu chuẩn đó thì Vân Sơ thực sự làm lý trưởng vô cùng thành công, chưa gì đã kéo giá trị thù hận với phường dân lên mức cao nhất rồi. Y vừa mới xoay lưng đi, Lưu Nghĩa đoán trước được sẽ xảy ra chuyện gì, vội ngăn cản mấy người lỗ mãng định nhổ nước bọt sau lưng y, nhỏ giọng dặn dò:" Đừng để y nhìn thấy, tên này là thứ giết người từ sa trường về đấy. Nghe nói ở thành Quy Tư, y giết từ trong thiên quân vạn mã của người Đột Quyết ra, toàn thân như hồ lô máu, riêng tên lấy ra trên giáp hơn 20 cái."

"Y muốn vơ vét tiền thì chúng ta không cho y cơ hội là được, y muốn chúng ta sạch sẽ gọn gàng, chúng ta tắm ở nhà nhiều chút, chịu khó giặt quần áo. Y muốn nhà chúng ta sạch sẽ, chúng ta dọn nhà cho sạch, không cho y cơ hội nổi giận."

"Mọi người thấy rồi đấy, hôm nay ai nấy đều sạch sẽ, y không có cơ hội kiếm tiền, chẳng lẽ y còn vào nhà cướp?"

"Thách y cũng không dám."

Mọi người gật đầu lia lại, biểu thị Lưu Nghĩa mới là người tốt một lòng hướng về bọn họ.

Vân Sơ về tới nhà, Thôi nương tử lập tức mang triêu thực lên, y rửa tay xong khoan khoái húp cháo loãng ăn bánh bao rau muối.

Thôi nương tử đợi Vân Sơ ăn no mới nói:" Lang quân làm thế khiến bọn họ tức giận sẽ không có vấn đề gì chứ?"

Vân Sơ cười:" Ngươi xem thường sức nhẫn nại của bách tính rồi, chỉ cần không cướp gia sản của họ, chiếm thê tử của họ, để bọn họ đường sống, cho họ ít lợi ích, tin ta đi, sau này chọ sẽ thích ta."

So với con đường Vân Sơ quản lý trước kia, bách tính phường Tấn Xương thực sự quá nghe lời, tính phục tùng cũng tốt hơn.

Nếu như Vân Sơ mà dám làm việc giống như ở phường Tấn Xương trên con đường kia, lúc này y đã bị đám đông vây đánh thân tàn ma dại.

Đừng nói là cưỡi ngựa dọa bách tính, cho dù là nói chuyện không khách khí một chút thôi cũng bị người ta ghi hình lại, đăng lên mạng triển lãm.

Một con phố, hoặc một phường thị muốn phát triển, vệ sinh cùng với diện mạo khí chất bách tính luôn là điều đầu tiên.

Muốn một con đường hoặc phường thị trầm lắng sống lại, phải phát động tất cả mọi người, phải khiến bọn họ phấn chấn lại, dù là tức giận cũng tốt hơn là trơ lỳ, chứ kiếm tiền từ bách tính luôn là thủ đoạn hạ cấp nhất.

Phường Tấn Xương không có phú hộ à?

Đương nhiên có, Vân gia ở trước mặt phú hộ chùa Đại Từ Ân này thì không bằng hạt bụi, nhưng Vân Sơ muốn lấy tiền ở chùa Đại Từ Ân phát triển phường thị là chuyện rất khó.

Từ xưa tới nay chỉ có người ta bố thí cho chùa miếu, chưa từng thấy hòa thượng lấy tiền từ chùa miếu ra. Thêm vào chùa Đại Từ Ân là chùa hoàng gia, nếu Vân Sơ đề xuất yêu cầu này, sẽ lập tức bị tri khách tăng khách khí ném ra khỏi chùa.

Cơ mà Vân Sơ thấy, chùa Từ Ân Tự không thể chiếm tới bốn thành đất đai phường Tấn Xương lại không cống hiến gì cho lợi ích phường.

Cái chùa này giày chảy mỡ như thế, không xẻo một ít thì thật không còn lẽ trời nữa.

Vì thế ngày hôm sau khi phường chính Lưu Nghĩa đóng cửa phường lại, phường Tấn Xương tức thì bụi đất mù mịt, la hét rung trời.

Cảnh tượng hơn 5000 người cùng bắt chuột có thể nói là hùng tráng, tên lý chính ác bá nói rồi, phát hiện chuột trong nhà là phạt một đồng, tất nhiên bách tính sẽ không để cho tên tham quan ô lại đó cướp tiền nhà mình, thế là từ lớn tới bé, từ nam tới nữ, phát động cuộc vận động tiêu diệt chuột chưa từng có.

Toàn bộ bản lĩnh bắt chuột của bách tính đều phát huy tới mức cao nhất, mọi ngóc ngách đều bị lùng sục, mọi cái lỗ khả nghi đều bị bịt kín, bọn chuột sống bình yên với phường dân bao năm bỗng dưng gặp tai bay vạ gió, lần đầu tiên chúng được cảm thụ cái gọi là chuột qua đường, người người cùng đánh.

Thế là bọn chuột kinh hoàng bỏ chạy khắp nơi, thế nhưng mỗi con đường đều bị chặn nghiêm ngặt, à không phải, chỉ có phương hướng chùa Từ Ân là không.

Đây là binh pháp vây ba bỏ một, dưới tình huống thông thường, Phật pháp không đấu nổi binh pháp. Bách tính phường Tấn Xương đột nhiên phát động cuộc vận động vệ sinh, ngay cả những căn nhà rách nát nhiều năm cũng phải chỉnh đốn lại, khiến cho đám chuột sống nhờ ở nhà cùng khổ phải bỏ trốn tập thể.

Hòa thượng trong chùa vốn rất ít để ý tới đám láng giềng quỷ nghèo, có nghe bên ngoài ầm ĩ cũng chẳng buồn tìm hiểu chuyện gì xảy ra. Thế là khi một tiểu sa di thêm dầu vào đèn trước tượng Phật như mọi khi, đột nhiên phát hiện chuột hối hả chạy thành đoàn.

Tức thì tiếng thét chói lọi vang vọng chùa Đại Từ Ân.

Đợi khi Huyền Trang phát hiện kinh sách mình khó khăn lắm mới dịch ra được bị chuột cắn hỏng không ít, hỏi tri khách tăng quản lý ngoại vụ, vì sao nạn chuột trong chùa lại nghiêm trọng như thế?

Tri khách tăng mặt vàng như đất, không biết phải đáp thế nào, kỳ thực hắn đã phát hiện chuyện này mấy ngày rồi, chỉ là không báo lên thôi, chuột trộm mỡ đèn, chuột gặm tượng phật, chuột leo cửa sổ, chuột nằm chung giường với tăng nhân đã đành đi, bọn họ. Giờ chúng lại đi cắn kinh sách do Huyền Trang đại sư dịch ra thì bất kể thế nào cũng không thể chấp nhận được.

Vì thế chùa Đại Từ Ân từ trên xuống dưới cũng oanh liệt triển khai vận động diệt chuột.

Bách tính diệt chuột thì thủ đoạn xuất hiện không ngớt, tóm lại chỉ cần có cơ hội là đánh cho chết, hòa thượng diệt chuột thì thảm thương, bọn họ kiên trì không sát sinh. Vì thế chỉ có cách chơi đuổi bắt với chuột, bất kể bọn họ nỗ lực thế nào, chuột trong chùa chẳng những không giảm đi mà ngày một tăng.

Vì bọn chuột rất khôn phát hiện ra, rời khỏi chùa Đại Từ Ân là sẽ bị đánh chết, ở lại trong chùa chẳng những thức ăn phong phú, còn không phải lo tới tính mạng.

Có lẽ bọn chuột bằng cách nào đó có liên hệ với nhau, khi Vân Sơ khó mà tìm ra được một con chuột ở trong nhà bách tính, nạn chuột trong chùa Đại Từ Ân đã tới đỉnh điểm.

Con khỉ già lần nữa tới nhà Vân Sơ thì lỗ tai rõ ràng bị thương, đoán chừng là khi ngủ bị chuột gặm rồi.

Không ngờ Con khỉ thần thông quảng đại cũng không thoát được kiếp nạn.

Bình Luận (0)
Comment