"Gần đây không biết làm sao nhiều chuột như thế, ngay cả kinh sách của Huyền Trang đại sư cũng bị cắn hỏng, ngươi có cách gì không?" Con khỉ già không che giấu gì hết, vừa vào nhà một cái là hỏi thẳng luôn.
Vân Sơ cũng chẳng vòng vo:" Chuyện này chẳng có cách nào khác, phải vận động tất cả mọi người diệt chuột. Có điều hòa thượng các ngươi có vẻ là không thể sát sinh nhỉ ... Hay phải nói là không thể sát sinh trước mặt người khác?"
Con khỉ già lạnh nhạt nói:" Tại ngươi đuổi hết chuột trong phường Tấn Xương vào chùa, ta phát hiện ra chuyện này song che giấu cho ngươi. Rốt cuộc ngươi định làm gì, nói mau, để tri khách tăng phát hiện ra, có khi giết cả nhà ngươi."
Vân Sơ cười khẽ:" Hắn không dám."
"Ngươi ăn chắc vậy à?"
"Mấy ngày trước khi ta đi qua Chu Tước đại nhai, có người chơi trò ám sát, ta trốn đi. Tuy không biết người bọn chúng muốn giết là ai, nhưng hành vi của hòa thượng có quy luật để tra ra."
Con khỉ già nghiêm túc nói:" Ngươi hoài nghi những kẻ kia là hòa thượng?"
"Ta không nói thế, chỉ là mùi đàn hương trên người những kẻ đó rất đậm, đậm tới mức cả trời tuyết cũng không án được."
"Đâu chỉ hòa thượng dùng đàn hương."
Vân Sơ lúc lắc ngón tay:" Chúng ta tiếp tục nói chuyện chuột đi, ta thấy hòa thượng của chùa Đại Từ Ân nếu đã không thể xua đuổi chuột, vậy thì bổ số tiền hợp lý, mời bách tính phường Tấn Xương diệt chuột là một biện pháp hay để giải quyết nạn chuột trong chùa."
"Ngươi muốn bao nhiêu?"
"200 quan!"
"Ít thế à? Không phù hợp với con người ngươi."
"Mỗi tháng 200 quan! Ta đảm bảo chùa Đại Từ Ân từ nay về sau gặp chuyện xui xẻo như nạn chuột, nạn sâu, nạn mọt đều do bách phường Tấn Xương bọn ta phụ trách diệt trừ sạch sẽ."
Con khỉ già kinh ngạc:" Lỡ người ta không đồng ý thì sao?"
Vân Sơ cười gằn:" Nạn chuột đã là gì, đợi xà nhà, cột trụ của chùa Đại Từ Ân xuất hiện mối thì đừng trách ta không nói trước."
"Chùa có thể chiêu mộ nhân thủ bên ngoài, không đắt thế."
Vân Sơ chỉ cười không đáp.
Con khỉ già cau mày:" Những chuyện này chỉ có thể nói với Huyền Trang đại sư, nếu nói với tên tri khách tăng ngu xuẩn thì ngươi sẽ gặp xui xẻo."
Vân Sơ chăm chú nhìn vào mắt Con khỉ già:" Ta phát hiện từ khi ông tới Trường An liền trở thành ngu xuẩn, có phải sống quá thoải mái rồi không? Ông cho rằng nếu người tới hỏi không phải là ông, ta sẽ nói rõ mọi an bài của mình à?"
"Cho ông biết, ta sở dĩ chủ động làm cái chức lý trưởng xui xẻo này là vì muốn đem phường Tấn Xương biến thành nơi an toàn đầu tiên mà ta có thể phó thác tính mạng và tài sản."
Con khỉ già khó hiểu:" Sao lại ở trong thành Trường An? Hang ổ của người ta thường ở nơi xa xôi."
"Ông chưa phát hiện à? Chỉ cần ta đóng cửa phường lại thì nơi này chính là một tòa thành kiên cố. Sở trường của ta không phải là tác chiến, mà là tổ chức."
Con khỉ già hiểu rồi, nếu tên nhãi này đã có tính toán xa như vậy, ông ta không can dự nữa, y không che giấu mình mà nói ra tính toán tức là coi trọng mình rồi, liền đi tìm Vân Na chơi. Nhìn Vân Na chơi với ông ta cười tới rạng rỡ, Vân Sơ hơi ghen tỵ, vì y phát hiện Con khỉ già đối xử với Vân Na còn tốt hơn ca ca như mình.
Người thực sự phát hiện nạn chuột trong chùa có vấn đề là Huyền Trang, ông ta nhận ra, cái nạn chuột này không phải tới từ trong chùa.
Vì thế liền bảo Con khỉ già đi quanh xem thế nào, Con khỉ già đi hết cả một vòng quanh phường Tấn Xương, phát hiện nơi khác cơ bản không thấy chuột, mà chùa Đại Từ Ân thì chuột hoành hành nghiêm trọng, lập tức nghĩ tới chuột ở đâu ra.
Sau khi tìm Vân Sơ hỏi chuyện, Con khỉ già liền đem hết tin tức biết được nói với Huyền Trang.
Cứ nghĩ Huyền Trang sẽ tức giận, không ngờ rằng vị hòa thượng già thường ngày hết sức yên tĩnh lại cười lớn.
"Con khỉ con này, con khỉ con này ..." Trọng tiếng mắng của Huyền Trang, không ngờ mang theo sự cưng chiều vô hạn:
Trong ánh mắt cực kỳ mờ ám của Con khỉ già, Huyền Trang gọi tri khách tăng tới, sai hắn mỗi tháng bỏ ra 300 quan tiền, mời bách tính phường Tấn Xương vào chùa diệt nạn chuột, cùng với dự phòng sau này khả năng xuất hiện nạ sâu một.
Đối với tri khách tăng, Huyền Trang không giải thích bất kỳ điều gì, tri khách tăng béo tốt cũng không đưa ra nghi vấn gì hết, hưng phấn đi tìm lý trưởng Vân Sơ giải quyết vấn đề.
Chùa Đại Từ Ân xuất hiện nạn chuột, người lo lắng nhất không phải là Huyền Trang đại sư, mà là vị trí khách tăng này.
Một khi bệ hạ phát hiện trong ngôi chùa hắn cầu phúc cho mẫu thân lại xuất hiện lượng lớn chuột, hơn nữa những con chuột này lại xúc phạm tượng mẫu thân mình. Kết cục của tri khách tăng khỏi nói cũng biết.
Khi Vân Sơ dẫn bách tính phường Tấn Xương cầm mấy nghìn lồng bắt chuột đơn giản đi vào chùa, trong một ngày đem lồng chúa đầy chuột rời chùa, tri khách tăng chắp tay lại, ra sức đọc Phật hiệu:" A di đà phật, a di đà phật."
Vài ngày sau đó, cuộc truy quét vẫn tiếp tục khắp chùa, vẫn là vây ba bỏ một, nhưng đồng thời con nào bị bắt là chỉ có đường chết, không còn cơ hội làm lại cuộc đời. Đàn chuột phát hiện ra, cả cái nơi đâu cũng thơm này không phải chốn an thân nữa, gọi nhau chạy tháo thân.
Khi số lượng chuột trong chùa giảm mạnh, Vân Sơ lấy được khoản tiền diệt chuột đầu tiên --- 300 quan.
Từ đó về sau bách tính phường Tấn Xương chẳng những phụ trách tu sửa những nơi tổn hại trong chùa Đại Từ Ân, còn phụ trách xử lý nạn chuột, nạn sâu mọt thi thoảng lại bùng phát trong chùa. Thậm chí chuyện chăm sóc cây cỏ cũng giao cho lý trưởng Vân Chiêu.
Có khoản thu nhập cố định này, chuyện còn lại sau đó dễ làm rồi.
Lần trước Vân Sơ mặc khải giáp cưỡi ngựa truy đuổi bách tính khắp phường tạo thành ảnh hưởng cực tệ, bách tính trong phường một dạo cho rằng, lý trưởng mới tới là tên ác bá.
Mà lý trưởng suốt ngày cầm cây gậy đi khắp thế giới kiếm cớ đánh người, càng khiến bách tính tim đập chân run.
Bây giờ Vân Sơ có tiền rồi, tất nhiên không cần dùng vũ lực nữa.
Trước tiên Vân Sơ hạ lệnh, đem hai cái nhà tắm chỉ có nước lạnh không có bất kỳ một cái gì biến thành nhà tắm nam nữ lúc nào cũng có nước nóng, thu phí vẫn là một văn tiền.
Lưu Nghĩa nhìn 35 quan trong tay mình biến thành nhà tắm lát đá xanh, còn treo đầu thú hoa lệ, thành ao nước rộng rãi, ông ta đau lòng tới gần như không thở nổi.
Mà 35 quan tiền này chi ra mới chỉ là một tháng thôi, sau này mỗi tháng tiền than củi đun nước, tiền công, ít nhất phải thêm ba quan nữa. Ông ta chưa bao giờ nghĩ sẽ có người trong phường Tấn Xương bỏ một văn tiền tới nhà tắm tắm rửa.
Vì thế ông ta vô số lần cực kỳ chân thành đảm bảo với Vân Sơ, bách tính phường Tấn Xương trước khi ra ngoài nhất định sẽ rửa ráy thật sạch sẽ. Vẫn không thay đổi được sự cuồng nhiệt của Vân Sơ với nhà tắm.
Chỉ có người sạch sẽ nhất, y phục chỉnh tề nhất mới được nhận công việc mỗi tháng kiếm 40 văn tiền mà không phải rời khỏi phường từ chỗ Vân Sơ, đó là tuyên bố mới nhất của tên lý trưởng ác bá.
Với cách tính năm văn tiền một đấu gạo, công việc mà mỗi tháng kiếm 8 đấu gạo thì chắc chắn là việc tốt.
Chỉ có chàng trai đẹp trai nhất, sạch sẽ nhất trong phường mới có cơ hội được công việc này.
(*) Chùa đại từ ân bây giờ chỉ còn một phần so với thời Đường thôi, bị phá nhiều rồi.