Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1059 - Q5 - Chương 076: Quân Dự Bị Của Vân Gia. (2)

Q5 - Chương 076: Quân dự bị của Vân gia. (2) Q5 - Chương 076: Quân dự bị của Vân gia. (2)

"Lời mẹ nói mà tỷ cũng nghe à? Trước kia mẹ luyện võ, một ngày ăn năm bữa, ăn bao nhiêu cũng thành mồ hôi. Tỷ lười tới mức suốt ngày nằm một chỗ, tới khi đó biến thành đám phì nương thì đừng nói là muội chưa khuyên nhé." Lý Cẩm tuy ít tuổi hơn Lý Tư rất nhiều, nhưng nói năng chững chạc đâu ra đó:

Lý Tư ngẫm nghĩ:" Vậy thì mai ta luyện võ."

Vân Cẩm thở dài như bà cụ non lấy ngọc quan ra đeo lên đầu Lý Tư, đứng xa nhìn rồi lắc đầu, lấy kim quan buộc tóc Lý Tư lại:" Mặt tỷ lớn, nên dùng kim quan dài, như thế mặt tỷ trông sẽ nhỏ hơn."

Lý Tư gật đầu liên hồi.

Đợi hai tiểu cô nương trang điểm xong ra tiền sảnh thì Vân Cẩn, Ôn Hoan, Địch Quang Tự ngồi ngay ngắn trên bàn, đợi Ngu Tu Dung tới sẽ ăn sáng.

Lý Tư reo một tiếng chạy tới, đầu tiên bẹo má Vân Cẩn rồi bẹo má Ôn Hoan, cuối cùng dùng hai tay kéo má phính của Địch Quang Tự, cứ như thế bẹo khắp lượt, đang chơi vui thì Ngu Tu Dung tới, Lý Tư mới vội vàng ngồi vào chỗ, bắc chước Vân Cẩm làm bộ ngoan ngoãn.

Từ khi Ôn Hoan, Địch Quang Tự vào Vân gia ở, Ngu Tu Dung không cho nói chuyện trên bàn ăn.

Có điều hôm nay Vân Cẩn nói.

"A nương, con chuẩn bị hôm nay chuyển ra tiền viện ở cùng Ôn Hoan, Quang Tự, sau này không ở trong hậu trạch nữa."

Ngu Tu Dung nhìn ba đứa bé bị nhéo đỏ má, không hỏi cũng biết kiệt tác của ai:" Được, nhưng bài tập tăng gấp đôi."

Vân Cẩn vui vẻ "vâng" một tiếng rồi cúi đầu húp cháo, kệ ánh mắt uy hiếp của Lý Tư.

Chỉ cần đám trẻ con trong nhà ra đường, mười sáu gia tướng võ trang của Vân gia nhất định sẽ đi theo.

Nhiều năm qua, gia tướng Vân gia thay đổi liên tục, đầu tiên là phủ binh xuất ngũ, sau đó thành bộ tướng theo Vân Sơ đông chinh, sau đó tới đám mười sáu người Trương Thành.

Phu phụ Vân Sơ ra ngoài chỉ mang trưởng tùy, còn đám trẻ con ra ngoài, nhất định có đám Trương Thành theo bảo vệ.

Bao năm qua Vân Sơ gây thù chuốc oán rất nhiều, tuy nói ở trong thành Trường An này, tai mắt của y vô số, muốn gây bất lợi cho y hay người nhà của y rất khó, song cẩn thận vẫn hơn.

Lên xe ngựa, Lý Tư uy hiếp Vân Cẩn:" Lát nữa gặp thái tử ca ca, ta sẽ bảo đệ đối xử với ta không tốt."

Vân Cẩn chẳng có phản ứng gì, Ôn Nhu hỏi:" Cứ phải nhịn vậy à?"

Vân Cẩn đáp:" Quen rồi."

Địch Quang Tự xoa má:" Nếu là ta, ta không nhịn được đâu."

Ôn Hoan kiến nghị:" Đêm qua ta bị cóc trong ao kêu mãi làm không ngủ được, sáng nay đi qua ao nước, ta thấy mấy con to lắm."

Vân Cẩn xua tay:" Lý Tư không sợ cóc đâu, hồi trước Vân Na cô cô còn ở nhà, họ thường bắt cóc chơi, còn nhét vào ống tay áo ta .... Với lại thái tử đánh đau lắm, chúng ta tránh đi thì hơn."

Ôn Hoan cùng Địch Quan Tự đồng loạn gật đầu, coi như chưa nói.

Những tin đồn về vị đại sư huynh thái tử điện hạ này có rất nhiều ở Vân gia, cả người rảnh rỗi tại phường Tấn Xương cũng có kể vài câu.

Bất kẻ mở đầu thế nào, kết thúc luôn la thái tử thắng.

Xa xưa hơn nữa có chuyện Vân Na cô cô cầm gậy truy sát thái tử, chứ gần đây không còn nữa.

Đoàn người tới thái y viện thì nơi này là biển người rồi.

Nói ra thật là lạ, bách tính không được đọc sách thì thời gian trước xếp hàng rất trật tự ngay ngắn, không ồn ào tránh ảnh hưởng lão thần tiên. Hôm nay chuyên môn chủng đậu cho nhà quan hoạn, chỉ riêng việc đứng trước đứng sau đã cãi vã.

Không ai chịu đứng sau người khác, thậm chí còn không chịu đứng vào hàng, nghênh ngang một cõi.

Mặc dù không tới mức lớn tiếng cãi vã, có điều nhìn mã phu các nhà kẻ nào kẻ nấy như nuốt thuốc nổ, biết ngay chuyện xếp hàng này không phù hợp thói quen của đám người bọn họ.

Thái y viện có một cái cửa sau mà người thường không biết.

Khi xe ngựa Vân gia vòng qua đám đông đi vào cửa sau, Ngu Tu Dung nhìn thấy các loại phu nhân, vây quanh Anh công phu nhân Từ thị, mọi người đang thảo luận về thứ ngưu đậu thần kỳ kia.

Ngu Tu Dung xuống xe dẫn đám trẻ con tới hành lễ, đương nhiên Lý Tư đợi người ta tới hành lễ.

Mặc dù nó luôn tự nhận mình là Vân gia tiểu nương tử, nhưng cũng ý thức rõ ràng thân phận của mình, đó là cao hơn tất cả những người ở đây một bậc.

Ngu Tu Dung cũng không tốn nhiều thời gian với những phu nhân này, vì có hẹn trước với lão thần tiên nên dẫn bọn nhóc tới thẳng khu làm việc của thái y viện.

Tới nơi vừa vặn thấy thái tử mặc trang phục y giả màu trắng khom lưng nghe lão thần tiên giáo huấn.

Lý Tư hét một tiếng chạy tới, nhảy ngay lên lưng Lý Hoằng.

Lý Hoằng cũng giật mình, không ngờ muội tử lớn như vậy rồi còn có động tác trẻ con như vậy, thế là rất thất lễ, kéo Lý Tư xuống.

Trừ vẫn ngốc như cũ ra thì Lý Tư không có vấn đề gì về sức khỏe hết, nó khỏe lắm, chẳng qua từ nữ hài ngu ngốc biến thành thiếu nữ ngu ngốc thôi.

Ở Đại Đường mà nói nữ hài tử có nguyệt sự là đã trưởng thành, lúc đó chuẩn bị lễ cập kê.

Lễ cập kê thường cử hành vào năm mười lăm tuổi, nhưng nữ tử hoàng gia chuyển ra ngoài sớm hơn, chỉ cần có nguyện sự là có thể làm lễ cập kê.

Ngu Tu Dung đã viết sớ dâng cho Vũ Mị về Lý Tư, đợi người của hoàng hậu tới an bài, tổ chức buổi lễ nói với người đời rằng hoàng gia có khuê nữ mới lớn, nếu có người muốn kết thân với hoàng gia thì có thể tới cầu thân.

Có điều chuyện cầu thân với hoàng gia thì trăm năm chẳng gặp một người, nhất là công chùa Đại Đường thì ai cưới công chúa, người đó xúi quẩy.

Thường là hoàng đế ngầm chỉ định nhân tuyển, con quỷ xui xẻo đó sẽ phải nuốt lệ vào trong tươi cười tới cầu thân với hoàng đế.

Vũ Mị nhận được tấu sớ của Ngu Tu Dung song chẳng hồi âm một lời, tựa hồ quên mất Lý Tư rồi.

Chuyện này rõ ràng là không hợp quy củ hoàng gia, đừng nói Lý Tư là đích nữ do hoàng đế và hoàng hậu sinh ra, cho dù có là do Lý Trị không cẩn thận không may phong lưu để lại bên ngoài cũng không thể ngó lơ như thế.

Vậy mà tới Lý Tư lại bị đối xử như vậy, may mà đứa bé đó vô tâm đấy, gặp phải đứa bé khác chẳng biết tủi thân đau lòng mức nào, thế nên Ngu Tu Dung rất bất mãn.

Bình Luận (0)
Comment