Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1168 - Q5 - Chương 185: Nhanh Hơn Một Bước.

Q5 - Chương 185: Nhanh hơn một bước. Q5 - Chương 185: Nhanh hơn một bước.Q5 - Chương 185: Nhanh hơn một bước.

Lý Hoằng rơi tẩm cung Bùi Uyển Oánh làm vài động tác thể dục, trên mặt chẳng hề có chút nào giống người vừa trải qua chuyện nam nữ hoan ái. Hắn đi tới đâu, cung nhân cẩn thận dừng bước cúi đầu, chưa tới mức nín thở, song ai cũng biết thái tử rất nghiêm.

Một chúc quan Đông cung vội vàng đi vào, ghé tai Lý Hoằng thì thầm một hồi, Lý Hoằng tức thì dừng tản bộ, vội vã tới chỗ ở của Lý Kính Tông thì lão già này đang nằm trong bồn tắm, mặt ngửa lên trời, dưới hai cánh tay còm ôm hai nữ tử.

Thấy thái tử tới, Hứa Kính Tông nhìn khóe mắt xuân sắc chưa tan của hắn, thở dài:" Điện hạ giành thơi gian ở bên thái tử phi ấy, cứ tới tim lão già sắp chết làm gì?"

Lý Hoằng ngồi trên chiếc ghế mây, bực bội nói:" Ta vừa được tin chuyện ở huyện Yển Sơ đã kết thúc, nhà phú quý bị quét sạch, đất đai toàn huyện được đem phân chia cho người không có ruộng đất."

Hứa Kính Tông thở dài giơ tay lên, hai nữ tử trẻ trần truồng chẳng chút ngại ngùng đứng dậy, đi qua trước mặt Lý Hoằng. Lý Hoằng chỉ nhìn đúng một cái:" Thái phó tuổi cao rồi, nên chú ý dưỡng sinh."

"Không cho sống tự tại một chút thì sống lâu làm cái gì? Điện hạ tuổi còn trẻ, tuổi trẻ nên tận tình hưởng thụ chuyện nam nữ mới đúng, để tới tuổi lão thần thì chỉ có tiếc nuối thôi."

"Điện hạ không nên cố ý khắc chế, như thế thậm chí còn hại người."

Lý Hoằng không ngờ bị lão già này khuyên ngược lại, khuyến khích mình phóng túng:" Ta không cố ý áp chế tình dục, là thực sự không thích thôi, ta từng thấy thứ đẹp đế hơn, nên chẳng thèm để ý chút dụ hoặc trước mắt."

"Bây giờ thái phó đã có thể nói chuyện ở Yển Sư chưa?"

Hứa Kính Tông vươn cánh tay gầy khô đẩy ra ngoài:" Lão thần có nghe nói một chút, xô đổ, làm lại, đó là chuyện bệ hạ muốn làm, còn Vân Sơ lợi dụng An Định công chúa, gieo một loại hạt giống mới ở mảnh đất tái sinh đó." "Bất kể là bệ hạ đại lược lấy khí phách chưa từng có phá đi xây lại, hay Vân Sơ gieo hạt giống ở Yển Sư, sau này đều có ảnh hưởng rất sâu xa tới triều chính."

"Điện hạ, đây là cơ hội hiếm có, nên quan sát kỹ, suy nghĩ thật kỹ, trên đời này không có nước không nguồn, cây không gốc. Thái tử chỉ cần bình tâm lại tìm kiếm manh mối, sương mù trước mắt tiêu tan thôi."

Mặc dù lời Hứa Kính Tông rất chung chung, không chịu đi sâu, Lý Hoằng vẫn ghi nhớ trong lòng:" Huyện Yển Sư bây giờ rất trọng yếu, vậy vì sao phụ hoàng phái một kẻ trong lời sư phụ ta là ngu xuẩn, Ôn huyện lệnh càng trực tiếp gọi là lợn?"

Hứa Kính Tông nghe tin tức mới nhất xong nhìn Lý Hoằng:" Bệ hạ chẳng có lý do gì đi phá hỏng kế hoạch của mình, thái tử cũng không dùng thủ đoạn, vậy thái tử nghĩ ai phái con lợn đó đi?"

Lý Hoằng hít một hơi như đau răng:" Nếu thế ta về chỗ thái tử phi đây."

Hứa Kính Tông cười khà khà:" Vốn nên như thế, khi thái tử đi gọi cho thần hai nữ tử kia vào nhé..."

Lỹ Hoằng bĩu môi đi rồi, nụ cười trên mặt Lý Hoằng cũng biến mất, cúi đầu xuống nhìn thân thể già nua yếu ớt của mình, tức giận đấm một phát xuống nước:" Nếu lão phu trẻ hơn ba mươi tuổi thì đâu tới phần các ngươi."

Hành cung ở Biện Châu lớn hơn nơi khác một chút, trong chủ điện Thừa Phong Điện, tiếng thở nặng nề của Lý Trị hết sức rõ ràng.

Dưới bậc thềm trước điện là thi thể của Hoàng Đồng lặng lẽ nằm đó, cái đầu không thấy đâu nữa0

Mấy hoạn quan kéo thi thể không đầu lên xe kéo, lại có mấy hoạn quan khác mau chóng xách thùng nước sạch, bàn chải tới, động tác nhanh nhẹn thuần thục.

Trong cái ngày lạnh giá, nước chảy đóng băng này, Triệu Thành quỳ dưới thêm lại nhu ở trong lông hấp, không ngừng có hơi nóng trong giáp hắn bay ra, chớp mắt cái biến mất.

Trên chỗ cao hơn, Lý Kính Huyền tay ôm hốt bản đứng thẳng tắp, cái đầu của Hoàng Đồng là do ông ta chặt. Từ khi biết Vân Sơ bắt Hoàng Đồng đưa tới Biện Châu, trong lòng Lý Kính Huyền hỏi thăm người cha hòa thượng và người mẹ không rõ tên của Vân Sơ vô số lần.

Ông ta vốn muốn để tên ngu xuẩn Hoàng Đồng lại làm con rối và lá chắn cho nhỉ tử mình, đợi sự ngu xuẩn của hắn làm nổi bật thêm sự minh tinh mẫn cán của con mình mới giết chết.

Bây giò phiền rồi, Vân Sơ và Ôn Nhu dâng tấu, nói Hoàng Đồng là con lợn ngu xuẩn.

Không lý do gì chuyện Vân Sơ còn biết mà ông ta là người trực tiếp làm việc với Hoàng Đồng, còn bàn giao công việc lại không biết.

Bởi thế ông ta biết tin vội vội vàng vàng tới Thừa Phong Điện liền thấy Hoàng Đồng quỳ dưới thêm đợi hoàng đế triệu kiến.

Cả thoáng chút cân nhắc, ông ta quyết đoán rút hoành đao của Triệu Thành, chém đầu Hoàng Đồng.

Chuyện còn lại thì dễ thôi, ông ta chỉ cần đóng vai trung thần khuyên gián là được.

Thụy Xuân ánh mắt âm u tới bên Lý Kính Huyền:" Bệ hạ tuyên thị lang kiến giá."

Lý Kính Huyền ổn định lại tâm tình, ưỡn ngực đi vào Thừa Phong Điện, lúc này càng tỏ ra đường đường chính chính càng an toàn.

Lý Trị ngồi trên ghế, mặt lạnh tanh nhìn Lý Kính Huyền đi vào.

Lý Kính Huyền thi lễ, không nghe thấy hoàng đế nói miễn lễ, vì thế ông ta đành khom lưng đợi.

"Ngươi to gan lắm, dám cầm đao giết người trước tẩm cung của trẫm. Lý Kính Huyền nói đi, nếu không có lý do hợp lý, chuyện này không qua được đâu."

"Bệ hạ, thân muốn giết hắn từ Yển Sư rồi, chỉ vì ngại hắn là mệnh quan triều đình, không tiện ra tay. Vừa rồi ở ngoài điện nhìn thấy hắn, nhất thời không kìm lòng được."

Vân Sơ đưa Hoàng Đồng tới quá nhanh, không hề có tin tức báo trước, mật tấu tất nhiên là đi trước, nên Lý Kính Huyền mới có cơ hội chặn Hoàng Đồng lại, một đao két liễu hậu họa.

Theo lý mà nói mật tấu là thứ chỉ hoàng đế mới được xem, nhưng mấy năm qua Lý Trì lười biếng, mắt lại không tốt, nên ó hoạn quan đọc cho nghe, song vì thế mật tấu chẳng còn mật nữa, ai cần biết đều biết.

Ví như hoàng hậu, thái tử hay là Lý Kính Huyền có dự phòng.

Tuy nói chuyện giết Hoàng Đồng tiến hành quá gấp, để lại hậu quả, song tốt hơn chuyện để hắn còn miệng nói với hoàng đế chuyện ở Uyển Sư. Với trí tuệ của hoàng đế, sao không đoán ra.

Câu trả lời chưa khiến Lý Trị hai lòng, găn giọng:" Trẫm xem tài liệu vê Hoàng Đồng, tuy học vấn có thiếu xót, nhưng người ta có gia học sâu xa, cực kỳ thông thạo chuyện khai thác mỏ. Trong địa phận Yển Sơ có lượng lớn mỏ than, nếu có thể khai thác tốt, sẽ đáp ứng được nhu cầu của Lạc Dương."

"Vì sao ngươi và Vân Sơ, Ôn Nhu đều nói hắn là kẻ ngu xuẩn?"

(*) Gần đây mình đen quá, gặp toàn chuyện trời ơi đất hỡi thế nao ấy, mình cố gắng không để nợ chương, nhưng thời gian đăng truyện sẽ không đúng giờ được như trước. Minh sẽ ổn định lại sớm thôi.
Bình Luận (0)
Comment