Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1178 - Q5 - Chương 195: Mơ Ước Của Xuân Ma Ma.

Q5 - Chương 195: Mơ ước của Xuân ma ma. Q5 - Chương 195: Mơ ước của Xuân ma ma.Q5 - Chương 195: Mơ ước của Xuân ma ma.

Lý Trị xem thư của Vân Sơ gửi cho Lý Hoằng xong thì hiểu ngay là chuyện gì rồi, hắn cũng không phản đối để thái tử biết, nói:" Đi đi, ngay cả người Đại Thực ở xa còn tới cầu học vấn, sư phụ ngươi nghiên cứu ra học vấn mới, cách hơn trăm dặm, đương nhiên là phải đi."

Lý Hoằng được hoàng đế cho phép liền đi ngay.

Lý Trị ngồi xuống đống lông thú dày, nói chuyện với gấu lớn:" Ngươi xem, đó chính là thân sơ khác biệt đấy, thái tử là đệ tử của y, y sợ thái tử bị kẻ gian hãm hại, cho nên muốn bảo vệ sát bên người. Còn phía trẫm, y chỉ báo tin bảo trẫm chạy cho mau, đúng là tên Nhị Bách Ngũ, y quên mọi thứ của y là do trẫm ban cho."

Lần này không chỉ gấu lớn nghe thấy mà cả Thụy Xuân cũng nghe rất rõ ràng, do dự một hồi rồi nói:" Bệ hạ, có cần nô tài ..."

Lý Trị bực mình phất tay:" Bách ky tỉ các ngươi là đám phế vật, chỉ giỏi tranh quyền đoạt lợi, làm việc đàng hoàng thì không được tích sự gì. Trẫm bảo ngươi giám sát chuyện Hoàng Hà đóng băng ra sao rồi, có manh mối gì chưa?"

Thụy Xuân vội quỳ xuống:" Hàn băng hai bờ Tể Dương còn cách nhau sáu trượng nữa mới khép lại ạ, phía Biện Châu hàn băng cách bờ sông ba trượng. Hỏi thuyền công lâu năm, nói là năm ngày nữa băng sẽ phong tỏa mặt nước."

"Tức là các ngươi chưa tra ra manh mối gì về kẻ muốn lợi dụng lũ Hoàng Hà mưu hại trãẫm à?"

"Đây là lỗi của nô tài."

Lý Trị thất vọng:" Sư phụ người ta đã đặt mình vào chốn nguy hiểm cứu đệ tử ra rồi, ngươi vẫn chẳng biết gì, chẳng lẽ phải đợi tới khi băng phong tỏa Biện Châu thì ngươi mới biết sao?"

Thụy Xuân mặt đầy hoang mang, hắn hoàn toàn không hiểu, sao băng lại phong tỏa Biện Châu được, song vẫn quỳ xuống nhận tội.

Lý Trị thở dài:" Trẫm biết thời gian qua ngươi bận chuyện thẩm tra tủ đồng, chẳng lẽ chuyện đó phiền toái tới mức lấy hết sự chú ý của ngươi à?"

Thụy Xuân dập đầu liên hồi:" Bẩm bệ hạ, từ sáu ngày trước tủ đồng nhận được quá nhiều thư tố cáo, trong đó tội tù Trương Đại Tượng bị tố cáo nhiều nhất."

"Nô tài giao thư cho ngự sử đài, không ngờ chọc vào tổ ông, các ngựa sử cầm thư chất vấn bách ky ti, có người trực tiếp mắng thần ngu xuẩn, ngay cả chuyện hoang đường Trương Đại Tượng hoang dâm vô độ, một đêm ngự bách nữ cũng đưa lên."

Lý Trị ngớ người:" Ý ngươi là hiện giờ có nhiều người bắt đầu vu oan Trương Đại Tượng rồi."

"Tư tình huống tố cáo hiện giờ thì có khuynh hướng đó rồi ạ, Trương Đại Tượng nay có khuynh hướng thành trống rách muôn người gõ, vì phân biệt thật giả những thư tố cáo này, nô tài phái ra nhiều nhân thủ đi xác minh, những thư tố cáo nói rất chắc chắn thì tra không ra người." Thụy Xuân cẩn thận bẩm báo:" Có một số người tố cáo tên thật, nội dung rất hoang đường, sau khi tố cáo xong thì tuốt kiếm tự sát, theo nô tài thấy kẻ đó giống tử sĩ hơn người thường."

"Ngự sử đài nói sao?"

Không thấy hoàng đế có dấu hiệu nổi giận, Thụy Xuân lại tiếp tục nói:" Hơn trăm thư tố cáo, chỉ hai cái có vẻ là có thật, mà chỉ là chuyện vụn vặt, dù là tham ô chỉ phạt tiền là hết ạ."

Lý Trị hừ một tiếng:" Tủ đồng xuất hiện, trẫm biết trên triều sẽ hoảng loạn, bọn họ lần nhất quyết cứu Trương Đại Tượng ra, tránh bản thân gặp chuyện không ai cứu."

"Thôi được, chuyện này đợi tới Bộc Dương nói tiếp, giờ ngươi tạm bỏ qua Trương Đại Tượng, tra rõ người qua lại mật thiết với phía Sơn Đông, Hà Bắc đi."

Thụy Xuân thở phào:" Nô tài sẽ toàn lực ứng phó."

Tất cả chuyện phát sinh ở hành cung của hoàng đế đều không qua mắt được Vũ Mị, nhất là nghe nói hoàng đế nhận mật tấu của Vân Sơ thì một mình ngồi trong đại điện, xem xong đốt đi, không ai biết. Lòng hiếu kỳ của Vũ Mị liền dâng cao.

Đợi tới lúc thái tử Lý Hoằng vội vàng xin phép hoàng đế, mau chóng rời Biện Châu, nghe nói Vân Sơ có học vấn muốn truyền thụ, Vũ Mị bắt đầu bất an rồi. Nàng mơ hồ thấy mình bỏ lỡ một chuyện rất quan trọng, chuyện này hoàng đế biết, thái tử biết, chỉ mình nàng không biết.

Hai ngày sau đó Vũ Mị huy động toàn bộ lực lượng của mình thăm dò, vẫn không biết chút gì vê nội dung mật tấu.

Vũ Mị ở tẩm cung, sắc mặt càng ngày càng khó coi, đột nhiên biết tin hoàng đế chuẩn bị di giá Bộc Dương, lửa giận trong lòng nàng bùng lên, muốn đi gặp hoàng đế.

Khi nàng mặc xong triều phục ra ngoài, Xuân ma ma lén lút nấp sau màn không ngừng vẫy tay với nàng.

Lửa giận đang cháy bừng bừng, Vũ Mị sải bước đi tới định giáo huấn thứ nô tỳ ngu xuẩn này thì thấy Lý Tư nấp sau màn, đã thế ăn mặc còn không ra công chúa, giống một tên tiểu tử, tóc tai bơ phờ giống vừa đi quãng đường dài tới.

Nhân lúc hai mẹ con đó nhìn nhau, Xuân ma ma vội vàng chạy mất.

Nàng biết rõ cho dù Lý Tư nói có chuyện rất trọng yếu nói với hoàng hậu đi chăng nữa thì nàng cũng không thoát khỏi sự trừng phạt, vì tự ý đưa người vào tẩm cung của hoàng hậu.

Chỉ có cách tạm thời trốn xa một chút, đợi hoàng hậu không quá tức giận nữa có lẽ ăn đòn ít hơn, hoặc không.

Trước kia hi vọng lớn nhất của Xuân ma ma là tới Đông cung làm việc, chiếu cố ăn ở cho thái tử. Thái tử tính tình hiền hòa, không hơi chút là đánh nàng, mắng nàng, không vì nàng béo lêu mà khắc khẩu thức ăn của nàng.

Bây giờ Lý Tư lớn rồi, Xuân ma ma lại thấy nếu có thể làm thiếp thân ma ma cho An Định công chúa thì tốt quá, đó nhất định là công việc thanh nhàn, tiền ít, thức ăn nhiều.

Dù theo công chúa hay thái tử thì cũng hơn ở cạnh hoàng hậu vạn lần.

Hoàng hậu nổi giận liền nhéo nàng, thấy nàng đấm chân ngủ gật dùng trâm đâm nàng, dùng lông khổng tước ngoáy mũi nàng ... Đến khi nàng hắt hơi vào hoàng hậu thì hoàng hậu lại giận ... Xuân ma ma thấy mình là ma ma bị ăn đòn nhiều nhất trong cung. An Định công chúa sau này sẽ là Vân gia đại nương tử, tới khi đó nàng sẽ được tới Vân gia sống, với nàng chẳng cung điện nào bằng Vân gia đại viện tử, chỉ cần đẩy cửa bên ra là sẽ nhìn thấy mấy chục cái nồi đang đun đủ thứ thịt ...

Mới nghĩ tới đó thôi mà Xuân ma ma đã nuốt nước bọt rồi, thấy nữ quan của hoàng hậu đang sốt ruột đi qua đi lại trước cửa tẩm cung, nàng đi tới phất tay:" Các ngươi lui đi"

Nữ quan muốn hỏi Xuân ma ma nhưng thấy Xuân ma ma mặt nghiêm túc, liền thi lễ lui ra.

Xuân ma ma sợ hoàng hậu chứ bất kỳ ai khác trong cung nàng cũng không sợ.
Bình Luận (0)
Comment