Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 118 - Q1 - Chương 118: Nước Về, Tiền Tài Cũng Về.

Q1 - Chương 118: Nước về, tiền tài cũng về. Q1 - Chương 118: Nước về, tiền tài cũng về.

Cái thằng tiểu tử đen xì làm việc rất khá, không chỉ tay chân khỏe, còn rất chịu khó, Vân Sơ sau khi dùng nước sạch dội người, toàn thân thoải mái, cả da đóng vảy ở bàn chân cũng bị nó dùng đá mài mài hết.

"Sau này ngươi ở lại nhà tắm nam làm việc, mỗi ngày 2 cân cao lương, cuối tháng có 10 tiền." Đợi đứa bé đó rất biết ý giúp y đi tất, đi giày vào, Vân Sơ mới tuyên bố phần thưởng:

Nhìn đứa bé kích động tới run rẩy không nói lên lời, Vân Sơ vỗ đầu nó:" Làm cho tốt, đừng lười biếng."

"Vâng!"

Vân Sơ tinh thần khoan khoái rời nhà tắm, vừa vặn nhìn thấy cái đầu toàn bùn của Lưu Tam Tài từ dưới giếng thò đầu lên, vừa thấy Vân Sơ liền kêu lớn:" Lý trưởng, có nước rồi."

“Có rồi à?” Vân Sơ vui mừng chạy tới:

Vào mùa đông, nước ngầm ở thành Trường An xuống thấp nhất, lúc này đào giếng, tuy nói là sẽ khó hơn đào giếng vào mùa xuân và thu, nhưng chỉ cần giếng có nước, vậy quanh năm không sợ giếng khô.

"Nước ngọt." Lưu Tam Tài dùng tay vốc một nắm đất cát ấm ướt đưa tới bên miệng Vân Sơ để y nếm:

Vân Sơ nhanh chóng né sang bên, mắng:" Ngươi tự nếm là được, khỏi bảo ta nếm."

Lưu Tam Tài cười hì hì, vứt nắm bùn đi, chỉ giếng nước sau lưng:" Mười một cái giếng có nước cả rồi, giờ chỉ cần liên thông với nhau là chúng ta có thể mở miệng kênh."

"Tiếp theo các ngươi sẽ làm gì?"

"Đắp gạch lên vách giếng, trải cát và đá cuội đã rửa sạch, ha ha ha ..." Lưu Tam Tài cười như chó xù, mặt đầy vẻ nịnh bợ:

"Vậy mau làm xong đi, ta sẽ phát tiền công trình kỳ hai cho các ngươi."

Lưu Tam Tài gật đầu lia lịa, còn hét to với người đào giếng khác, tức thì người đào giếng đang kéo nước bùn lên càng điên cuồng.

Đến ngày thứ ba, một dòng nước đục ngầu từ trong động từ từ chảy ra, chảy men theo kênh nước rộng hai thước, hội tụ vào trong ao sen bị đóng băng của chùa Đại Từ Ân. Đợi mực nước tăng cao, nước tràn ra ở đầu kia của ao, chảy vào kênh dẫn nước, phun ra trên đầu thú treo ở vách tường.

Dòng nước suối này thuận theo kênh đào sẵn chảy xuống, vòng quanh nửa phường Tấn Xương rồi chảy vào cống ngầm, cuối cùng theo cống ngầm vào hệ thống kênh của Trường An, cùng những thứ ô uế chảy vào trong Vị Thủy cuồn cuộn. Cả phường Tấn Xương tựa hồ trong một đêm sạch sẽ hơn không ít, mùi khó ngửi lởn vởn trong không khí phai đi không ít.

Nước chảy rồi, Vân Na cầm đầu đám trẻ con hò reo chạy theo dòng nước, cái kênh này giống khảm nhi tỉnh mà Vân Na thường thấy ở Tây Vực, vì thế nó thích lắm, tiếng cười trong trẻo của nó vang đội cả phường. Chỉ khổ Thôi nương tử và Đại Phì chạy theo mệt nghỉ, luôn mồm nói chậm thôi.

À là tiểu nha đầu Đại Phì, không phải thứ khốn kiếp thích ta đủ loại xương xẩu lên xà nhà, hay nhìn Vân Sơ bằng ánh mắt gian thần.

Mùa đông Trường An lạnh căm, nhưng nước từ dưới giếng chảy ra lại có chút hơi ấm, lúc chảy ra ngoài kênh lộ thiên gặp phải không khí mùa đông, không ngờ tạo thành hơi trắng lượn lờ.

Trong phường Tấn Xương đột nhiên xuất hiện một dòng nước chảy, cho dù là Huyền Trang đại sư thường ngày không để ý tới thế sự, cũng cùng tri khách tăng đi men theo dòng nước róc rách.

Nước chảy ra không đủ ấm, hơi nước bốc lên không nhiều, lãng đãng sát mặt nước, làm khung cảnh thêm chút phiêu dật, dòng nước chảy thêm vẻ tiên khí.

"Thêm một dòng nước, thêm một phần thanh tịnh, bớt đi chút phiền não thế tục." Huyền Trang nói:

Tri khách tăng chắp hai tay lại:" A di đà phật, tiền cấp phường Tấn Xương mỗi tháng nhất định phát đúng hạn."

Huyền Trang cười:" Trong một tháng, phường Tấn Xương thêm một phần sinh khí, bớt đi một phần oán giận, số tiền này vốn hiến lên Phật tổ, giờ Phật tổ trả lại sinh linh, chính là vừa vặn."

Tri khách tăng mặt cười rất tươi, mặc dù mỗ tháng phải cấp tiền cho đám quỷ nghèo xung quanh khiến hắn rất bất mãn, nhưng mà Huyền Trang đại sư nói rồi, hắn chỉ có thể câm miệng, liên tục tán dương đại sư cao kiến.

Huyền Trang không còn là tiểu hòa thượng một mình đi về phía tây nữa, nay ông là người đứng đầu thập đại đức của Đại Đường, lại có truyền thuyết là hóa thân của Xá Lợi Phật đệ tử Thích Ca.

Ở trong Phật môn ông chính là hóa thân của quyền lực, đừng nói mỗi tháng vẻn vẹn 300 quan, dù là 3000 quan, hay 30000 quan thì tri khách tăng đào đất cũng phải kiếm ra cho ông dùng.

Vân Sơ từ xa nhìn Huyền Trang, Huyền Trang cũng từ xa nhìn Vân Sơ.

Cả hai đều không để ý tới đối phương.

Vân Sơ thấy mình đang làm lâu la đứng gác cho Huyền Trang đại sư xuất hành, gặp mặt có hiềm nghi lấy lòng. Mà Huyền Trang cũng cho rằng, giờ chưa phải là lúc gặp Vân Sơ, gặp chẳng bằng không gặp.

Có điều lãnh đạo xuất hành ắt có mục đích, nếu không lãnh đạo cấp bậc như Huyền Trang không tùy tiện chạy ra xem một cái kênh mới xây. Nếu đã ra rồi, bên trong bao hàm ý bảo vệ Vân Sơ.

Tin tức Huyền Trang đại sư được một đám đại hòa thượng được gọi là Ngũ Thập Đức vây quanh đi xem một cái kênh, xuất phát từ cửa đông chùa Đại Từ Ân, về bằng cửa bắc, rất nhanh gây ra phản ứng.

Trong đó nhanh nhất là Lư huyện lệnh của huyện Vạn Niên, có điều ông ta không tự mình tới, mà phái Tôn hộ tào đưa tới 3000 đảm kê, cốc với bổng lộc một năm, 80 quan tiền, 300 cân muối, 50 cân hương liệu, 40 thếp vải.

Lập tức Phạm Dương Lư thị ở kinh thành lại phái người đưa tới 10 vạn tiền, nói là tài trợ xây dựng đại môn phường Tấn Xương.

Ngay cả lão bà Trình Giảo Kim là Lư thị cũng phái quản gia rất khiêm tốn tới tặng không ít trang sức quý giá, mong Vân Sơ đổi thành tiền, dùng để xây dựng đại môn phường Tấn Xương.

Vừa mới tiễn quản gia của Trình Giảo Kim, đồng thời bàn xong việc trang sức chỉ bán cho một hiệu vàng tên Đức Thắng Long, Vân Sơ lại đón quản gia của do lão bà của Lý Tích, và lão bà của Úy Trì Kính Đức vốn quanh năm không ra khỏi cửa.

Hai vị quản gia này cũng đưa tới rất nhiều trang sức, nghe nói là phu nhân đích thân tháo trên người xuống.

Đương nhiên, số trang sức này cũng phải bán, hơn nữa chỉ có thể bán cho hiệu vàng Đức Thắng Long khốn kiếp, không cho Vân Sơ có cơ hội thao tác khác.

Những người này đến rồi đi như gió, đến cả một chén trà của Vân gia cũng chẳng uống, thái độ cực kỳ rõ ràng, bọn ta tới đây để quyên tiền thôi, hai bên không có giao tình không liên quan gì hết.

Hơn nữa sau khi hai vị quản gia đi, tên chưởng quầy béo núc của Đức Thắng Long tới bái phỏng Vân Sơ.

Vân Sơ từ lúc nhận trang sức của mấy vị phu nhân tới khi đưa cho tên chưởng quầy chỉ một khắc ngắn ngủi đã sang tay người khác rồi.

Tên chưởng quầy với mỗi món trang sức đều mở ra xem kỹ càng, tấm tắc khen cái nào cũng giá trị không đong đếm được.

Thế nhưng chỉ để lại cho Vân Sơ giấy lấy tiền 50 vạn đồng, Vân Sơ bất kỳ lúc nào cũng có thể tới hiệu vàng Đức Thắng Long lấy số tiền này, giọng điệu vừa kiêu ngạo vừa có chút xem thường, hiển nhiên chẳng coi một lý trưởng nhỏ xíu ra gì.

Bình Luận (0)
Comment