Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1194 - Q5 - Chương 211: Mầm Mống Ở Lôi Trạch. (1)

Q5 - Chương 211: Mầm mống ở Lôi Trạch. (1) Q5 - Chương 211: Mầm mống ở Lôi Trạch. (1)Q5 - Chương 211: Mầm mống ở Lôi Trạch. (1)

Bành Huy Tổ, 41 tuổi, người Hợp Dương Đồng Châu Quan Trung, nghe nói là hậu nhân của Bành Tổ.

Phụ thân hắn mê cò bạc, từng đem Bành Huy Tổ bán làm đồng bộc tới sáu lần, lần nào Bành Huy Tổ cũng tìm được về nhà cầu xin phụ thân đừng bán mình nữa ... Kết quả phụ thân vẫn bán, lại còn lấy đó làm tự hào, khen Bành Huy Tổ thông minh, có thể chạy về nhà.

Sở dĩ chỉ bán được sáu lần là vì khi bán lần thứ bảy thì gặp được chủ cũ mua lân trước, người ta đánh cha hắn gãy hai chân, kêu gào hai ngày rồi chết trong đau đớn.

Sau đó Bành Huy Tổ lần thứ hai trở thành đồng bộc cho nhà kia, chuyên môn hầu hạ người già trong nhà, vi cần cù, tướng mạo tốt, lại khỏe mạnh, được chủ nhân yêu thích. Chủ nhân lúc nhàn hạ dạy Bành Huy Tổ đọc sách.

Chủ nhân trước khi chết chẳng những thả cho Bành Huy Tổ làm người tự do, còn làm học tịch ở huyện học cho hắn, đưa tới huyện học học, xóa đi thân phận nô bộc.

Hai mươi năm sau Bành Huy Tổ đỗ đạt.

Hắn luôn cho rằng, con người phải giữ bổn phận và tôn ti trên dưới, đó là trật tự của xã hội. Nô bộc phải biết phận nô bộc, nông phu phải biết phận nông phu, ai giữ đúng bổn phận người nấy, xã hội mới ổn định.

Ví dụ mấy trăm đào nô trước mắt, bọn chúng không nghĩ làm sao hầu hạ tốt chủ nhân, để được chủ nhân yêu thích, đi con đường chính quy có được tự do, rồi trở thành quan viên như hắn.

Thứ không tuân thủ quy củ là tiện dân, thứ tiện dân chân chính, vì bọn chúng ngay cả bổn phận cơ bản nhất cũng không làm được, chỉ muốn bỏ trốn, lợi dụng quyền thế của công chúa để được tự do.

Làm thế là không được, bọn chúng không được phá quy củ.

Trốn chủ bỏ chạy là sự phá hoại lớn nhất, chưa nói trong này còn có không ít kẻ vì gian tình mà đào vong, số lượng không ít, đám nay còn đáng hận hơn cả cường đạo giết người phóng hỏa.

Hắn định đem toàn bộ đào nô của huyện Lôi Trạch trả về chủ cũ, hoặc là chém chết, như thế mới phù hợp với luật pháp.

Nhưng trước đó, hắn phải dạy cho chúng một bài học đã.

Ôn Nhu lúc này đứng chắp tay sau lưng ở cửa huyện nha, nhìn Bành Huy Tổ xử lý đào nô, thấy hắn ra lệnh dùng giáp côn kẹp gãy ngón tay nha hoàn, đánh gãy chân tình nhân của nha hoàn, hắn thấy tên Bành Huy tổ này đáng chết.

"Đốt huyện nha đi."

Ôn Nhu chẳng quay đầu lại, cứ thế lạnh lùng nói một câu, cũng chẳng ai đáp lời hắn, nhưng một lúc sau trạch viện phía sau huyện nha có khói bốc lên, tiếng người la hét hỗn loạn.

"Cháy rồi, cháy rồi!"

Tiếng kẻng dồn dập, Bành Huy Tổ vội dừng thẩm án, sai người troi đôi đào nô đã hôn mê vào cổng huyện nha, sau đó vội vàng dấn người ra sau cứu hỏa.

Hắn đi không lâu thì tiền viện của nha môn lại cháy, Bành Huy Tổ cuống cuồng chia người ra hai bên, thấy lửa vừa khống chế được thì phía tây nơi có nhà lao lại cháy.

Cứ như thế cứu hỏa như chơi trò trốn tìm, đến chập tối Bành Huy Tổ kiệt sức, bỏ cứu hỏa sai ngươi đem văn thư khỏi huyện nha, trơ mắt nhìn huyện nha bị thiêu rụi.

Có huyện nha mới có quan huyện, huyện nha do công đường, trung đường, hậu đường tạo thành, công đường dùng để xử án, trung đường xử lý công vụ, hậu đường an bài nhà huyện lệnh.

Huyện Lôi Trạch là huyện nhỏ, phòng nha dịch, nhà lao nối liền nhau, nên Ôn Nhu đốt huyện nha bằng với đốt hết cơ sở quản lý của huyện Lôi Trạch.

Ôn Nhu muốn vòng qua huyện lệnh, mau chóng xử lý hậu quả do Lưu Tư gây ra, một khi số đào nô trong thành chạy ra được nông thôn, có được thân phận chính thức, có nghĩa là cá ra biển lớn.

Huyền lệnh có muốn làm gì cũng phải thông qua lý trưởng hoàn thành, hoàng quyền không xuống quê.

So với việc nói đó là một loại hiện tượng, chẳng bằng nói đó là sự thỏa hiệp bất đắc dĩ, vi triều đình chẳng lấy đâu ra nhiều tiến lương nuôi dưỡng lượng lớn hương lại.

Đương nhiên triều đình cũng có thủ đoạn để cai trị thôn qua, thông thường là dùng lưỡng tài nhân sĩ, đó là người có tiền tài, có nhân tài, nói cách khác xưa nay do phú hộ, địa chủ giúp hoàng triêu thực hiện quản lý.

Kể cả là truy nã tội phạm bỏ trốn, một khi xuống thôn quê, lý trưởng, hoặc tộc trưởng nơi đó nói, không có người này, tức là không có người này.

Vân Sơ đi từ phường chính lên lý trưởng, từng bước có được vị trí hôm nay, không quan viên nào hiểu rõ quyền thế lý trưởng lớn cỡ nào hơn y, một khi gây dựng tốt thôn quê, khi đó không phải lý trưởng phải nhìn sắc mặt huyện lệnh, mà huyện lệnh phải nhìn mặt lý trưởng.

Những đào nô bị giam được đám lý trưởng do Lý Tư thống lĩnh dẫn đi thay tên đổi họ rồi an định cuộc sống.

Còn Bành Huy Tổ đang bận tìm người xây dựng lại huyện nha, sức đâu để ý đám đào nô nữa.

Một huyện lệnh mới tới, không có người, không có tiền muốn xây dựng lại huyện nha, giống như vị hòa thượng vô danh cầm bát đi khắp nơi hóa duyên, hi vọng xây được một ngôi chùa lớn.

Khi Bành Huy Tổ gian nan nhất, Giả Xuân Ngôn thị sát huyện Lâm Bộc xong, tới huyện Lôi Trạch.

Ở Quyên Thành, Giả Xuân Ngôn khen hết lời tân huyện lệnh, cho rằng huyện lệnh đó nhanh chóng bình ổn được hỗn loạn, đưa Quyên Thành vận hành trở lại như bình thường là nhân tài hiếm có.

Ở huyện Lâm Bộc, Giả Xuân Ngôn tuy chỉ có không ít vấn đề, nhưng ông ta cho rằng đó là do huyện lệnh tiên nhiệm liên lụy quá sâu gây ra. Huyện lệnh Lâm Bộc có thể duy trì một huyện nhìn vẫn hài hòa là được rồi, tin rằng cho ba tháng, mọi thứ khôi phục như xưa. Chỉ là có huyện Lôi Trạch là kém nhất, không chỉ kém một chút mà là quá kém, nơi này xay ra dân loạn, bách tính trong lúc cuồng nộ đã đốt cháy huyện nha, làm tù phạm trong lao ngục chạy hết.

Bành Huy Tổ lúc này bị người do Lý Tư mua chuộc ra sức chỉ trích, nào là hương lão, nào là nông phu, nào bách tính trong thành, không ai không chỉ trích hắn tàn nhẫn hà khắc, làm dân chúng sống không yên. Để dẹp tan cơn giận của bách tính, Giả Xuân Ngôn lệnh chặt đầu Bành Huy Tổ, vì thế ông ta còn được một bức vạn dân thư.

Trong lá thư đó, Bành Huy Tổ tới huyện Lôi Trạch có hai mươi ngày mà tội ác ngập trời, may có thiên sứ tới kịp thời, cứu vạn dân khỏi nước lửa.

Giả Xuân Ngôn không biết sao Vân Sơ lại làm thế, chuyện ở huyện Lôi Trạch rõ ràng nên lặng lẽ xử lý, vì sao Vân Sơ làm rùm beng lên?

Cho dù Bành Huy Tổ có là kẻ ác trời sinh, hắn cũng chỉ tới huyện Lôi Trạch có hai mươi ngày thôi, sao mà phạm nhiều tội ác đến thế?
Bình Luận (0)
Comment