Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 121 - Q1 - Chương 121: Rượu Là Thứ Tốt Để Giết Người.

Q1 - Chương 121: Rượu là thứ tốt để giết người. Q1 - Chương 121: Rượu là thứ tốt để giết người.

Giờ này tới phường Quang Phúc phải cưỡi ngựa, hai huynh muội cưỡi trên lưng con ngựa mận chín, cảnh tượng này ở thành Trường An không hiếm. Rất nhiều cha con, hoặc huynh muội cũng làm thế, có điều đại bộ phận là họ cưỡi lừa, làm gì có chiến mã hùng tráng như thế, lại còn là đôi huynh muội độc đáo, nên rất thu hút.

Con ngựa rất nhanh đưa họ tới phường Quang Phúc.

Tiểu tức phụ xinh đẹp kia chúm chím môi cười đi lên đón, chỉ là chàng trai trẻ kia mặt mày lầm lì, tuy tay vẫn luôn làm việc, song một con mắt dõi theo tức phụ mình.

Trong mắt hắn, Vân Sơ là một tên ác bá, một tên hoàn khố, lại luôn nhăm nhe lão bà của hắn.

Được tăng thêm nộ khí, hắn dùng một nhát dao chặt đôi đầu cừu, lực đạo lẫn độ chuẩn xác đều không cần bàn cãi.

Tiểu tức phụ này chỉ mặc áo vải, đeo tạp dề xanh, trên đầu quấn một dải lụa trắng, trên chiếc eo giắt một cái khăn vải nhỏ, chóp mũi đỏ ửng vì lạnh, càng thêm đơn thuần đáng yêu.

Vân Sơ đưa tay khẽ chạm vào chóp mũi đỏ ấy, khen:” Thật đáng yêu!”

“Thật đáng yêu! Ha ha ha. ” Vân Na cũng học ca ca ấn nhẹ lên chóp mũi người ta nói một câu, chưa đã còn sờ má tiểu tức phụ sạch sẽ ấy một cái, rồi đôi huynh muội bất lương cười lớn:

Gương mặt xinh đẹp của tiểu tức phụ thoáng cái đỏ bừng, còn mắt chàng trai thì tóe lửa, dao chém càng mạnh, muốn chém thớt làm đôi.

Bánh nướng thơm giòn như vậy, thịt cừu cũng mềm ngon như cũ, cho thêm muối tiêu, mùi vị không chê vào đâu được.

Sáu cái bánh đồng, ba cái bánh kẹp thịt, mua bán công bằng, nụ cười của tiểu tức phụ là tặng miễn phí, làm cuộc giao dịch trở nên sinh động.

"Ngày mai lại tới." Vân Sơ cưỡi trên con ngựa cao lớn vẫy tay với tiểu tức phụ, cùng Vân Na vừa ăn bánh kẹp thịt, vừa về phường Tấn Xương:

Khi rời cổng phường y loáng thoáng nghe thấy chàng trai kia quát tháo, khi quay đầu lại chỉ thấy thân hình hắn thoáng qua liền không thấy nữa.

Tính khí người Quan Trung là thế, biết rõ đánh không nổi thì cũng phải chửi trả, chỉ là khi chửi người ta thì phải biết đảm bảo an toàn cho mình.

Cho nên đột nhiên chửi một câu rồi biến mất là cái cảnh cơm bữa ở Trường An.

Mục đích cuối cùng của hai huynh muội là phường Phong Ấp.

Hai ngày sau là Giao Thừa rồi, đường xá không khác với thường ngày là bao, cũng chẳng có mấy không khí Tết, chỉ một điểm rõ ràng là không thấy quan viên đi qua đi lại nữa mà thôi. Vân Sơ cũng chẳng có cảm giác gì về Tết nữa, cho nên chẳng ảnh hưởng lắm.

Nói thế, Tết thì vẫn phải chuẩn bị, Thôi nương tử nói phải đặt một ít đồ tô tửu, tiêu bách tửu về, nghe nói hai loại rượu này một thứ có thể trừ tà, còn thứ kia có thể tránh ôn dịch.

Phương Phong Ấp có lẽ lúc này là thời điểm làm ăn tốt nhất trong năm, người qua kẻ lại nườm nượp, từng xe rượu lớn được chở đi, chắc chắn chuẩn bị cho Tết rồi. Lại tới xưởng rượu Như Ý, Vân Sơ tự mình thử hai loại rượu này, y hơi ân hận vì cái tính thấy đồ lạ là thử của mình. Vì uống xong mới biết, đừng nói là ôn dịch, tránh tà, ngay cả con người cũng không chịu nổi.

Uống đồ tô tửu một cái, Vân Sơ nhận ra ngay một vị thuốc quen thuộc - Ô đầu.

Thứ này khi ở Tây Vực y dùng không ít, có điều y dùng để giết người chứ không phải để ngâm rượu như người Trường An.

Tiêu bách tửu thì đúng như tên của nó, cho hoa tiêu và là bách thụ vào rượu, uống xong tiêu bách tửu tê hét cả lưỡi, sau đó uống đồ tô tửu, Vân Sơ liền không uống ra vị ô đầu trong đó nữa.

Hai loại rượu này phối hợp với nhau rất thú vị, tết năm nay mà Vân Sơ muốn giết người, y sẽ lợi dụng cách uống rượu này.

Dù sao người Đường đón Giao Thừa nhất định phải uống hai loại rượu này.

Vân Sơ đặt hai vò thôi, y rất lo người nhà mình uống xong sẽ xảy ra vấn đề.

Làm Tri Hạ cô nương của xưởng rượu Như Ý vừa lòng là Vân Sơ đặt 100 vò "cửu uẩn xuân tửu".

Đây gần như là thứ rượu mạnh nhất tìm được ở Trường An, nghe nói không phân cao thấp với tam lặc tương.

Giống đời sau, đồ ngoại nhập luôn đắt, cho nên, tam lặc tương lấy thứ rượu mạch Ba Tư làm cơ sở, thêm vào ba loại dược liệu, tất nhiên là đánh bại "cửu uẩn xuân tửu" lên men chín lần, thành rượu đắt nhất Trường An.

Cái lưỡi của Vân Sơ thực ra rất nhạy, cái này do trước kia y uống quá nhiều rượu, nên khi nên nống độ rượu, có thể khống chế độ chính xác ở mức cộng trừ một độ.

Tam lặc tương cũng là là thứ rượu tốt dùng để mưu hại mạng người, thực ra bất kỳ loại rượu nào mà cho thêm thuốc thì cũng thích hợp giết người hết, vì vị dược thảo quá đậm sẽ át vị độc dược. Mà thêm vào kích thích của rượu mạnh, làm tê thần kinh của người uống, che dấu triệu chứng trúng độc.

Nồng độ cồn của tam lặc tương dứt khoát không qua 26 độ, nếu bỏ đi mùi vị dược thảo, Vân Sơ thấy mình uống một hai vò cũng không thành vấn đề.

Cửu uẩn xuân tửu độ cồn cao hơn tam lặc tương, vì không có vị thảo dược, nên uống êm hơn.

Vân Sơ cần rượu cồn, nhưng không muốn tự ủ rượu, đành mua một số cửu uẩn xuân tửu từ chỗ Tri Hạ, rồi chưng cất xem có được rượu cồn 75 độ dùng cho y tế không?

Y không muốn tham dự vào ngành rượu phồn vinh của Đại Đường, ít nhất giờ chưa muốn. Một tiểu quan tòng bát phẩm, làm chút việc khổ cực, kiếm ít tiền, ai cũng hiểu. Nếu phát minh cái gì đó, dựa vào một loại tài nghệ ngồi không ăn chia thì quá rồi.

Làm ra rượu cồn hoàn toàn là vì nghĩ cho người bên cạnh, năm ngoái ở Quy Tư, y nhìn thấy quá nhiều người vì vết thương thối rữa mà tử vong.

Y không muốn thấy người bên cạnh giống những người đó, chết một cách tầm thường.

Tri Hạ rõ ràng có rất nhiều lời muốn nói với Vân Sơ, đáng tiếc Vân Sơ chỉ bàn chuyện làm ăn với nàng, thứ khác, nói dư một chữ cũng chẳng muốn.

Không biết Tri Hạ và Phương Chính rốt cuộc có quan hệ gì, y chỉ muốn tránh xa một chút, Phương Chính chẳng phải người khoan dung rộng lượng gì, mà thứ ảnh hưởng nhất tới tình bằng hữu là nữ nhân.

Y mua rượu mà không chiếu cố chuyện làm ăn của Tri Hạ là không phải với bằng hữu rồi, nhưng ngoài chuyện làm ăn còn chiếu cố tới bất kỳ thứ gì khác là không nên.

Ở các mối quan hệ, Vân Sơ rất rạch ròi.

Bình Luận (0)
Comment