Q5 - Chương 238: Uy phong đương gia chủ phụ.
Q5 - Chương 238: Uy phong đương gia chủ phụ.Q5 - Chương 238: Uy phong đương gia chủ phụ.
Ở đại đường, nạp thiếp cho phu quân là chuyện của đại nương tử, cho nên Vân Sơ đem chuyện của Xuân ma ma nói với Ngu Tu Dung.
Ngu Tu Dung nhìn trượng phu, vừa kiêu ngạo lại có chút chua xót, đưa tay vuốt chòm râu ngắn của y:" Bao nhiêu năm như thế, chỉ có một nữ tử đáng hoàng khuynh tâm vì phu quân, đáng tiếc cho gương mặt tốt thế này."
Vân Sơ cười:" Chắc là do phẩm hạnh của ta."
Ngu Tu Dung che miệng cười:" Như vũ cơ bị chàng hôn ở Bá Kiều năm xưa ấy à?"
Mặc dù chuyện này Vân Sơ giải thích không ít lần rồi, nhưng mỗi lần Ngu Tu Dung nhắc tới là y đều không dám qua loa:" Từ xưa văn nhân hay phong lưu, phu quân nàng khi đó ngâm thơ, trong lòng có chút tìm cảm không thể phát tiết. Lúc ấy trên Bá Kiều toàn nam tử, mỗi vũ cơ kia xem như thanh tú, đành hôn nàng ấy, nếu không có nàng ấy, có khi ta kiềm không được hôn nam nhân râu rậm, lúc đó nàng tha hồ khóc chết thôi."
Ngu Tu Dung lườm y:" Thiếp không khóc chết đâu, thiếp lập tức treo cổ, không chậm lấy một khắc."
Vân Sơ không dám tiếp tục đề tài này nữa:" Nàng đi nói chuyện với Xuân ma ma đi, bảo với nàng ấy, ta không phải lương phối, không sớm kết thúc chuyện này sẽ thành vấn đề."
Ngu Tu Dung nói nhỏ:" Xuân ma ma chiếu cố tới nhà ta."
Vân Sơ kiên quyết lắc đầu:" Nói với nàng ấy, Vân gia cảm kích, sau này lấy bản thân làm trọng, đừng mạo hiểm nữa."
"Phu quân có biết, chàng càng làm thế, càng khiến Xuân ma ma si mê chàng, rồi còn làm chuyện nguy hiểm hơn không? Cứ để thiếp xử lý cho, lén lén lút lút chỉ khiến người ta nghỉ ngờ thôi."
"Thôi vậy, nàng là nữ tử, hiểu lòng nữ tử nhất, để nàng làm đấy, đừng để người ta tổn thương là được." "Cứ giao cho thiếp!" Ngu Tu Dung nói rồi đi lấy một cái gậy bóng chày, lớn tiếng nói:" Nữ nhân đó dám cướp nam nhân của ta, ả chán sống rồi."
Lý Tư bám vào lêu nghe trộm tức thì biến sắc mặt, bế Hắc Long lên chạy đi như một làn khói.
Mẹ muốn tính xổ Xuân ma ma, đây là chuyện lớn, bất kể là đánh thắng hay thua cũng không lợi, phải tìm đám Vân Cẩn thương lượng mới được.
Vân Cẩn nghe Lý Tư nói xong thì người đơ như cán cuốc, ngược lại Ôn Hoan và Địch Quang Tự lại rất hưng phấn, hoa chân múa tay làm mấy con chó cũng sủa theo.
Chuyện liên quan tới phụ thân, Vân Cẩn không biết làm sao, chỉ trông vào Lý Tư.
Lý Tư làm gì có kinh nghiệm, thế là nó dẫn cả đám đi tìm Lý Hoằng.
"Muội nói sư phụ và Xuân ma ma à? Ha ha ha ha ... Để, để ta cười một lúc đã..."
Lý Hoằng nghe Lý Tư kể xong, cười thiếu chút nữa Đại Đường phải tìm thái tử mới.
Nếu sư phụ và bất kỳ mỹ nhân nào trong cung có dây dưa, Lý Hoằng đều coi là kinh thiên động địa, đại nghịch bất đạo, duy Xuân ma ma là không.
Xuân ma ma vốn là tiểu cung nữ thái tông hoàng đế phái tới chỗ mẫu hậu hắn, theo mẫu hậu hắn từ năm chín tuổi, nói chính xác Xuân ma ma là người trong hậu cung thái tông hoàng đế, không phải người trong hậu cung của phụ hoàng hắn.
Nay mẫu hậu thành hoàng hậu của phụ hoàng, Xuân ma ma lại ngưỡng mộ sư phụ, Lý Hoằng càng nghĩ càng thấy chuyện này thú vị, cho rằng mình phải đem chuyện hay ho này kể cho phụ hoàng.
"Ha ha ha ha..."
Tiếng cười điên cuồng của Lý Trị từ trong lều truyền ra, hắn cười tới không thở nổi, làm con gấu lớn lo lắng nhìn hoàng đế.
Kho khăn lắm Lý Trị mới thở thở đều lại được, vội vàng hỏi:" Chuyện này có thật không?”
Lý Hoằng một tay đỡ hông, cười tới đau bụng rồi:" Xuân ma ma tặng cho Lam điền hầu thịt trâu khô biểu đạt tình ý, bị Ngu thị biết, lúc nay đang cầm gậy đi tìm Xuân ma ma... Tư Tư sợ xảy ra chuyện, tới tìm con..."
"Thịt trâu khô à? Cái thịt trâu dùng than xấy mà mẫu hậu ngươi cho Xuân ma ma hả? Ái dà, nữ nhân đó thường ngày coi thịt như mạng lại đem tặng Vân Sơ làm tín vật định tình ? Ha ha ha ... Bảo sao gần đây Xuân ma ma gầy hơn ... Quả nhiên nữ nhân vì người mình yêu mà đẹp ... Truyên chỉ, để Ngu thị vào trung quân, không được cản ... Chậc chậc, trâẫm nghe nói Ngu thị là kỳ nữ tử từng luyện võ, người đầu, mặc giáp cho Xuân ma ma..."
Lý Hoằng cười thì cười đấy, nhưng hắn tới đây là để phụ hoàng nghĩ cách ngăn cản, không ngờ lúc này phụ hoàng thậm chí co chút điên cuồng, hắn vội chạy đi tìm mẫu hậu.
Chuyện này truyền ra sẽ tổn hại tới anh danh của sư phụ, phải ngăn cản mới được.
Trái ngược lại Ngu Tu Dung lúc này hết sức nhàn nhã thêu khăn tay, khi hình mẫu đơn đã thành mới đặt khung thêu xuống, quay sang trượng phu:" Chắc đến lúc rồi."
Vân Sơ đặt sách xuống:" Lý Tư sẽ đi tìm Vân Cẩn, sau đó bọn chúng lại đi tìm thái tử, thái tử sẽ tới tìm bệ hạ, mấy chuyện này sẽ mất một chút thời gian ở mỗi nơi, cho nên tính ra vẫn còn sớm."
"Bao năm qua bệ hạ luôn mong đợi ta bị xấu mặt, nhưng ta xưa nay chưa từng lộ bất kỳ sơ hở nào cho bệ hạ tóm lấy, bây giờ khó khăn lắm mới có một chuyện làm bệ hạ vui sướng, tính ra thì không có hại gì cho Xuân ma ma đâu. Thậm chí với ta mà nói cũng có lợi."
Ngu Tu Dung không vui:" Chuyện nay có gì đáng cười đâu, Xuân ma ma có tuổi rồi, nhưng chưa từng trải chuyện nam nữ, tò mò chuyện nay là tất nhiên."
"Bình thường Xuân ma ma hay tới nhà ta, thâm sinh tình cảm với phu quân đâu có gì là lạ, nữ tử ngưỡng một một nam tử là điều hết sức bình thường, có gì đáng cười chứ."
Vân Sơ nghi ngờ," Sao chuyện Xuân ma ma nàng hời hợt mà chuyện vũ cơ kia mười năm rồi, nàng vẫn không chịu bỏ qua?"
Ngu Tu Dung quay đầu cười quyến rũ:" Vũ cơ đó phu quân chỉ cần ngoắc một ngón tay là ả nhào tới, Xuân ma ma thì khác, người ta chỉ nghĩ trong lòng thôi, không làm chuyện khác."
"Với lại, phu nhân là đàn lang trong mộng của người khác, chỉ nhìn mà không chạm tới được, thật đáng thương ... thiếp thì lại có thể chung giường với phu quân, vươn tay là tới, tất nhiên là rộng lượng."
"Được rồi, tới giờ rồi, đợi thêm nữa thì người xem náo nhiệt càng đông đấy."
Vân Sơ nhìn Ngu Tu Dung thay một bộ trang phục ngọn nhẹ đánh mã cầu, tóc cũng búi thành kiểu nam tử, trên dùng khăn vải và trâm kết thật chặt, lúc này mới xách gậy bóng chạy đi. Nàng ra tới cửa còn quay đâu bảo Vân Sơ:" Tư Tư về bảo nó đợi thiếp, không cho nó một trận, nó không sửa thói nghe trộm."
"Rõ ràng nàng tính kế nó."
"Nếu nó không có thói nghe trộm thì thiếp tính kế nó sao được?"