Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 128 - Q1 - Chương 128: Ác Bá Học Đường. (1)

Q1 - Chương 128: Ác bá học đường. (1) Q1 - Chương 128: Ác bá học đường. (1)

Bên này xảy ra va chạm có học ít học sinh chú ý rồi, chỉ là mọi người đều ngày đều tới báo danh, chẳng quen biết gì nhau, nhiều người thậm chí lần đầu tiên tới Trường An, không muốn chuốc lấy rắc rối trong ngày quan trọng này, vì thế tránh xa một chút. Tuy có người thi thoảng cũng nhìn về phía này, song không có ý can thiệp.

Yêu cầu của người trẻ tuổi kia coi như công bằng hợp lý, Vân Sơ nhìn con ngựa mận chín ngẩng cao đầu ấm ức, lại nhìn đồ đạc vương vãi khắp nơi, lắc đầu:" Không làm."

Người trẻ tuổi nhìn thấy Vân Sơ từ từ siết chặt nắm đấm, dứt khoát nói:" Ta không tỉ võ với ngươi."

Vân Sơ chậm rãi tiếp cận hắn:" Ta ít tuổi hơn ngươi, vóc dáng kém ngươi một chút, tỉ võ giải quyết vấn đề, ngươi được lợi quá còn gì."

Người trẻ tuổi liên tục lùi lại, miệng không dừng:" Ngựa của ngươi nhìn một cái là biết chiến mã giá ngàn vàng, hơn nữa tính nóng vô cùng. Ngươi nhìn ngựa của ta bị chiến mã của ngươi đá gãy xương, lại chẳng động lòng, sau khi bàn chuyện không xong ngươi siết nắm đấm, chứng tỏ ngươi là kẻ quen dùng võ lực nói chuyện."

"Vậy thì võ công của ngươi không tệ. Hôm nay là ngày quốc tử giám khai học, ngươi dám tỉ võ với ta ở chỗ đông đúc thế này, chứng tỏ ngươi nắm chắc phần thắng, cũng không sợ rắc rối."

"Thế thì ta việc gì phải tỉ võ với ngươi?"

"Cho nên hoặc bồi thường ta một con ngựa, hoặc giúp ta chở đồ vào, không có cách thứ ba đâu. Ta nghĩ ngươi cũng không muốn để các bác sĩ của Tứ môn học cho rằng ngươi là một kẻ tính tình tàn bạo, hơi chút là dùng võ lực giải quyết vấn đề đâu nhỉ?"

À tên này khá đấy, trong hoàn cảnh đó mà vẫn phân tích rất hợp tình hợp lý, còn đưa ra đe dọa vừa đủ không tới mức uy hiếp chọc giận đối phương, rất khá.

Xung quanh không ít người bất giác gật gù tán thưởng. Vân Sơ liếc một cái những người đang xem náo nhiệt vội cúi đầu quay đi chỗ khác, y thong thả buông nắm đấm siết chặt, cười nhẹ nói:" Được lắm, chúng ta học cùng một nơi, ngày sau còn dài, thế nào cũng gặp được. Ngươi tên là gì? Con ngựa đó bao tiền, ta đền cho ngươi."

Người trẻ tuổi nhíu chặt mày, tựa hồ đấu tranh tư tưởng, cuối cùng lắc đầu:" Không cần bồi thường nữa đâu, ngươi có thể đi rồi."

Vân Sơ nghiêm trang hỏi:" Ngươi thực sự không cần bồi thường tiền à?"

Người trẻ tuổi kiên quyết lắc đầu:" Không cần, ngươi cứ tự tiện đi."

“Ngươi nói ra đấy nhé, đừng bảo ta bắt nạt ngươi.”

“Đúng, chính ta nói.”

Vân Sơ có hơi hứng thú với tên này rồi: "Ngươi tên là gì?"

Người trẻ tuổi lãnh đạm đáp: "Ta và ngươi gặp nhau chẳng vui vẻ gì, chẳng thà không quen."

Vân Sơ gật gù, liếc hắn một cái đầy thâm ý:" Nói có lý."

Nói xong dắt ngựa vào Quốc tử giám.

Người trẻ tuổi nhìn Vân Sơ đi rồi mới ngồi xuống nhặt nhạnh đồ rơi vãi, nhìn còn ngựa bắt đầu hộc máu mà lắc đầu, gọi hai người bang nhàn ở bên đường, một giúp đưa đồ vào quốc tử giám, một phụ trách chuyển con ngựa sắp chết ra khỏi đây.

………… …………

Thiết lập nhân vật mà Vân Sơ đặt cho mình ở Tứ môn học là ác bá.

Đó là kết quả Vân Sơ nghĩ cả một đêm, mới đầu y thấy mình nên làm một tài tử. Sau phát hiện, kết cục của tài tử hình như chẳng hề tốt, vì thế y bỏ thiết lập này.

Làm lâu la, tất nhiên Vân Sơ không chịu.

Làm người vô hình à? Lựa chọn này không hay, dù sao Tứ môn học là nơi bồi dưỡng quan viên cấp thấp, làm người vô hình sẽ bị người ta bỏ qua.

Cuối cùng Vân Sơ quyết định làm một ác bá, học giỏi đạo đức tốt.

Làm sao ác bá lại còn có thể học giỏi đạo đức tốt được chứ?

Là vì định nghĩa của mọi người về ác bá quá hạn hẹp.

Thời tiểu học làm ác bá là để tất cả mọi người phải sợ, phải sùng bái. Chỉ cần đủ khỏe, nắm đấm đủ mạnh, không sợ mời phụ huynh là được.

Thời trung học làm ác bá thì phải cần tiền, trừ tố chất ác ba tiểu học ra, còn phải có đám huynh đệ hợp cạ, cùng với đám người đi bắt chẹt bạn học nhát gan.

Lên cao trung làm ác bá khá khó khăn, trước tiên chút tiền trong túi học sinh không thỏa mãn được hắn nữa, thêm vào nữ đồng học trước kia nhìn chẳng có tí cảm giác nào, giờ mỗi ngày một xinh đẹp, nên yêu cầu ác bá ngày một cao.

Ác bá xấu xí ở cao trung chó nó cũng chê. Nên ác bá thời kỳ này, trước tiên điều kiện bản thân phải tốt, phải có tiền, càng cần đám tay chân, như thế mới có thể làm ác bá cao trung.

Ác bá đại học thì khó hơn so với ác bá cao trung theo cấp số nhân.

Một là học sinh vào được đại học cơ bản là tinh anh sàng lọc qua cao khảo, trong đó có vài con mọt sách, nhưng tuyệt đối không có kẻ ngốc.

Hai là, người vừa vào đại học thì có ai không niềm tin tràn trề, kiêu ngạo tuyệt luân. Loại đó không phải đánh một trận, dọa vài câu là khiến hắn thần phục được.

Ba là bọn vào đại học thì cơ bản tâm trí đã coi như trưởng thành, mọi người đều biết mình muốn gì, chẳng ai muốn dựa vào đánh nhau để kiếm chỗ đứng trong trường.

Loại đó trong trường chưa tới một học kỳ sẽ bị trường học lây danh nghĩa ác bá đuổi đi.

Cho nên ác bá ở trường đại học cơ bản là người được bạn học ngưỡng mộ.

Loại ác bá này có thể thông qua hành vi hoặc lời nói của mình ảnh hưởng tới xung quanh, có thể thông qua sức hút của bản thân để khiến bọn họ làm việc vốn họ không đồng ý.

Thậm chí có thể khơi lên làn sóng trong trường, để bạn học sùng bái nguyện chết vì hắn, hoặc là nguyện chết vì lý tưởng vĩ đại mà hắn nói. Thế mới tính là ác bá đại học.

Muốn thành loại ác bá đó phải là nhân vật phong vân trấn áp quần hùng, thường đó là nhân vật đặc sắc trăm năm khó thấy một lần.

Thời buổi thái bình cơ bản không gặp được nhân vật đó, đại đa số chỉ là hạng tầm thường kiếm bằng cấp, đợi tốt nghiệp thì kiếm một bát cơm tốt thôi.

Trước kia không thành được ác bá, Vân Sơ muốn thử một chút ở tứ môn học, làm ác bá nơi này tương đối dễ, ít nhất người Đại Đường thích khúc tráng ca bi hùng, tự cắt thịt nhắm rượu.

Nên Vân Sơ vừa tới cổng Tứ môn học đã quyết định chuyện gì cũng không nhún nhường, dù có là mình sai.

Làm việc gì cũng cần có lý luận hỗ trợ mới được, như thế hành động mới có tính hợp lý, Vân Sơ lần nữa củng cố lại tư tưởng của mình, thấy việc mình làm vừa xong đúng là phù hợp tiêu chuẩn của ác bá.

Thật ra lý do quan trọng nhất là … y thích!

(*) Bang nhàn: kiểu chợ trời bây giờ, đứng tụ tập một chỗ, ai cần gì thì gọi làm.

Bình Luận (0)
Comment