Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1281 - Q6 - Chương 051: Giật Một Sợi Tóc Chấn Động Toàn Thân.

Q6 - Chương 051: Giật một sợi tóc chấn động toàn thân. Q6 - Chương 051: Giật một sợi tóc chấn động toàn thân.Q6 - Chương 051: Giật một sợi tóc chấn động toàn thân.

Kỳ thực Ôn Nhu cũng không hoàn toàn biết hết chuyện Vân Sơ làm, cơ bản điều hắn nói với Địch Nhân Kiệt là đúng, song chưa đủ.

Vân Sơ năm xưa kiến lập cách giao dịch treo biển cơ bản là dùng danh dự ngàn vàng không đổi của y.

Đương nhiên, đó chỉ là giai đoạn đầu tiên, vì danh tiếng của y chỉ hữu dụng ở Trường An mà thôi. Khi việc giao dịch mở rộng, có thương đội vùng ngoài tham dự, chẳng mấy ai tin, bọn họ không muốn bỏ tiền vào đó.

Không có nhiều nhưng vẫn có, khi mà thương cổ đầu tiên thiết thực nhận ra cái lợi của việc treo biển giao dịch, số tiền đảm bảo gửi vào dần dần tăng lên.

Người trong quan phủ chỉ biết, Vân Sơ quản lý khoản tài chính này, ngoài y ra không ai có quyền tiếp cận. Nhưng bọn họ không biết rằng, giám sát khoản tài chính này lại là sáu thương cổ lớn nhất sở giao dịch Khúc Giang lý.

Cứ ba tháng một lần bọn họ kiểm tra kho tiền, xem xét xuất xứ tài chính có hợp cách không, hướng đi có chính xác không?

Theo ước định, khi bọn họ kiểm tra, Vân Sơ không được có mặt.

Đồng thời một khi tra ra tài chính cho sai lệch, bọn họ có quyền lấy đi tiền của mình.

Người biết chuyện tra sổ sách này không nhiều, Ôn Nhu biết, còn lại là đội ngũ thân binh phụ trách thủ vệ kho tiền theo Vân Sơ thời đông chinh, hiện giờ tất cả đều mang thân phận nha dịch, sống rất tốt, ngoại trừ trông coi kho tiền thì không làm việc gì khác.

Thế nhưng để khoản tiền lớn như vậy chết dí một chỗ không dùng tới là ngu xuẩn, không hợp với con người Vân Sơ. Vân Sơ muốn dùng tiền trong đó, kỳ hạn tối đa là 85 ngày.

Trường An giờ là trung tâm tập hợp và phân phối vật tư khổng lồ, thương cổ cần tiên rất nhiều, Vân Sơ có thể lấy một phần tiền trong đó cho vay lãi suất thấp trong thời gian ngắn, dùng kích thích lượng giao dịch ở Trường An, cùng với chi viện thương cổ nhất thời thiếu tiền để xuất nhập.

Vân Sơ chỉ dùng tiền trong đó đầu tư vào vụ làm ăn tỉ lệ sinh lời cao, mà không phải là trực tiếp dùng tiền trong kho, mà chỉ chi trên sổ sách. Dùng tiền đầu tư có một cái lợi là xuất nhập sẽ triệt tiêu một phần, để số tiền đó luôn vận chuyển trong thị trường. Cho nên tổng giá trị thị trường không đổi.

Đối với người Đại Đường mà nói đây là phương thức làm sổ cao minh, với năng lực trướng phòng Đại Đường không nhìn ra vấn đề. Cho nên Vân Sơ bình an vô sự trộm gà bao năm, trong khi tiếng tăm thành thật chữ tín tiểu lang quân từ Trường An làn đi khắp nơi.

Nếu Vân Sơ mà lấy thẳng tiền trong kho, giống như chó cắn trăng vậy, không phải là kẻ mù thì đều có thể nhận ra.

Phương thức làm sổ sách này dù là Ôn Nhu thì tới nay vẫn chỉ là dân nghiệp dư, còn về phần Địch Nhân Kiệt hoàn toàn mù tịt.

Vân Sơ tốn mười mấy năm khiến từ hoàng đế, vương công, tới dân đen, lưu manh hình thành một suy nghĩ - Vân Sơ không hứng thú với tiền.

Gần mười năm qua, tài chính của sở giao dịch Khúc Giang lý không có chút sai lệch nào, khiến người tra sổ sách có nhận thức sai lầm - Vân Sơ chưa bao giờ đụng vào số tiền đó, sau này cũng sẽ không, vì thời gian càng lâu, chữ tín của y càng cao.

Đó là chỗ dựa thực sự để Vân Sơ khống chế Trường An, không sợ bất kỳ ai tới cướp.

Thành thật chữ tín, cái cây nhỏ đó được Vân Sơ trồng ngay từ ngày đầu tới Trường An, trải qua mười mấy năm đã trở thành cây đại thụ có thể giúp y chưa mưa gió.

Nếu hoàng đế, hoàng hậu phái một tên tham quan ô lại tới, vậy thì chẳng có gì để nói, hắn mà biết huyện lệnh huyện Vạn Niên nắm giữ khoản tài chính lớn như thế, lại còn thuộc về thương cổ, tham ô là chuyện tất nhiên. Đợi thời hạn tra sổ sách tới, đám thương cổ phát hiện chuyện bất thường sẽ ngay lập tức rút tiền bỏ đi.

Không còn số tài chính đảm bảo này, cả sở giao dịch khổng lồ sẽ chỉ còn những tấm gỗ vô giá trị chẳng ai hỏi tới.

Nếu hoàng đế phái tới một viên thanh quan, trong sạch như nước, đức sáng tựa gương, khi phát hiện huyện Vạn Niên có khoản tiền lớn như thế thuộc về thương cổ lại vĩnh viễn để đó không dùng, ắt sẽ bẩm báo lên hoàng đế, hoàng hậu.

Hoàng đế ngay lập tức sử dụng khoản tiền đó là chuyện tất nhiên.

Kết quả cũng không khác gì đám tham quan ô lại.

Bao năm qua, Trường An không chỉ giàu có, thực tế đã là cái ao lớn điều tiết tài chính toàn bộ Đại Đường, nói đơn giản, không có Trường An hỗ trợ, Lý Trị đâu ra khả năng luân phiên miễn thuế mười đạo Đại Đường. Không võ về được lòng người khắp nơi, hắn lấy đâu ra cơ sở để bình định Sơn Đông, Hà Bắc.

Quyền lực tối thượng của hắn bây giờ, phần lớn là nhờ Trường An.

Lần trước Vũ Mị nói những lời cay nghiệt với Vân Cẩm, chính là nhắm vào y, cho rằng chỉ Trường An được lợi là gây hại cho thiên hạ, càng là sai lâm nghiêm trọng.

Đợi cái ao nước đầu nguồn không cạn nước rồi, lập tức xảy ra phản ứng dây chuyền, thương nhân khắp nơi mang hàng hóa tới không giao dịch được, người mua hàng không biết kết nối với ai mới có thể lấy được số hàng mình đã trả tiền.

Trường An mất đi công năng tụ tập và phân phối hàng hóa, thương cổ làm ăn lần nữa quay lại phương thức một đối một, trong một đêm thương mại Trường An tụt về trạng thái mười năm trước hoặc tệ hơn.

Đồng thời giao dịch treo biển ở Trường An sụp đổ dẫn theo mô hình này ở Tấn Dương, Thành Đô, Dương Châu, Lạc Dương mất đi đảm bảo mà sụp đổ theo.

Ảnh hưởng trực tiếp nhất là thu nhập thuế má của Đại Đường, rồi tới cung ứng vật tư lương thảo cho biên quân, ảnh hưởng xa hơn nữa cả Vân Sơ cũng không thể lường hết.

Đây thực sự gọi là giật một sợi tóc mà chấn động toàn thân.

Nhưng Vân Sơ cũng không hề nói dối, Vũ Mị đã nói đúng, y đã làm mọi thứ vào guồng quay rồi, không cần y, thì Trường An vẫn vận hành theo quỹ tích vốn có. Như thế hoàng đế, hoàng hậu chẳng cần phái ai tới làm huyện lệnh Vạn Niên thì chẳng ai đụng vào khoản tiền kia, tất cả diễn ra theo thông lệ.

Chỉ khi nào có người đụng vào cỗ máy vận hành hết sức tỉnh vi này mới xảy ra hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
Bình Luận (0)
Comment