Q6 - Chương 055: Tất cả đều đông tiến? (1)
Q6 - Chương 055: Tất cả đều đông tiến? (1)Q6 - Chương 055: Tất cả đều đông tiến? (1)
Mặt trời mới ngả về phía tây chưa bao lâu mà người ta đã có cảm giác sắp tối tới nơi, không nhìn rõ mấy, chỉ thấy một màu mờ mờ xám xịt, gió thổi từng cơn rét buốt xuyên qua những con đường nhỏ. Người xuất thành đã nhiều hơn người vào thành, ai nấy muốn mau chóng hoàn thành giao dịch, trở về trước khi trời tối.
Quá giờ ăn rất lâu, Nhà ăn lớn vẫn chật kín khách, ngay cả một chỗ ngồi cũng không tìm ra.
Tiết Trường Phong lấy tấm thẻ đồng đưa Khoái Thủ:" Đi hỏi xem thẻ bài ở Trường An có dùng được ở đây không?"
Khoái Thủ nhận lấy thẻ đồng mà kinh ngạc:" Đây là thẻ bài của quý nhân à?"
Tiết Phường Phong cũng ngạc nhiên:" Ngươi nhận ra sao?"
"Ngày hôm trước tiểu nhân hầu hạ một vị tước tử, trong tay hắn cũng có một thứ thế này, hắn nói đây là thứ ngàn vàng không đổi. Thì ra lang quân là quý nhân Đại Đường."
"Mau đi đi!"
Có được thẻ đồng, lưng của Khoái Thủ thẳng lên không ít, giơ lên với tráng hán trông cửa:" Chủ nhân của ta tới rồi, mau mau chuẩn bị một gian tĩnh thất, cỏ khô cho ngựa, nước sạch, làm không tốt đập chiêu bài của ngươi."
Tráng hán trông cửa định nổi giận, đột nhiên phát hiện thẻ đồng trong tay người Oa này không giống với cái của quý nhân bình thường, nhận lấy xem số hiệu bên trên, không ngờ trên đó viết số bảy cực lớn.
Đây rõ ràng là thẻ đồng chuyên dụng của chưởng quầy Vân gia, hơn nữa con số trên thẻ cho thấy, đại chưởng quầy tới rồi.
Tráng hán quay đầu gọi to, chường quầy to béo đang đi lại trong đại sảnh chạy ra, nhìn thẻ đồng một cái tức thì chắp tay với Tiết Trường Phong:" Không biết khách nhân vì sao có thẻ bài của Ân đại chưởng quầy?" Tiết Trường Phong nói:" Nhị Hổ huynh tặng mỗ lúc chia tay."
Chưởng quầy nghe vậy thì cười, mời Tiết Trường Phòng đi xuyên qua đại sảnh, tới hậu viện Nhà ăn lớn.
Đến một gian phòng được bố trí rất trang nhã, chưởng quầy đóng cửa lại, sắc mặt thay đổi hẳn:" Mời các hạ lấy ra thẻ số hiệu."
Tiết Trường Phong nhìn tay chưởng quầy giấu trong ống tay áo:" Sao, thẻ bài của Ấn Nhị Hổ không có tác dụng à?"
Chưởng quầy mặt lạnh tanh:" Lấy raI"
Tiết Trường Phong nghe tiếng nỏ cung lên dây ngoài cửa sổ, lấy thẻ bài của mình ra đưa cho chưởng quầy. Chưởng quầy xem qua, suy nghĩ một lúc rồi chắp:" Ra là Tiết chưởng quầy, thất kính rồi. Tiết chưởng quầy tới đây là vì chuyện con cháu huân quý tụ tập ở thành Đại Hành sao?”
Tiết Trường Phong đáp:" Mỗ gia khi đó ở U Châu, đúng là vì đám người này mà đuổi theo tới thành Đại Hành. Chỗ Đằng chưởng quầy có tin tức gì ở Trường An mà mỗ bỏ lỡ không?"
Đằng chưởng quầy nheo mắt lại đánh giá Tiết Trường Phong:" Chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi, Tiết chưởng quầy cứ làm việc của mình là đủ, nếu cần gì ở thành Đại Hành thì cứ lên tiếng, nếu là chuyện riêng tư thì thứ cho mỗ phải báo lên."
Tiết Trường Phong cười không nói nữa, gõ bàn:" Vậy cho mỗ món ăn ngon nhất nơi này."
Đằng chưởng quầy cũng cười:" Cái đó thì được."
Hôm nay là ngày vui nhất của Khoái Thủ, vì không ngừng có thức ăn từ cửa sổ đưa vào, thức ăn chưa từng bị đụng qua rơi vào bát cơm của hắn.
Tiết Trường Phong chỉ úp một bát khẩu nhục mỡ màng vào bát cơm của mình rồi ăn, món khác không để vào mắt.
"Ngươi rời nước Oa lâu chưa? Còn biết tình hình bên đấy không?"
"Tiểu nhân biết vài chuyện, song không đầy đủ, lang quân muốn biết tiểu nhân tìm cho ngài vài người ..."
Khoái Thủ thấy Tiết Trường Phong hứng thú với chuyện ở nước Oa thì chuyên môn đi tìm cho hắn nhà Đại Sơn Địa.
Đại Sơn Địa trước kia sống ở Bình Thành Kinh (Heijö-ky6), là gia thần của quý tộc Tần thị (Hata-uji ), chuyên môn phụ trách cung ứng than củi cho nhà chủ nhân, quản lý sáu mươi bảy hộ. Vì khi đốt than không cẩn thận làm cháy mất rừng trúc của chủ nhân mà từ gia thần thành nô lệ ... Từ sau đó trở đi cả nhà họ nỗ lực làm việc, thề lấy lại địa vị gia thân, coi đó là tôn chỉ của cả gia tộc.
Bọn họ đốt ra được than củi tốt nhất nước Oa, được chủ nhân Tần thị tán thưởng, hứa, chỉ cần nhà Đại Sơn Địa có được công lao trong cuộc chiến với các hòa thượng thì sẽ khôi phục địa vị gia thần.
Đáng tiếc phụ thân và hai huynh trưởng của Đại Sơn Địa đều anh dũng chiến tử mà chẳng thể thành gia thần Tần thị, vì chủ nhân Tần thị trong trận chiến đó cũng chết, cả nhà bị đám hòa thượng hung ác giết chết. Không còn cách nào, Đại Sơn Địa dẫn cả nhà ra biển, tới thành Đại Hành.
Bây giờ ban ngày Đại Sơn Địa dẫn ba nam đỉnh đi đốt than ở thành Đại Hành, thê tử của hắn dẫn hai nữ nhi, ba chất nữ làm việc ở hoa phòng, cuộc sống dần tốt lên.
Khoái Thủ giới thiệu Đại Sơn Địa cho quý nhân Tiết Trường Phong, điều này làm Đại Sơn Địa thấy được hi vọng trở thành gia thần.
Vì thế khi Tiết Trường Phong hỏi chuyện liên quan tới nước Oa, Đại Sơn Địa thao thao bất tuyệt kể hai canh giờ.
Tiết Trường Phong sau khi nghe kể xong lại nhờ Khoái Thủ và Đại Sơn Địa tuyển cho hắn nhiều kẻ lưu lãng biết tiếng Đường.
Khi đám con cháu huân quý Đại Đường đi khắp nơi tuyển những người cao lớn cường tráng cùng họ tới nước Oa thì Tiết Trường Phong kiếm được 2000 quan tài chính khởi động từ Đằng chưởng quầy, chiêu một toàn bộ người Oa lưu lãng ở thanh Đại Hành, đồng thời thành lập một gia tộc mới -Uy Vân thị.
Vốn Tiết Trường Phong định dùng Lý thị của thái tử đặt là Uy Lý thị, nhưng lại sợ thái tử bất mãn, nên dùng họ của Vân Sơ, người được hắn xác định là một trong số thủ lĩnh của tổ chức, đặt tên cho bộ tộc.
Đồng thời Tiết Trường Phong chưa quên ý định phát triển Thanh Y Lâu hùng cường, chiêu mộ sát thủ, làm lực lượng trung kiên cho Uy Vân thị.
Hắn xác định tính chất gia tộc mình là gia tộc thương mại, hắn cho rằng một khi mình tới nước Oa, hẳn sẽ vô cùng được người Oa hoan nghênh.
Các chưởng quầy Vân gia coi khai thác thương lộ mới là một chức trách, đây là điều Đằng chưởng quầy vừa mắt với Tiết Trường Phong nhất. Nhìn huân quý nhà khác ùn ùn kéo tới nước Oa, Vân gia mình lại chẳng có chút động tĩnh nào, Đằng chưởng quầy sốt ruột lắm.
Bây giờ rốt cuộc cũng có một tên chưởng quầy cấp ba nhìn chẳng đáng tin lắm đi khai thác nước Oa, thế nên mới cấp cho Tiết Trường Phong một nghìn quan tiền khởi động, vì chưởng quầy cấp ba chỉ xứng với số tiền đó. Tiết Trường Phong lấy cả thẻ đồng của Ân Nhị Hổ ra thế chấp mới có thêm một nghìn quan nữa.
Gia chủ xưa nay tính toán không bao giờ sai, có lẽ gia chủ thấy, nước Oa thì chỉ xứng phái một tên chưởng quầy cấp ba đi thôi.
Thế nên ông ta liền yên lòng trở lại.