Q6 - Chương 059: Làm huyện lệnh ấy à, không.
Q6 - Chương 059: Làm huyện lệnh ấy à, không.Q6 - Chương 059: Làm huyện lệnh ấy à, không.
Thẩm Như năm nay ba bảy tuổi, không phải trẻ nữa, song bề ngoài hết sứ trẻ trung, mắt sao, mày kiếm, tướng mạo tuấn tú. Kỳ thực quan viên Đại Đường không ai là không dung mạo trung thượng trở lên, chứ xấu như Chung Quỳ thì giỏi tới mấy cũng ít cơ hội lắm.
Tất nhiên về sau làm quan lâu năm biến thành đủ loại hình dạng kỳ quái thì không ai quản được, nhưng đầu vào chắc chắn chọn lọc rất kỹ.
Hắn còn là môn sinh thiên tử chân chính, hắn là đợt sĩ tử đầu tiên được hoàng đế đích thân chấm bài, càng là hiền tài được hoàng đế ban rượu ở thiêu vĩ yến.
Cho nên nói Thẩm Như là thần tử thân tín của hoàng đế được gài vào huyện Vạn Niên.
Hắn biết rất rõ, hoàng đế phái hắn tới huyện Vạn Niên làm chủ bạ, mục đích chính là một ngày nào đó thay thế Vân Sơ thành huyện lệnh huyện Vạn Niên.
Nhưng cho dù là thế, Thẩm Như trải qua hai năm làm việc ở huyện Vạn Niên vẫn cho rằng, hắn không làm nổi chức huyện lệnh này, bây giờ làm chủ bạ, hắn đã thấy vất vả lắm rồi.
Huyện lệnh không có nhà, chuyện duy nhất hắn có thể làm là giữ quy củ hiện có của Trường An, không để quy trình rối loạn. Trong quãng thời gian một năm rưỡi này, Trường An hoàn toàn dựa theo kế hoạch huyện lệnh để lại trước khi đi mà tiến hành, cho nên mọi chuyện vẫn đâu vào đó.
Huyện lệnh là một người lười biếng, cho nên đã soạn ra rất nhiều kế hoạch, như kế hoạch chỉ tiết nửa năm, quy hoạch một năm với các mục tiêu cụ thể, kế hoạch ba năm với các định hướng rõ ràng, cùng với quy hoạch năm năm mới mục tiêu chung.
Chủ bạ như hắn chỉ cần tuân theo những kế hoạch soạn sẵn đốc thúc phía dưới tiến hành, kiểm tra tiến độ, thế là hoàn thành phần lớn chức trách. Vậy mà hắn đã mệt bở hơi tai, chẳng còn sức đào sâu nghiên cứu huyện Vạn Niên gửi cho hoàng đế nữa.
Vốn hôm nay Thẩm Như phải ở ngoài thành cả ngày giám sát công tác chuẩn bị hội triển lãm mùa thu, nhưng bất ngờ nhận tin báo thiên quan của lại bộ tới, hắn phải vội vàng kết thúc công việc, về huyện nha đợi thiên quan lại bộ.
Trong lúc chờ đợi, Thẩm Như triệu tập đồng liêu từ tòng bát phẩm trở lên, mở cuộc họp nhỏ, đêm chuyện đang gặp phải thông báo với mọi người, tránh lát nữa gặp thiên quan bị người ta tóm lấy sơ hở mà kiếm chuyện.
Bất kể là ai, một khi vào huyện nha Vạn Niên thì khó mà giữ được bản sắc của mình nữa, bất kể ngươi là người của ai, được phái tới làm gì, chỉ cần ở nơi này một thời gian, cuốn vào guồng máy công việc của nơi đây, sẽ tự động biến thành một bánh răng trong đó.
Bởi vì nơi này có một sự nghiệp tới mức đủ cho người ra phấn đấu cả đời, nơi này có một hoàn cảnh làm việc mà quan viên nào cũng mong muốn, nơi này có mức thù lao thỏa mãn ham muốn của con người, khiến người ta cảm thấy tự hào về công việc của mình.
Một lòng vì công việc, đó là sự giáo dục bất kỳ ai cũng phải trải qua khi tới huyện Vạn Niên làm quan. Ngươi có thể có lòng riêng, có thể có tư tình, nhưng những chuyện đó đợi mọi người xong công việc trong ngày đã, lúc đó ngươi có thể quang minh chính đại mà nói ra để thảo luận.
Ngươi có thân thích làm ăn trong thành gặp vài vướng mắc về quy định của huyện nha, cứ nói, nếu không ảnh hưởng tới đại cục, có thể linh hoạt giúp đỡ, nếu không có cách nào làm được, vậy thì khỏi nghĩ nữa, không ai giúp được đâu.
Giống cái nhìn của Thẩm Như, mọi người đều tin huyện lệnh nhà mình sẽ về, huyện tôn chỉ xuất gia thôi, không phải chết, đợi huyện tôn chán làm hòa thượng sẽ quay vê.
Còn về phần thiên quan tới làm gì, mọi người không bận tâm, coi như tượng bồ tát mà bái lạy là được, nếu muốn nhúng tay vào công vụ thì không được rồi.
Đương nhiên tân huyện lệnh tới có thể tra vấn đề tham ô của người bất lương, vấn đề cải tạo khu thành cũ, cùng với cuộc vận động nếp sống mới diệt chuột, diệt ruồi ở Trường An, nhiều việc để làm lắm. Huyện lệnh Vân Sơ khi ở nhà cũng thường làm mấy việc đó. Rồi cuối năm nhận được tiền thưởng khiến hắn thầm rơi lệ là được.
Còn công vụ cụ thể đừng xem vào, đó là chuyện của nhân tài chuyên biệt bọn họ mới có thể xử lý.
Nếu tân huyện lệnh tự ý làm càn thì trong huyện Vạn Niên này có ba vị có thể trực tiếp dâng tấu lên hoàng đế, mười vị có thể viết thư đàn hặc lên lưỡng đài ngựa sử, còn chưa kể người của Bách ky ti thần bí ẩn trong huyện nha.
Thông nhất tư tưởng xong, Thẩm Như sai nha dịch mở trung môn huyện nha, đợi thiên quan lại bộ tới.
Quan trên kỳ thực rất ít khi tới nha môn của hạ quan, có chuyện gì thường thì giải quyết ở dịch quán hoặc biệt việt, cho dù có tới cũng tới buổi sáng, chưa bao giờ ở lại nha môn phía dưới qua trưa.
Lần này một đám thiên quan lại bộ sau trưa mới tới huyện Vạn Niên, đúng là quỷ dị.
Bởi thế nghe nói thiên quan tới, sắc mặt quan viên huyện Vạn Niên ra nghênh đón chẳng hề tốt.
Đi trên cùng là Thành Dương hầu, thái tử tân khách, lại bộ thượng thư Lưu Tường Đạo. Theo sau Lưu Tường Đạo là thị ti Đậu Huyền Đức, tây đài thị lang Dương Vũ, Đông đài thị lang Lý An Kỳ, thái tử tả trung hộ Đới Chí Đức ...
Chỉ vẻn vẹn bằng những cái tên này Thẩm Như đã phải nhíu chặt mày, bới vì đây là những nhân vật vượt qua một bước là thành tể tướng rồi, trong đó lại bộ thượng thư thì nửa năm nửa sẽ nhập các làm tướng.
Cho dù huyện Vạn Niên vô cùng quan trọng, cũng không quan trọng tới mức cần chừng ấy nhân vật lớn tới ban bố tin tức gì đó.
Lại bộ thượng thư Lưu Tường Đạo vẻn vẹn gật đầu với Thẩm Như một cái, chẳng hề có ý hàn huyên, ra hiệu có hắn dẫn đường vào đại sảnh, chẳng có gì lạ, địa vị hai bên chênh lệch quá xa.
Sau khi vào đại sảnh, Lưu Tường Đạo trước tiên hướng về phía thành Lạc Dương thi lễ, ông già tới tuổi thất thập cổ lai hi này ưỡn thẳng lưng, uy nghiêm nói:" Thẩm Như đâu?"
Thẩm Như từ trong đám đông đi ra, hành lễ sáp thủ:" Có hạ quan."
Lưu Tường Đạo nhìn Thẩm Như một hồi, gật gù tuyên bố:" Ngươi ở Trường An rèn luyện hai năm, có thể làm huyện lệnh rồi."
Thẩm Như sớm dự đoán được kết quả này, cho nên chẳng có gì vui mừng hay kích động:" Hạ quan mặc dù rèn luyện ở huyện Vạn Niên hai năm, đáng tiếc chưa lĩnh ngộ được ba thành đạo lý trong đó. Nếu lúc này làm huyện lệnh, ắt mang tới tai họa cho huyện Vạn Niên, bởi thế thần cung thỉnh bệ hạ thu hồi thánh lệnh, Thẩm Như nguyện ở vị trí chủ bạ thêm vài năm."
Lời này của Thẩm Như có thật lòng cũng có toan tính, ai chẳng biết lúc này ghế huyện lệnh Vạn Niên là củ khoai nóng, bất kể ai ngồi lên sẽ đều đối diện nguy hiểm rất cao, một chút sơ xảy là mất đầu. Nếu đợi qua vài ba đời huyện lệnh thay thế bị mất đầu, ai cũng ý thức được ghế này không dễ ngồi, bao dung của hoàng đế và triều đình khi làm hỏng việc cao hơn, hắn sẵn lòng thử một phen.
Chứ bây giờ dứt khoát là không.
(*) Lại bộ quản lý quan viên thiên hạ, nên lại bộ thượng thư đứng đầu lại bộ gọi là thiên quan. Trời là khởi đầu vạn vật, thiên tử lập thiên quan để thống ngự bách quan.
Đôi khi mở rộng ra với lại bộ thị lang, lại bộ lang trung.
Tức là đối với người dưới mấy vị kia đều là thiên quan hết, gọi thế tôn trọng thôi, cứ trong lại bộ chỉ thượng thư mới là thiên quan.