Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1290 - Q6 - Chương 060: Đừng Gây Thêm Phiền Toái.

Q6 - Chương 060: Đừng gây thêm phiền toái. Q6 - Chương 060: Đừng gây thêm phiền toái.Q6 - Chương 060: Đừng gây thêm phiền toái.

Câu trả lời của Thẩm Như khiến cả đám ông già kinh ngạc, ai cũng biết làm huyện lệnh huyện Vạn Niên không đơn giản, bọn họ tới đây chính là để bàn bạc với tân huyện lệnh cách cai trị huyện Vạn Niên, bọn họ sẽ cho hỗ trợ tốt nhất giúp người đó hoàn thành nhiệm vụ.

Chẳng ai ngờ được người ta lại từ chối dứt khoát như thế.

Đậu Huyền Đức cũng là ông già bảy mươi rồi, cau mày quát:" Ngươi muốn kháng chỉ sao?"

Thẩm Như điềm tĩnh thi lễ:" Đức không đủ, tài không đủ, hạ quan mà nắm chính ấn huyện Vạn Niên chỉ gây họa, không dám nhận."

Đông đài thị lang Lý An Kỳ cũng là ông già tóc bạc khác hỏi:" Vậy theo ngươi ai có thể thắng nhiệm?"

Thẩm Như đáp:" Là Lam Điền quận công Vân Sơ xưa."

Câu này làm một đám ông già không vui rồi, Đại Đường này không phải chỉ có Vân Sơ. Có điều ai cũng hiểu chuyện không đơn giản, nếu không đã chẳng cần nhiều người tới như vậy, Đạo quốc công Đới Chí Đức hỏi:" Nhưng nay Vân Sơ từ quan bái Phật rồi, vậy phải làm sao?"

Thẩm Như chắp tay:" Vậy thì để trống, đợi ngài ấy quay về."

Lưu Tường Đạo đột nhiên chuyển từ thái độ uy nghiêm sang hiền hòa:" Vân Sơ một năm rưỡi không ở Trường An, lão phu thấy Trường An vẫn giàu có hưng vượng, điều này đều là công lao của chủ bạ ngươi. Huyện Vạn Niên một năm rưỡi qua do ngươi đứng đầu, chuyện lớn chuyện nhỏ do ngươi quyết, nay tiến một bước chẳng qua là thay đổi danh xưng thôi, ngươi vẫn làm chừng đó việc, có gì khó đâu."

"Ha ha ha, không cần phải khiêm tốn, công lao của ngươi, bệ hạ cũng nghe nói rồi."

Thẩm Như chẳng bị lời đường mật đó dụ dỗ:" Lam Điền quận công sớm an bài rồi, bọn hạ quan chỉ theo đó mà chấp hành, không có công lao gì." Lý An Kỳ mắng:" Nếu vậy các ngươi chẳng qua là đám vô dụng thôi."

Thẩm Như mỉm cười:" Quận công nói phải lắm, hay để hạ quan thay quan viên trong huyện tấu lên, cùng tiến cử ngài làm huyện lệnh Vạn Niên. Lam Điền quận công làm được, An Bình quận công ngài làm không tính là nhục thân phận."

Lý An Kỳ rống lớn:" To gan!"

Thẩm Như không bị uy thế quan trên làm cúi đầu:" Chư công nếu không có ý làm huyện lệnh, vậy đợi Lam Điền quận công làm hòa thượng chán rồi, không chừng sẽ về."

"Người khác tốt nhất đừng khiến Trường An loạn thêm."

Lưu Tường Đạo không giữ nổi vẻ hiền hòa giả tạo được nữa, uy nghiêm nói:" Đây là bộ hạ do Vân Sơ dạy ra đấy à, trung thành lắm."

Lời này nghe qua đơn giản, hàm ý ác độc, Thẩm Như đâu để người ta chụp mũ:" Thẩm Như là thần tử của bệ hạ, Lưu công có thể nói, hạ quan do bệ hạ dạy dỗ ra."

Đới Chí Đức trầm giọng:" Nếu ngươi từ chối nhận lệnh, tức là không muốn phân ưu với bệ hạ, vậy thì khỏi làm vị trí chủ bạ này nữa."

Thẩm Như nghe vậy liền đưa tay lên đầu, lấy mũ quan xuống, cẩn thận đặt lên bàn làm việc, vái lạy bốn phương, sau đó bước chân nhẹ nhàng rời đi trong ánh mắt ngỡ ngàng của đám trọng thần.

Tên Vân Sơ đó vì tranh cãi với hoàng hậu, một câu không hài lòng từ quan mà đi, nay tới cấp dưới cũng thế, đám người huyện Vạn Niên này làm sao vậy?

Mặc dù cho tới tận bây giờ Thẩm Như vẫn không biết vì sao mà Vân Sơ đột nhiên từ quan, lại còn xuống tóc xuất gia, làm ra chuyện không thể vãn hồi, hắn thấy, đi sát theo bước huyện tôn sẽ không thể sai.

Huyện tôn yêu Trường An bao nhiêu, hắn tận mắt thấy, huyện tôn vì Trường An mà hi sinh, nỗ lực lực bao nhiêu, hắn cũng rất đồng cảm.

Bây giờ Vân Sơ từ bỏ Trường An, vậy đủ để nói lên tình thế hiện nay cực kỳ nguy hiểm.

Thời gian qua hắn luôn ra sức tìm kiếm nguồn cơn nguy cơ mà không ra, đã không biết thì đối phó ra sao? Nên chẳng phải hắn trung thành với Vân Sơ, hắn tin vào Vân Sơ, nhưng nói chính xác là hắn vì mình.

Bây giờ từ quan, sau này còn có cơ hội quay lại, chứ ngồi vào vị trí kia, mười phần chết chín ... Không là chết cả mười phần.

Là chủ bạ, hắn cũng mơ hồ biết được vấn đề có thể tới đó chính là tài chính của sở giao dịch Khúc Giang lý, hiện là thời điểm thương mại tấp nập, tài chính mỗi ngày đều có xuất nhập, kỳ thực khoản tiền đó vẫn không rời kho, tài chính chỉ ra vào trên sổ sách thôi.

Số tiền đó chính là sự đảm bảo cho mọi giao dịch treo biển, nếu có vấn đề gì, sẽ lấy số tiền đảm bảo đó ứng phó, rồi quan phủ điều tra nguyên nhân xuất hiện sai lệch. Nếu phán bên nào sai, sẽ phải bồi thường, khoản tiền đó lại đưa vào quỹ đảm bảo.

Khi treo biển giá lên bảng, thì hàng hóa không phải của thương cổ nữa, thương cổ chỉ nhận được một văn thư chứng minh sở hữu hàng hóa ... Hàng hóa bán ra sao, mua thế nào thuộc về công tác của nhân viên sở giao dịch, bọn họ chỉ cần nhận tiền cuối cùng.

Thẩm Như không nhận ra nguy cơ ở đây, vì tiền trong quỹ đảm bảo cực lớn, không thương cổ nào đủ tài chính tác động tới sự vận hành của nó, dù có vấn đề, quan phủ vẫn khống chế được.

Từ trận chiến nhiều năm trước giữa Vân Sơ và tập đoàn huân quý, sở giao dịch có điều chình cũng chuẩn bị, không để thế lực khác dùng tài lực nhảy vào thao túng.

Mọi chuyện nhìn rất ổn, nhưng Thẩm Như biết, chẳng qua là mình chưa đủ trình độ nhìn ra nguy cơ trong đó thôi, hôm nay chừng đó vị trọng thần tới, hắn càng thấy nguy cơ này rất gần.

Bỏ đi mũ quan, Thẩm Như thấy toàn thân nhẹ nhõm, khác với trước đó dùng nước giếng lau người hay uống quán quán trà, đây là sự nhẹ nhõm của việc trút được gánh nặng ngàn cân.

Nhân lúc văn thư chính tức bãi bỏ chức lại bộ chưa tới, hắn tới nhà ăn huyện nha, bảo trù tử thái cho hai cái mõm lợn, một miếng thịt trâu ngũ hương, nửa bộ lòng, dùng lá sen gói lại. Sau đó xách thêm một cái móng giò về nhà.

Đây là hành vi lợi dụng chức quyền cao nhất mà Thẩm Như làm trong hai năm qua. Hôm nay về cùng phu nhân uống vài chén.

Thẩm Như từ chức đi rồi, đại sảnh huyện Vạn Niên từ lúc Thẩm Như rời đi im phăng phắc, tựa hồ nghe được cả tiếng kim rơi.

Huyện lệnh từ quan làm hòa thượng rồi, bây giờ chủ bạ cũng không muốn làm nữa, về nhà phục vụ phu nhân mới hết ở cữ sao?

Chuyện này làm quan viên phía dưới xôn xao, từ huyện thừa, huyện úy tới chủ sự hộ bộ phòng, công bộ phòng đều ngửi ra mùi nguy cơ, cân nhắc nên xem có tiếp bước không?

Ai làm quan ở huyện Vạn Niên càng lâu thì càng hiểu cái huyện này không thể thiếu huyện lệnh Vân Sơ, từ hệ thống công thương, dân sinh đều do một tay Vân Sơ gây dựng.

Trải qua mười mấy năm phát triển, cấu tạo quan phủ huyện Vạn Niên đã khác biệt như trời với đất so với nơi khác. Trong đó có rất nhiều chỗ rất tinh vi được điều chỉnh chỉ Vân Sơ mới biết, một khi người không hiểu đụng vào, thế nào gây rối loạn cả hệ thống.

Mà trọng trách Trường An gánh vác rất lớn, mười đạo chiếu lệnh miễn thuế thiên hạ mà bệ hạ lần lượt ban ra chính là nhờ Trường An bù đắp, lương thảo phía đông, phía tây qua sở giao dịch Trường An để thu gom cung ứng.

Đó là điều ai cũng nhìn thấy thôi, nhưng đủ để bất kỳ ai cũng không dám gánh lấy trách nhiệm làm loạn Trường An rồi, dù mặt nào chiếu cố không tốt cũng là tội tày trời. Tể tướng cũng không dám nói mình giải quyết được.

Bao năm qua người thèm khát chức chủ bạ, huyện thừa, rồi chủ sự lục phòng rất nhiều, riêng cái chức huyện lệnh Vạn Niên là không ai ngó ngàng tới.
Bình Luận (0)
Comment