Q6 - Chương 061: Truyền lệnh trẫm.
Q6 - Chương 061: Truyền lệnh trẫm.Q6 - Chương 061: Truyền lệnh trẫm.
Ánh mắt của Lưu Tường Đạo quét qua quan viên huyện nha huyện Vạn Niên, ai bắt gặp ánh mắt uy nghiêm của thiên quạ là người đó cúi đầu, nhưng huyện thừa, huyện úy, mấy vị chủ sự ưỡn ngực, đợi ông ta lên tiếng, mình còn có cớ nhanh nhanh từ quan.
Làm gì có ai ngốc đâu, Lưu Tường Đạo thoáng cái đã hiểu ý họ.
Quay đầu lại nhìn đám Đậu Huyền Đức, ai nấy nghiêm nghị, song không định phát biểu gì, tình hình bây giờ nếu một hai vị trí trọng yếu nữa trong huyện Vạn Niên từ chức, thế thì khác nào can thiệp thô bạo vào đâu, loạn là cái chắc. Lưu Tường Đạo nhanh chóng ra quyết định, phất tay:" Hết thảy như cũ, đợi bản quan cùng chư vị đại nhân thương lượng ra kế hoạch rồi nói."
Nói xong cũng không sai người lấy mũ quan Thẩm Như đặt trên bàn, dẫn người rời đi.
Huyện thừa Trương Giáp chính là người theo huyện lệnh lâu nhất, có tiếng nói trong huyện, hắng giọng một tiếng:" Giải tán đi, nên làm gì thì làm cái đó. Chủ bạ thả lỏng vài ngày rồi về thôi, hội triển lãm cần theo dõi sát sao, phòng hỏa hoạn, phòng trộm cắp, phòng dẫm đạp là trọng tâm cần giám sát."
"Lão Trần, các ông thu thuế phải chú ý chút, trong ngoài khác biệt cũng không có gì sai, đừng dọa người ngoài chạy mất. Không miễn giảm thì đã đành, suốt ngày mang mặt người chết đó đi như đòi nợ."
"Trường An chúng ta là đất lành cho thương cổ, phải để người ta cảm giác tới Trường An làm ăn là một sự hưởng thụ."
Thuế lại Trần Đức Quảng chắp tay hỏi:" Huyện thừa có thể tiết lộ cho huynh đệ bọn ta một chút không, huyện tôn sẽ về chứ?"
Chuyện này Trương Giáp tự tin khẳng định:" Huyện tôn xưa nay coi Trường An như mạng, sao có thể bỏ mặc chứ? Với công tích của huyện tôn mà đi làm huyện lệnh bao năm không oán thán vì cái gì, vì Trường An cả. Huyện tôn sẽ về thôi."
"Sao ti chức nghe nói huyện tôn xuất gia rồi." "Chắc là ý muốn của Huyền Trang đại sư, thấy bảo phía Thái Sơn xảy ra chuyện lớn, riêng quốc công nhảy núi đã có hai vị, huyện tôn khi đó còn xung đột với hoàng hậu, không lánh đi không được. Đợi khi họ nhận ra nơi này không thể thiếu huyện tôn thì huyện tôn sẽ về thôi."
"Đúng thế, huyện tôn sao rời Trường An được."
"Ha ha ha, thật muốn nhìn bộ dạng của huyện tôn khi xuất gia."
"Thực ra trước kia ta sớm có linh cảm một ngày huyện tôn xuất gia mà, nếu một ngày huyện tôn mặc tăng y ngồi trên công đường xử lý công việc thì sẽ thế nào nhỉ?"
Mọi người nghĩ tới quan hệ giữa huyện tôn và Huyền Trang đại sư không nhịn được đùa vài câu.
"Chớ mừng vội." Chủ sự hộ bộ phòng Triệu Thừa Châu lên tiếng:" Với tính của huyện tôn, thế nào về cũng có người chết, cẩn thận đừng để huyện tôn trút giận lên đầu thì oan uổng lắm."
Chủ sự công bộ phòng Tôn Đức Nhất cũng nói:" Chúng ta đều ngậm miệng hết cả lại, cẩn thận làm việc, bên trên làm gì mặc bên trên, cứ làm đúng phận sự đừng cho ai cớ gì cả, tình hình không đơn giản đâu."
"Ta kiến nghị, hoãn lại hội triển lãm mùa thu năm nay, nói không chừng tân huyện lệnh có cái nhìn khác thì sao? Thời gian này đừng tùy tiện quyết định cái gì, huyện tôn không có ở đây, sai rồi là không sửa được đâu."
Trương Giáp nghĩ cũng thấy kiến nghị này hợp lý:" Phải đấy, chỉ là không biết ai tới làm huyện lệnh? Thật đáng thương.”
Mọi người vừa cảm khái vừa giải tán, ai về chỗ người ấy, mọi người bận rộn cả sáng rồi, buổi trưa còn chưa ăn gì đây này, không biết mụ trù nương nóng tính có nổi giận không?
Cùng lúc đó Lý Trị vừa ăn trưa xong, đang xem huyết thư của Ôn Nhu, hắn còn chuyên môn đặt lên mũi ngửi, khả năng giám định mùi hương của hoàng gia rất tốt, bọn họ có giáo dục chuyên môn ở mặt này:" Không phải máu gà, mà là máu hươu, bên trong còn trộn lẫn xạ hương." Vũ Mị không bận tâm mấy thứ đó:" Thiếp chỉ quan tâm tới nội dung."
Lý Trị đưa huyết thư cho Vũ Mị, thái độ bình thản, huyết thư của Ôn Nhu không gây cho hắn cảm xúc gì, thậm chí giọng điệu có đôi phần mỉa mai:" Người ta dốc ruột dốc gan nói, sự vận hành của Trường An đã tự thành hệ thống riêng, cầu xin trẫm chỉ phái người tới giám sát thôi, đừng can thiệp vào, nếu không ắt có đại loạn ... Chậc chậc, đúng là trung thần, từ quan rồi vẫn lo lắng cho trãm."
Vũ MỊị hừ khế:" Bọn chúng quá tự đại rồi, chẳng lẽ Đại Đường hết người rồi sao? Cho rằng không ai thay thế được bọn chúng à?"
Lý Trị lấy ra một tấu chương nữa:" Vạn Niên chủ bạ Thẩm Như cũng dâng tấu, nội dung không khác với Ôn Nhu là bao, hi vọng trẫm không đụng tới Trường An."
Vũ Mị biết Thẩm Như là tâm phúc của hoàng đế, sẽ không đối đầu với hoàng đế, lời này nhất định từ gan ruột, nàng lấy ra một tấu sớ khác:" Lưu Tường Đạo, Đậu Huyền Đức cho rằng, Trường An đã trở thành tòa thành của Vân Sơ rồi, cần sớm ngày phái năng thần tới, đánh tan ảnh hưởng của Vân Sơ lên tòa thành này."
"Vậy hoàng hậu thấy ai là năng thần đây, Vũ Thừa Tự và Vũ Tam Tư có dùng được không?”
"Bệ hạ, hai bọn chúng chỉ có điểm hay là trung thành và nghe lời, đây cũng là điều Trường An cần nhất và thiếu nhất ... Có điều tài năng của chúng thì e không đủ."
Lý Trị khoát tay:" Thứ trẫm cần nhất bây giờ là lòng trung thành..."
Hai người chưa thảo luận ra kết quả thì Thụy Xuân dẫn theo hai giáp sĩ xốc nách một tín sứ vào.
Giáp sĩ vừa buông tay thì tín sứ cũng gục xuống, hai tay vẫn dân lên bản quân báo:" Bệ hạ, Vương Hiếu Kiệt binh bại Dã Trư Nguyên, hơn vạn tướng sĩ trận vong, hiện đang truy kích ngược lại quân ta, Doanh Châu nguy trong sớm tối..."
Một tin tức chấn động như vậy, Lý Trị và Vũ Mị chỉ quay đầu nhìn nhau cười khẽ.
Lý Trị đứng dậy phất tay:" Truyền lệnh trâm..."
"Lệnh, Tiết Nhân Quý làm Liêu Đông đạo hành quân tổng quản, thống lĩnh tả hữu vũ vệ, tả hữu kiêu vệ, tả hữu vệ, lục bộ binh mã lập tức khải trình tới Doanh Châu, nhất định phải lấy được đầu tù trưởng Khiết Đan, người Hề."
"Lệnh, U Châu truất trí sứ Hách Xử Tuấn làm Liêu Đông đạo phó tổng quản, đốc thúc hai mươi mốt chiết trùng phủ Hà Bắc, nếu có kẻ bất thần thì giết ngay."
"Lệnh, Lương quốc công, Liêu Đông đô tổng quản Khế Tất Hà Lặc dẫn binh mã các bộ Liêu Đông, áp sát phía sau Khiết Đan, người Hề, tiêu diệt loạn tặc."
"Lệnh, Bùi Hành Kiệm làm Liêu Đông đạo truất trí đại sứ, trưng dụng ba mươi sáu châu Quan Trung, Lũng Hữu, đóng Hổ Lao Quan, nếu Sơn Đông có bất bình, lập tức dẹp ngay."
"Lệnh, Trường An lưu thủ Lưu Nhân Quỹ làm lương thảo sứ, sử dụng quan thương Trường An, vận chuyển hết tới Doanh Châu."
"Lệnh, thái tử Lý Hoằng tọa trấn Trường An, nếu có chuyện không hài hòa có thể tùy cơ hành sự, quyết đoán tại chỗ."