Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1293 - Q6 - Chương 063: Tất Cả Đang Đợi Người Nhảy Vào Hố Lửa.

Q6 - Chương 063: Tất cả đang đợi người nhảy vào hố lửa. Q6 - Chương 063: Tất cả đang đợi người nhảy vào hố lửa.Q6 - Chương 063: Tất cả đang đợi người nhảy vào hố lửa.

Đứa bé mà Ân Nhị Hổ nhặt được ở Yển Sư đã biết bò rồi, đang chồm hai cánh tay mũm mm, hai cái chân ngắn ngủn ở trên giường, đầu ngẩng cao, cố gắng bò về phía Ân Nhị Hổ. Thân hình bụ bãẫm cử động một cái là chuông bạc đeo ở cổ tay, cổ chân leng keng hết sức vui tai.

Ân Nhị Hổ nhìn khuê nữ đầy cưng chiều, tới khi Vân Sơ vào mới quay người lại, nhìn quân hầu đầu trọc lóc mặc bộ tăng y màu xám, thái độ cung kính không giảm:" Quân hầu, thuộc hạ định che giấu thân thế đứa bé này, không nói cho nó biết."

Vân Sơ chọc một ngón tay vào má đứa bé, đứa bé không sợ người lạ, nắm lấy ngón tay y định cắn. Vân Sơ cười:" Nói làm gì, để nó làm khuê nữ của ngươi cả đời đi."

Ân Nhị Hổ trông con nhưng không lơ là chức trách của mình:" Trương Đông Hải và Kim Nhu Như đều ở đây, họ thống lĩnh Bách ky ti và Hoa Lang Đồ giám sát quân hầu, thuộc hạ tìm gặp họ rồi, nói chuyện rất vui vẻ."

" Có hai nhóm ngầm đi theo đội xe phu nhân, một đội đi trước mười lăm dặm mở đường, đảm bảo có tình huống nhất định ngăn cản đội xe phu nhân tiến lên. Phía sau có nhóm chỉ cách mười dặm, trong một tuần hương có thể ứng cứu."

"Ngươi làm việc thì ta yên tâm." Vân Sơ hỏi:" Vẫn chú ý tình hình hợp tác xã chứ?"

Ân Nhị Hổ ngăn không cho khuê nữ bò ra mép giường, xoay người cho nó tiếp tục bò hướng khác, miệng báo cáo:" Lương thực mùa thu đã nhập kho, con số các lộ chưởng quầy báo về không tệ, lòng người cũng ổn định. Vân gia xưa nay làm ăn công bằng, họ đã cảm thụ được rồi."

"Thế thì tốt, chuyển hết lương thực của hợp tác xã về Trường An đi, bệ hạ đem lương thực trong kho quan phủ Trường An tới Doanh Châu rồi."

"Vâng, theo thuộc hạ biết Lưu công cho rằng đem lương thực Quan Trung vận chuyển tới Doanh Châu không ổn, ông ấy hi vọng chuyển lương thực Hà Bắc, Hà Đông tới thẳng Doanh Châu. Sau đó dựa theo tỉ suất mà lấy từ kho ở Trường An chỉ viện. Chúng ta có nên đợi xem triều đình có thay đổi không, tránh tốn công vận chuyển." "Chưa chắc hoàng đế đồng ý, Doanh Châu loạn rồi, rút bớt lương thực ở Trường An là thủ đoạn hoàng đế kiềm chế Trường An." Vân Sơ dặn:" Hương tích trù của chùa Quảng Phúc đang cùng hương tích trù chùa Đại Từ Ân đang giao thiệp, số tiền chênh lệch hai bên sẽ đặt ở chùa Bạch Mã."

"Ngươi đem bộ phận tiền này tới chùa Đại Từ Ân, ngoài ra nói một tiếng với Trường Thiện đại sư của chùa Bạch Mã, ta muốn mượn thêm 50 vạn nữa."

"Mong ông ấy vận chuyển tới Trường An trước ngày 20 tháng 11."

Ân Nhị Hổ nhỏ giọng nói:" Quân hầu, vị trí huyện lệnh Vạn Niên vẫn còn để trống, chúng ta có nên..."

Vân Sơ xua tay cắt lời:" Đừng quan tâm tới vị trí này, nó không để trống lâu đâu, dù biết đây là cái hố, cũng có người nhảy vào thôi. Bỏ vị trí này ra khỏi kế hoạch của chúng ta."

Gần đây Vân Sơ suy nghĩ lại rất nhiều lần chuyện xảy ra ngày hôm đó, tổng hợp với các nguồn tin thu thập được sau đó, y khái quát được phần nào chuyện xảy ra.

Trước tiên, đúng là Thượng Quan Nghỉ đề nghị để hoàng hậu đi cuối đội ngũ, ông già bảo thủ này trước giờ không ưa Vũ Mị, luôn phản đối hành vi can thiệp triều chính của nàng. Trước đó hai bên nổ ra tranh chấp dữ dội vì vị trí trí á hiến.

Cuối cùng thái tử Lý Hoằng xen ngang, thành công lấy vị trí này, Thượng Quan Nghi thành tam hiến, khiến hai bên kết thù.

Chuyến đông tuần này của hoàng đế khiến vô số quan viên người chết, người mất chức, tuy hoàng đế đã có chuẩn bị trước đưa người mình vào. Song hoàng hậu không bỏ lỡ cơ hội, đưa họ hàng, thân tín vào gia tăng thế lực, Vũ Thừa Tự và Vũ Tam Tư phong tước chỉ là phần nổi nhìn thấy được.

Chuyện này khiến phe cánh bảo thủ trong văn thần vốn bất mãn càng căm hận.

Tước vị tuy không đáng giá nữa, nhưng là thứ có người cả đời không đạt được, vậy mà hai kẻ kia chỉ dựa vào quan hệ với hoàng hậu mà dẫm lên đầu họ.

Vì thế Thượng Quan Nghi hành động, xếp hoàng hậu cuối đội ngũ là hành vi dằn mặt vô cùng rõ ràng, song nếu không có cái gật đầu của hoàng đế, bọn họ không thể thành công.

Còn Vân Sơ, trong mắt Thượng Quan Nghi xưa nay không tồn tại, bằng vào việc ông ta là thái phó của Lý Hoằng mà bao năm hai người không có qua lại hay giao tình gì đủ thấy Thượng Quan Nghi coi thường người xuất thân không minh bạch như y ra Sao.

Vậy thì chuyện an bài y ở ngay phía trước hoàng hậu không phải bố trí của Thượng Quan Nghi mà là hoàng đế.

Y và Vũ Mị nổ ra xung đột là có sắp xếp, hôm đó kể cả Vân Sơ không nổi giận bỏ đi, tin rằng cũng có bố trí sau đó, kết quả cuối cùng Vân Sơ vẫn phải rời bỏ, và nếu truy cứu, chắc chắn lỗi ở Vũ Mi.

Vân Sơ đi rồi, thì tình hình Trường An sẽ thành củ khoai nóng, Trường An gặp vấn đề, truy ngược lại lỗi là do hoàng hậu tùy tiện can dự chính vụ, vì thế Trường An có là hố lửa, Vũ Mi cũng sẽ phải nhảy vào.

Bây giờ mọi người đều đang đợi Vũ Mị ra tay, trong đó có lẽ gồm cả hoàng đế và Lý Hoằng.

Một nữ nhân tới mức cả trượng phu và nhi tử đều không thân với nàng, thậm chỉ ra tay mưu tính nàng, vậy nàng chỉ còn hai con đường để đi, hoặc quyền khuynh thiên hạ hoặc là chết.

Nhân tuyển này Vân Sơ có thể đoán ra, là Vũ Thừa Tự, Vũ Tam Tư đột nhiên được phong tước.

Vân Sơ vắng nhà hai năm Trường An vẫn bình an, vậy mà trong thời gian ngắn bị hai huynh đệ Vũ gia làm hỗn loạn, khỏi nói cũng biết nàng gặp kết cục thế nào.

Nhiều năm qua, hoàng đế đắc tội với vô số người, kỳ thực người biết chuyện do hoàng đế làm không nhiều, từ triều đường tới dân gian, mọi việc xấu do hoàng hậu làm. Hoàng đế là người mềm lòng, chẳng qua bị yêu nữ đầu độc thôi.

Điển hình như đám quan viên cứng nhắc cổ hủ Thượng Quan Nghi, bọn họ cho rằng, chỉ cần phế hoàng hậu, hoàng đế sẽ lại là hoàng đế anh minh nhân từ như cũ.

Giờ chỉ còn đợi tân huyện lệnh vào vị trí là tất cả sẽ bùng phát. Bất kể người đó tài hoa thế nào cũng không gánh nổi vị trí huyện lệnh này, vì sẽ có vô số kẻ chực chờ phá hoại.

Chỉ là đám người đó không ngờ được, một khi chúng gây loạn Trường An sẽ gây sự sụp đổ lớn thế nào, với tâm lý khinh thường thương cổ ăn sâu vào tâm thức, hẳn cho rằng, đợi đạt được mục đích, sau đó kiếm ma thế mạng bồi thường là được, sau đó tất cả vui vẻ kiếm tiền.

Thương cổ mà, trong mắt đám người đó sặc mùi tiền ra thì còn cái gì nữa?

Đám người đứng trên cao đó sẽ chẳng bao giờ hiểu được, thứ thực sự duy trì hệ thống thương mại của Trường An không phải tiền, mà là chữ tín. Bằng vào vẻn vẹn 200 vạn quan trong quỹ đảm bảo mà đủ để duy trì những vụ mua bán lớn khắp Đại Đường, tới Đại Thực, La Mã xa xôi à?

Số tiền trong quỹ đảm bảo chỉ hơn hai thành tổng giá trị hàng hóa thôi, quỹ đảm bảo sỏ dĩ đảm bảo cho thương gia giao dịch thất bại do, cơ hội này rất ít, nếu xảy ra giao dịch thất bại quy mô lớn, sở giao dịch sẽ sụp đổ, tài chính đảm bảo không ứng phó nổi tổn thất.

Vì thế tốt nhất là chớ đụng vào số tiền đó, dù là một động tĩnh nhỏ, cũng tạo thành tai nạn mang tính hủy diệt, nó sẽ kích phát phản ứng dây chuyền khắp Đại Đường, triều đình đổ bao nhiêu tiền cũng không cứu vớt được.
Bình Luận (0)
Comment