Q6 - Chương 074: Kim thiền thoát xác.
Q6 - Chương 074: Kim thiền thoát xác.Q6 - Chương 074: Kim thiền thoát xác.
Từ Lạc Dương tới Trường An không quá xa, đường xá lại bằng phẳng, giao thông thuận tiện, dù đi chậm tới mấy thì Vũ Thừa Tự, Vũ Tam Tư vẫn tới được Trường An.
Đi qua Bá Kiều, tâm tình Vũ Tam Tư hết sức nặng nề, tên vương bát đản Vân Sơ đó chạy tới chùa Quảng Phúc làm hòa thượng, mọi gánh nặng giờ đổ lên bọn họ.
Trước khi đi, hoàng hậu đã dặn đi dặt lại, tốt nhất là đừng dính vào bất kỳ công việc gì ở huyện Vạn Niên, đừng tiếp xúc với bất kỳ quan viên nào ở huyện Vạn Niên, cũng đừng nhận bất kỳ thứ gì của đám quan phủ, càng đừng có liên quan gì tới người của phủ Chu quốc công.
Trường An bây giờ không phải là cái bánh thơm ngon, mà là cái hố lửa, ai nhảy vào chết người đấy.
Bởi thế vừa qua Bá Kiều, thậm chí bọn họ không vào Trường An, nghỉ lại ở dịch quán.
Hai huynh đệ họ đã thương lượng rồi, bọn họ tiếp nhận lệnh bổ nhiệm của lại bộ ở đây, sau đó lập tức tới thang trì biệt việt của hoàng hậu trong Ly Sơn để tăm rửa, ăn uống cùng cung nga vui vẻ ... Còn Trường An à? Nếu đã thế thì miễn vào.
Hoàng hậu nói rất rất đúng, chỉ cân đừng dính vào chuyện của Trường An, tội lớn lắm chỉ là bỏ bê chức vụ thôi, hoàng đế làm gì được bọn họ chứ?
Quan viên lại bộ chưa tới thì Lý Hiền đã tới, còn dẫn theo một đám người ăn mặc kiểu văn sĩ, tên nào tên nấy vẻ mặt kiêu ngạo, tựa như dưới gầm trời này không ai đáng để chúng ghé mắt nhìn vậy.
"Các ngươi vì sao còn chưa tới huyện Vạn Niên nhậm chức?”
Người chất vấn huynh đệ họ là Ung vương Lý Hiền.
Vũ Tam Tư tuy là tên ít tuổi hơn, nhưng lại là người nhiều chủ ý, khéo mồm, đáp:" Bọn thần chỉ đeo cái danh nghĩa thôi, tránh cho huyện Vạn Niên thời gian dài không có quan chủ quản, khiến địa phương lòng người hoảng loạn thì không hay." Lý Hiền nổ giận chỉ mặt hai huynh đệ Vũ gia:" Bệ hạ phái các ngươi tới huyện Vạn Niên để lừa bổng lộc, kiếm thanh danh, sống cho qua ngày à?"
Vũ Thừa Tự định trả lời, Vũ Tam Tư kéo tay hắn, liên tục vâng dạ, nhưng hai chân thì chôn tại chỗ hoàn toàn không có ý đi đâu hết.
Lý Hiền càng mắng chửi càng tức giận, khi hoàng đế bổ nhiệm hai huynh đệ này làm huyện lệnh, huyện thừa huyện Vạn Niên thì hắn cũng tự động xung phong. Hi vọng hoàng đế cho Ung vương danh nghĩa tiết chế Quan Trung tiếp nhận huyện Vạn Niên, lại bị hoàng đế từ chối dứt khoát.
Nếu hoàng đế phái năng thần tài cán đi đã đành, lại phái đôi huynh đệ như chó lợn chỉ biết ăn chơi này đi, Lý Hiền làm sao chịu nổi.
Ở Lạc Dương, thái tử Lý Hoằng ngày càng được quần thần ủng hộ, tôn kính, không có đất cho Ung vương hắn, vốn định nhất lúc Vân Sơ cuốn xéo, gây dựng Trường An thành địa bàn của mình, bị phụ hoàng ngăn cản.
"Huyện Vạn Niên đã hai năm không có quan chủ quản, khiến chính vụ không có chút tiến bộ nào, phụ hoàng đã phái huynh đệ các ngươi tới huyện Vạn Niên, tức là tin tưởng các ngươi, các ngươi phải cần cù chăm chỉ, vỗ về bách tính trong huyện làm nhiệm vụ hàng đầu."
Vũ Tam Tư cúi thấp đầu, vẫn vâng dạ nghe Ung vương quát mắng, nhưng vừa nghe mắt vừa đảo xung quanh, nhất là nhìn đám văn sĩ sau Lý Hiền. Tâm tư hắn xoay chuyển nhanh lắm, nhận ra đây là cơ hội trời cho.
Vân Sơ là ai?
Đó là tên đồ tể hèn hạ vô sỉ không nói lý được.
Là tên khốn nạn ngay trước đại điển phong thiện Thái Sơn đánh huynh đệ họ.
Thứ khốn nạn đó mà lại dễ dàng giao miếng thịt mỡ huyện Vạn Niên cho người khác à?
Hơn nữa Vân Sơ đã gây dựng huyện Trường An hơn mười năm rồi, cái huyện Vạn Niên kia càng là hạch tâm của Trường An, e rằng cái huyện đó từ trên xuống dưới toàn tai mắt của Vân Sơ. Tên khốn đó mà về Trường An còn đỡ, nhưng y trốn biệt ở Thái Sơn làm hòa thượng, có ngu cũng biết đang đợi người khác đạp vào bẫy ... Ấy vậy mà Ung vương Hiền lại hứng thú với huyện Vạn Niên cao như thế, chẳng thà ...
Nghĩ tới đó Vũ Tam Tư cung kính hành lễ, thái độ hạ mình hết mức:" Điện hạ cũng biết, huynh đệ bọn thần tuổi còn trẻ, lại chưa từng có kinh nghiệm làm quan chấp chính. Trước khi đi hoàng hậu chuyên môn dặn dò, phải chịu khó thỉnh giáo quan trên, chớ tùy tiện thay đổi cái gì."
"Chỉ cần huyện Vạn Niên không xảy ra vấn đề là tốt rồi, còn dặn huynh đệ bọn thần tới biệt viện Ly Sơn xem xét, nơi đó nhiều năm chưa tu sửa, cần phải bố trí lại một phen, chưa thể đi nhậm chức ... Huynh trưởng thần lại còn sức yếu, đi đường vất vả , ngã bệnh rồi ạ, e phải nghỉ ngơi một thời gian."
Về lý luận mà nói, Lý Hiên là Ung vương tức là cai quản cả Trường An, giống như trước kia Lý Thận là Ung Châu đại đô đốc, Vân Sơ thời đầu cần làm gì đều chạy tới tìm Lý Thận, giờ chức vụ này thuộc về Ung vương Hiền.
Kỷ vương Lý Thận khi làm đại đô đốc thì chuyện lớn nhất mà hắn từng làm là cho Vân Sơ mở thêm một cái cổng kề đường đi, cái cổng này không chịu ảnh hưởng của lệnh giới nghiêm, quan nhân trong đó có thể tự do ra vào sau khi cổng phường đóng.
Chỉ thế thôi cũng đã là chuyện hoang đường nhất Lý Thận từng làm rồi.
Rõ ràng là Ung vương Hiền không có cảm giác nguy cơ như Kỷ vương Thận, cho nên vừa nghe vậy thì ánh mắt trở nên hiền hòa:" Nếu như thế các ngươi nên dồn công sức vào sửa sang biệt viện Ly Sơn cho mẫu hậu, chuyện có lớn tới mấy cũng không lớn bằng chuyện của mẫu hậu."
"Nhưng huyện Vạn Niên không thể thiếu người quản lý được, thế này đi, bản vương phái quan viên trong phủ, tạm thời thay các ngươi xử lý công vụ. Đợi các ngươi xử lý xong chuyện ở biệt viện của mẫu hậu thì hãng về tiếp nhận."
Huynh đệ Vũ gia mừng lắm, nhưng Vũ Tam Tư vẫn tò vẻ ngần ngừ:" Chuyện này e là không ổn ... Điện hạ, huynh đệ bọn thần xưa ngay kính phục điện hạ, điện hạ ủy phái quan viên tới huyện Vạn Niên để xử lý chính vụ thì quá tốt rồi ... Thần lo là phía lại bộ không cho." Ung vương Hiền lạnh giọng nói:" Đợi quan viên lại bộ tới, bản vương tự nói."
Vũ Tam Tư quỳ xuống:" Xin điện hạ cho một bản giáo lệnh."
Ung vương Hiền hào sảng ném cho Vũ Tam Tư một tấm Ung vương lệnh bài rồi dẫn nhân mã rời dịch trạm, còn nói với thị vệ ở lại, khi nào quan viên lại bộ tới truyền lệnh thì bảo đến Ung vương phủ tìm hắn.
Tiên đám người Lý Hiền rời đi, Vũ Tam Tư cắn thử lệnh bài, xác định lệnh bài vàng này là đồ thật, bọn họ không chút chậm trễ nhảy lên xe ngựa, liên tục thúc giục tòng nhân mau mau rời dịch trạm, chạy một mạch vào Ly Sơn...
(*) Vũ Tam Tư không vừa, sau khi Vũ đế chết, họ Vũ bị thanh trừng, hắn thoát nạn, dần dần leo lên cao, trả thù tàn nhẫn tất cả những người năm xưa lật đổ Vũ đế. Cơ mà thành tựu lớn nhất của hắn là lôi từ phi tần tới hoàng hậu lên giường, chắc cả cái hậu cung hắn chả tha cho ai, trong đó còn có cả Thượng Quan Uyển Nhi mới ghê.