Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1329 - Q6 - Chương 099: Không So Sánh Chẳng Biết Tốt Xấu.

Q6 - Chương 099: Không so sánh chẳng biết tốt xấu. Q6 - Chương 099: Không so sánh chẳng biết tốt xấu.Q6 - Chương 099: Không so sánh chẳng biết tốt xấu.

Thái tử Lý Hoằng chạy mất rồi, người thất vọng nhất chính là Hình bộ thị lang Chu Hưng.

Lần này trước khi tới Trường An, hắn đã tính toán, mượn việc làm của thái tử làm điểm đột phá mở ra cục diện mới, kế đó đạt được mục đích dạy cho đám huân quý hào môn một bài học theo hoàng hậu yêu cầu.

Chu Hưng nhận thức rất rõ về triều cục bây giờ, đó là nhất đại lưỡng tiểu. Đại tất nhiên là chỉ hoàng đế, tiểu là hoàng hậu và thái tử.

Nếu như có thể dựa vào chuyện này để thái tử và hoàng hậu liên hợp thành một, như vậy dù hắn có mạnh tay một chút, hoàng đế chỉ có thể bóp mũi mà nhận.

Chỉ hận là hắn tới muộn một bước, tới khi thái tử vội vàng rời Trường An, khiến kế hoạch liên hợp với thái tử tạo ra một trận gió tanh mưa máu ở Trường An bị hỏng trong trứng nước.

Nếu thái tử kiên trì thêm một thời gian, giết sạch đám dê thế tội rồi, như thế đám huân quý kia có muốn không nhận tội cũng không được.

Bây giờ phải tính toán cẩn thận hơn, nếu không chuyện thái tử làm biến thành chuyện hoàng hậu làm, để thành cái cớ hoàng đế đả kích hoàng hậu.

Thái tử Lý Hoằng chạy rất nhanh, từ Trường An tới Lạc Dương chỉ hơn tám trăm dặm, hắn dùng bốn ngày là về rồi.

Lý Hoằng trên đường về Đông cung nhìn thấy Thượng Quan Nghi.

Rất nhiều người vây quanh ông ta, bọn họ vừa đi vừa thương lượng chuyện gì đó, loáng thoáng nghe nhắc tới Trường An, bộ dạng hùng hổ lại nghiêm trọng, trong đó chủ yếu là người của lại bộ và lưỡng đài. Lý Hoằng tránh đi.

Nói ra thì Thượng Quan Nghi cũng là một trong số thái phó của Lý Hoằng, nhưng mà bình thường vị thái phó này rất bận rộn, trừ thời gian hắn còn nhỏ ra thì không dạy hắn được là bao. Thượng Quan Nghi nổi danh thông thạo ngũ kinh, vậy mà khi dạy Lý Hoằng chỉ dạy Hiếu Kinh, mặc dù ông ta giảng bài đi từ nông tới sâu, thông tục dễ hiểu, nhưng Lý Hoằng không thích mấy thứ khô khan khuôn sáo đó. Hắn muốn Thượng Quan Nghi giảng giải Trang Tử cho mình, Thượng Quan Nhi từ chối, nói Hiếu kinh mới là gốc con người.

Từ sau lần đó Lý Hoằng không yêu cầu Thượng Quan Nghỉ giảng giải nội dung khác nữa, chỉ giữ quan hệ bề ngoài, trừ trên lớp nghe giảng, hai bên không có bất kỳ tiếp xúc nào nữa. Thượng Quan Nghi không thích sự sái thoát của Lý Hoằng, Lý Hoằng thì không thích sự cổ hủ cố chấp, thích đúc vạn người thành một vẻ của ông ta.

Quay về Đông cung, Bùi Uyển Oanh tươi cười ra nghênh đón, bụng nàng đã to lắm rồi, làm Lý Hoằng cứ lo tiếp tục lớn lên thế này, liệu bụng nàng có nứt ra không?

Lý Hoằng vội vàng đi tới, đỡ tay Bùi Uyển Oánh:" Sau này không cần đa lễ như vậy."

Bùi Uyển Oánh rất hiền huệ phủi bụi bặm trên người Lý Hoằng:" Nghe nói điện hạ ở Trường An gặp phải trở ngại."

Lý Hoằng thở dài:" Là ta không đúng, nàng sắp sinh con, ta không nên giết người mới phải."

"Vậy đợi con của chúng ta sinh ra hãng cho bọn họ một bài học."

"Ồ, nàng định cho bọn họ một bài học ra sao?"

Bùi Uyển Oánh cười:" Thiếp thân chỉ là phụ nhân nội trạch, tất nhiên là điện hạ giáo huấn họ. Nếu điện hạ không tiện ra tay, vậy có thể lựa chọn ít nhân thủ từ Bùi thị làm hộ."

Lý Hoằng dìu Bùi Uyển Oánh ngồi xuống, nói lảng đi:" Xem cơ hội thế nào đã."

Bùi Uyển Oanh nắm tay Lý Hoằng không để hắn đi, dựa đầu vào vai, nói nhỏ:" Vân Na sắp về rôi."

Lý Hoằng thoáng cau mày:" Sao nàng biết?"

Bùi Uyển Oanh lấy một tấu chương từ trong ống tay áo ra đưa Lý Hoằng:" Đây là tấu chương của thủ tướng Ngọc Môn Quan, mười sáu ngày trước Vân Na đã đi qua nơi ấy."

"Sau này đừng đụng vào tấu chương triều đình, làm vậy không tốt."

"Chẳng phải điện hạ suốt ngày nhớ nhung Vân Na sao, vì sao nghe tin cô ấy về lại thản nhiên như thế?"

Lý Hoằng thu lại tấu chương, bình thản nói:" Ta chỉ cần biết nàng ấy vẫn khỏe mạnh là đủ. Được rồi, nàng nghỉ ngơi đi, ta phải đi gặp thái phó."

Thấy Lý Hoằng không tỏ ra vui mừng gì, Bùi Uyển Oánh thất vọng, nàng được trưởng lão trong tộc ủy thác, chuẩn bị thông qua việc ủng hộ Lý Hoằng tìm Vân Na, biểu hiện sự rộng lượng, để Lý Hoằng thấy áy náy muốn bù đắp cho nàng, như thế có thể mượn tay thái tử đưa thế lực Bùi thị vào Trường An.

Thế nhưng thái tử lại không cho Bùi Uyển Oánh chút cơ hội nào, trước kia hắn hay nhắc tới Vân Na thì nàng tức giận, giờ hắn bình thản rồi thì nàng lại ai oán.

Bên cạnh Hứa Kính Tông không còn mỹ tỳ hầu hạ nữa, ông già này giờ thời gian ngủ nhiều thời gian thức, hầu hạ bên cạnh là thư đồng già.

Tuy thế đầu óc Hứa Kính Tông vẫn còn sáng suốt:" Chu Hưng tới Trường An, thần cứ lo thái tử nhất thời nóng giận cùng hắn đả kích huân quý Trường An, ô uế thanh danh, không ngờ thái tử quyết đoán trở về, thật đáng mừng."

Lý Hoằng cho thư đồng già lui, tự mình rót trà đưa tới tay Hứa Kính Tông:" Do Ngu sư nương nhắc nhở cô, không muốn cô có dính líu gì với loại ác nhân như Chu Hưng."

Hứa Kính Tông gật gù:” Ồ, vậy sao, xem ra Ngu thị không phải phụ nhân hậu trạch bình thường, có tầm nhìn đấy."

"Điện hạ đã biết Vân Sơ diệt cả nhà Bùi Tịch ở Tấn Dương chưa?"

Lý Hoằng hời hợp đáp:" Chỉ là lập uy thôi, không phải chuyên môn nhắm vào Bùi thị."

"Bùi thị chắc chắn sẽ không bỏ qua đâu."

"Thái tử phi đã giúp cô vương nghĩ đối sách rồi."

Hứa Kính Tông không hỏi cũng biết:" Chẳng qua mượn cớ để Bùi thị tiến vào Trường An thôi, Bùi thị muốn chết thì điện hạ cứ đồng ý đi."

Lý Hoằng xua tay:" Dù sao nàng cũng là thái tử phi của ta, ta không muốn để Bùi thị gặp nạn, nếu không người Bùi thị lại đổ hết chuyện lên nàng."

"Điện hạ đúng là thiện lương." Hứa Kính Tông thấy Lý Hoằng đã quyết thì không nhắc thêm ở mặt này nữa:" Trường An sắp thành cối xay thịt rồi, lần này truy cứu rất nghiêm, các vụ án trước kia không sánh bằng. Dựa vào biểu hiện thời gian qua của hoàng hậu, đang chĩa mũi giáo vào Thượng Quan Nghi."

Thượng Quan Nghi đại biểu phe bảo thủ trên triều, cực kỳ căm hận hoàng hậu can dự chính vụ, luôn đối đầu với hoàng hậu.

Kỳ thực không đơn giản như vậy, Lý Hoằng biết phụ hoàng hắn mắt không tốt, hơn nữa cũng mệt mỏi với triều chính, nên để mẫu hậu hắn trợ giúp mình. Không ngờ mẫu hậu hắn làm quá tốt, thậm chí bây giờ nhiều việc có thể tự định đoạt, không cần hỏi phụ hoàng hắn như trước khiến phụ hoàng hắn cảm giác vuột khỏi tâm tay.

Vì thế phụ hoàng hắn mới lỏng tay cho Thượng Quan Nghi kiềm chế mẫu hậu.

Lần trước ở Thái Sơn, quan hệ hai người đã cực tệ rồi, nay vì sự kiện ở Trường An, càng đấu nhau dữ dội. Đám Thượng Quan Nghi tập thể dâng tấu đồi xử tội huynh đệ Vũ thị không tới nhậm chức như chiếu lệnh khiến Trường An rời vào hỗn loạn, phía hoàng hậu phản bác lại đám người Thượng Quan Nghỉ can thiệp quá sâu vào Trường An mới gây ra sự cố.

Hiện chưa bên nào chiếm ưu thế rõ rệt.

Sự cố Trường An quá nghiêm trọng đủ chôn vùi bất kỳ bên nào, thế nên các phía đều hết sức thận trọng, nhưng đồng thời không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt giải quyết đối phương.

Vốn thái tử là thế lực đủ sức mạnh phá vỡ cân bằng, không ngờ Lý Hoằng chạy mất.
Bình Luận (0)
Comment