Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1332 - Q6 - Chương 102: Bạo Lực Phải Dùng Đúng Chỗ.

Q6 - Chương 102: Bạo lực phải dùng đúng chỗ. Q6 - Chương 102: Bạo lực phải dùng đúng chỗ.Q6 - Chương 102: Bạo lực phải dùng đúng chỗ.

Cùng Vân Na rời Tiêu Quan hướng về Trường An thì Vân Sơ cũng rời khỏi Tấn Dương.

Y đi theo cùng con đường mà năm xưa Cao tổ hoàng đế tạo phản tấn công Trường An.

Năm đó Cao tổ hoàng đế chia ba vạn đại quân làm hai, ông ta đích thân suất lĩnh chủ lực từ quận Tây Hà nam hạ, đội quân khác giao cho Trương Luân thống soái, đánh các quận Ly Thạch, Long Tuyền, Văn Thành, bảo hộ bên cánh của mình.

Vân Sơ cũng chia quân làm hai, tự mình dẫn đám Lưu Phu Tử, Trần Đan Sinh men theo quận Hà Tây nam hạ, phái quân tư mã Vương đạo dẫn lượng lớn tiền tài men theo Ly Thạch, Long Tuyền, Văn Thành những nơi có liên hệ mật thiết với thảo nguyên mua thật nhiều cừu dê.

Sở giao dịch bị hủy, không phải tất cả bị thiệt, vài kẻ được lợi, rất nhiều thương phẩm số lượng lớn, bao gồm cả thương gia chuyên kinh doanh cừu dê không dám thực hiện hợp đồng, khiến thành Trường An năm nay nhất định chẳng có mấy thịt để ăn.

Vân Sơ muốn Vương Đạo dẫn những phủ binh tới noi với đám thương hộ, tới lúc các ngươi chấp hành hợp đồng rồi, xét tình trạng trì trệ ở Trường An, y sẵn sang bù đắp một phần tiến lương cho bọn họ.

Bọn họ không thể nào đã nhận tiền đảm bảo, lại không cung cấp hàng, thế là không được.

Nếu hơn 400 mạng người Vân Sơ đã lấy ở Hà Đông Đạo còn chưa đủ làm đám thương cổ này sợ hãi, Vân Sơ sẵn sàng giết nhiều hơn. Y không cướp hàng, thậm chí còn trả tiền, nhưng y sẽ giết cho tới khi có người đem hàng hóa trì hoãn đã lâu tới Trường An.

Bạo lực luôn là cách hiệu quả giải quyết vấn đề, nhưng điều kiện tiên quyết phải dùng đúng chỗ, nếu không như Lý Hoằng, giết bao nhiêu người cũng chỉ làm vấn đề thêm phức tạp.

Khi Vân Sơ tới được Hoắc Ấp thì có tin từ Vương Đạo, hắn đã có được 9000 con trâu, 7000 con lừa, 100000 con dê, 200 xe gà đã giết, đang tiến vê Long Môn, chuẩn bị vượt Hoàng Hà, qua Hàn Thành tiến vào Quan Trung rồi tới Trường An.

Đó là lựa chọn tốt, năm xưa Cao tổ hoàng đế bại trận ở Cổ Hồ Bảo cũng chạy từ qua Long Môn, vượt Hoàng Hà về Quan Trung.

Nhận được tin tốt, Vân Sơ tạm thời chuyển hướng chưa về vội, chuẩn bị qua Phong Lăng Độ huyện Hà Đông, gặp một người đã lâu chưa gặp.

Với lại huyện Hà Đông giàu có, nơi đó còn rất nhiều người đã nhận tiền đảm bảo ở Trường An, lợi dụng sở giao dịch sụp đổ, không chịu mang hàng hòa tới Trường An để hoàn thành hợp đồng.

Lần này Vân Sơ chuẩn bị cho những kẻ đó biết một chuyện - Kết cục của những kẻ không tuân thủ hợp đồng rất thê thảm, cực kỳ thê thảm.

Phong Lăng Độ chỉ có sóng nước mênh mông, Vân Sơ không nhìn thấy Dương Quá một tay, cũng không thấy con chim điêu lớn chạy nhanh như ngựa mà không bay được.

Nhưng y thất đô úy Lương Anh da đen nhẻm, trông càng thêm tỉnh thần.

Lão Lương mất chưa lâu, cho nên trên người Lương Anh vẫn còn có vài món đồ tang đơn giản, nhưng hắn không không từ quan về nhà để tang, điều này làm Vân Sơ không hải lòng.

Không phải y ngu hiếu, mà Lương Anh thân là trưởng tôn mà không về để tang, đó là điều cực kỳ không thích hợp, nếu tương lai bị người ta lấy chuyện này ra chỉ trích bất hiếu thì coi như sĩ đồ đã chấm dứt. Vì yếu nghĩa chọn quan của Đại Đường là, muốn tìm trung thần, hãy chọn hiếu tử.

Một người cả chữ hiếu còn không làm tròn thì làm sao thành trung thân được, không ai tin ngươi hết.

Lương Anh mắt đỏ lên:" A tổ trước khi chết nhờ người viết Trần tình thư dâng lên bệ hạ, trong đó có một điều xin cho thuộc hạ đoạt tình. Bệ hạ đã đồng ý, thuộc hạ xin về để tang hai lần, đều bị bệ hạ đoạt tình giữ lại."

Vân Sơ cảm thán:" Ta nghe nói Lương công trước khi qua đời vẫn uống không ngừng, khi chết không đau đớn gì, đó là phúc báo của ông ấy cả đời chinh chiến vì nước."

"Trước kia ta luôn cho rằng, ông ấy cả đời chém giết vô số, lại bệnh tật triền miên, sẽ phải chịu đau đớn trước khi chết, giờ ông ấy sống thống khoái, đi dứt khoát, ngươi nên mừng cho ông ấy."

Lương Anh gật đầu, hít sâu một hơi, thu lại cảm xúc, đứng thẳng người lên, đợi Vân Sơ ra lệnh.

Vân Sơ ra hiệu Lương Anh đi theo mình, hai người cùng tản bộ bên sông.

"Ngươi muốn đi Doanh Châu tác chiến, Tiết Nhân Quý không nhận ngươi không thất vọng chứ?"

"Không ạ."

"Có phải thấy Tiết Nhân Quý không nhận là vì ngươi liên quan tới ta không?"

"Không ạ."

Vân Sơ đá hắn một cái, giải thích:" Mười sáu chiết trùng phủ của Hà Đông Đạo đã bị rút tới Liêu Đông tác chiến rồi, vậy số chiết trùng phủ còn lại phải đủ sức trấn cáp, cố thủ Hà Đông Đạo."

"Đó là nguyên nhân bệ hạ để ngươi đoạt tình."

"Kỳ thực ta không thích chuyện này chút nào, ngươi lọt vào mắt bệ hạ quá sớm cũng không phải là chuyện tốt lành gì."

"Nay trong triều đấu đá liên miên, bất kể chuyện tốt xấu gì cũng có thể lấy ra để hạ bệ nhau, hoàn toàn không còn nguyên tắc gì nữa. Các thế lực đều ra sức chiêu lãm nhân thủ."

"Thời điểm này bất kỳ dựa vào thế lực nào, kết cục là đều bị thế lực đó dùng như quân cờ, kết cục một quân cờ không bao giờ tốt."

"Lương công là người đơn thuần, ông ấy cứ cho rằng chỉ cần một lòng trung thành với hoàng đế là sẽ có kết quả tốt, ông ấy coi mình là một minh chứng. Nhưng ông ấy quên rồi, thời đại đã khác, đây là thời đại chó săn bị coi là con mồi."

"Lương Anh, chớ biến mình thành chó săn bên nào, ngươi phải làm một tướng quân đường đường chính chính, thủ vệ cho Đại Đường, đừng làm chó do nhà nào nuôi."

"Ta kỳ vọng vào ngươi rất cao, chớ để ta thất vọng."

Vân Sơ nói hết rồi đi, để lại Lương Anh một mình đứng ở Phong Lăng Độ.

Hắn lựa chọn thế nào Vân Sơ không ép, lời đã nói rồi, vậy là y làm trọn tình nghĩa với Lương Kiến Phương. Đại Đường hiện nay chẳng còn mảnh đất lành nào nữa, dù có là Trường An, tất cả mọi người rồi sẽ bị cuốn vào dòng lũ tranh đấu, không thể tự định đoạt được.

Lý Trị chứng kiến thái thông hoàng đế nuốt đan dược mà chết, vậy mà bây giờ cũng uống thảo hoàn đan rồi, đan dược do thảo mộc luyện ra chẳng có hiệu quả gì, sớm muộn hắn cũng sẽ uống các loại đan dược luyện từ kim loại nặng thôi. Vì chỉ loại đan dược này mới gây ra cho cơ thể những tổn thương khiến người ta phấn chấn gấp trăm lần.

Hắn không thể không biết nuốt đan dược là chuyện rất tệ, song hắn vấn làm, vậy thì chứng tỏ là tình hình sức khỏe của hắn thực sự không tốt rồi.

Sức khỏe hoàng đế không tốt, rất nhiều chuyện trước kia chỉ cười một cái cho qua, bây giờ khả năng không qua được.

Những chính sách tiến bộ, cần gánh nguy hiểm nhất định sẽ bị hắn phủ định, con người cũng sẽ trở nên đa nghi, đối xử với phân phối quyền lực cũng trở nên keo kiệt. Hẳn hoàng hậu đang là người cảm thụ rõ ràng nhất.

Hoàng đế tuổi trẻ anh minh bao nhiêu thì về già sẽ ngu xuẩn bấy nhiêu, Lý Trị đang tuổi tráng niên, nhưng từ nhỏ sống trong hoàng cung đầy mưu mô lừa lọc, trái tim hắn già rồi.

Vân Sơ hiện giờ khẳng định, thời khắc đỉnh cao của Lý Trị đã qua đi, tiếp theo đây hắn sẽ xuống dốc.

(*) Đoạt tình là một phần chế độ để tang xưa, hàm ý của nó là vì nước mà đoạt hiếu nghĩa, không cần từ chức, có thể để tang tại chỗ, phục vụ quốc gia.
Bình Luận (0)
Comment