Q6 - Chương 104: Huyện tôn về rồi. (2)
Q6 - Chương 104: Huyện tôn về rồi. (2)Q6 - Chương 104: Huyện tôn về rồi. (2)
Khắp Trường An này, đánh giá về Vân Sơ thế nào cũng có, nhìn chung người nghèo đánh giá về y tốt hơn chút, càng giàu thì lời đánh giá về y càng xấu, đến hào môn huân quý thì coi y như kẻ thù. Nhưng bọn họ có điểm giống nhau, chưa bao giờ có ai nói y là một vị huyện tôn nhân từ.
Cho dù là người tiếp nhận ân huệ của Vân Sơ cũng thế, cùng lắm thì cho rằng huyện tôn là người có lý lẽ thôi.
Vân Sơ khi ở Trường An tuyệt đại bộ phận thời gian chú trọng lý lẽ, lúc không nói lý rất ít.
Khi y chủ trọng lý lẽ, có thể đứng ở Chu Tước Đại Nhai chửi nhau với người ta, lúc vô lý thì y treo người ta lên ao sen, thì thịt thối rữa rồi còn đem xương tới thái y viện làm công cụ dạy học.
Dù thế nào thì đại đa số người Trường An, chủ yếu là người dân bình thường đều tin tưởng vào huyện tôn, từ khi huyện tôn thành huyện tôn, Trường An chỉ đi lên, chưa từng đi xuống, không ai yêu Trường An này hơn huyện tôn, không ai hi sinh vì Trường An nhiều như huyện tôn.
Cho nên khi Vân Sơ đứng ở cổng thành rống một tiếng, toàn bộ Trường An sôi trào.
"Huyện tôn về rồi, huyện tôn về rồi."
Vô số người điên cuồng chạy vê phía Minh Đức Môn, rất nhiều người chạy rơi cả hài cũng kệ, trời lạnh như thế đi chân đất chạy vèo vèo.
"Huyện tôn về rồi, huyện tôn về rồi."
Bất kể là người chạy đi loan tin hay người chạy tới đón đều hô câu đó, chẳng những có người huyện Vạn Niên, còn có cả người huyện Trường An.
Trong đó chạy nhanh nhất là Trương Giáp, từ sau khi bị huynh đệ Vũ thị thay mất vị trí huyện thừa, hắn rảnh rỗi nằm nhà. Khi một người bất lương thở hồng hộc chạy vào báo huyện tôn về rồi, Trương Giáp chẳng kịp mặc thêm áo, cứ thế chạy ra khỏi nhà. Ra ngoài mới nhớ chưa hỏi huyện tôn ở đâu, nhưng rất nhanh hắn nhận ra chẳng cần hỏi nữa, vì người trên đường chạy cùng vê một hướng, vừa chạy vừa hô to "huyện tôn về rồi", ai nấy phấn chấn như Tết tới.
Trương Giáp chạy liền một hơi tới Minh Đức Môn, vượt qua rất nhiều người, thấy huyện tôn cưỡi trên con ngựa mận chín, tuy huyện tôn mặc tăng bào, nhưng đúng là huyện tôn rồi, không sai được. Hắn muốn gọi to, nhưng cổ tắc lại, mắt nhòe đi, chạy tới bên con ngựa mận chín ôm chân Vân Sơ:" Rốt cuộc huyện tôn cũng về rồi ..."
Con ngựa mận chín sợ nước mũi của tên này dính vào mình, cảnh giác lùi lại.
Vân Sơ quát:" Nín, đường đường huyện thừa, khóc lóc ra cái gì."
Trương Giáp đấm ngực khóc to:" Thuộc hạ bị người ta đuổi rồi."
"Huyện thừa mà thôi, giờ ngươi là huyện thừa rồi."
"Thuộc hạ tuân lệnh."
Vân Sơ nhìn dòng người đông nghìn nhịt kéo vê phía mình, trong đó có cả quan viên lớn nhỏ chạy tới, người khóc kẻ cười, nhốn nhao nhốn nháo, y rống lên:" Câm mồm hết cho lão tử!"
Thế là người gần đó im bặt, không dám hò hét nữa, cứ thế bảo nhau, dần dần đám đông bình tĩnh lại, chỉ còn tiếng gió lạnh ù ù thổi qua cổng thành.
"Bản tôn mới rời Trường An bao lâu đâu mà nơi này đã như vậy rồi, vô dụng, các ngươi toàn là một đám phế vật vô dụng để người ta bắt nạt, cái rắm cũng không dám đánh."
"Trương Giáp, ngươi đem hết nha dịch, bộ khoái, người bất lương tập trung lại cho lão tử, lệnh cả dân tráng bao vây thành Trường An, cấm tuyệt giao thông. Hôm nay bản tôn phải chỉnh đốn Trường An."
"Không nghiêm đả một lần, yêu ma quỷ quái gì cũng dám chui ra rồi."
Trương Giáp quỳ một chân xuống, phấn chấn hô:" Vâng!"
Vân Sơ lại phất tay:" Đi đi, phàm kẻ nào ngăn cản, tống hết vào ngục."
Trương Giáp lại hô lên nữa, mọi người đều vội vàng tránh ra hai bên đường cho hắn đi, từ trong đám đông không ít nha dịch, người bất lương chạy ra đợi lệnh. Từ sau khi đám Lưu Nạp Ngôn, Sử Tàng Cật bị Vương Hiền treo xác trên cầu lớn của Khúc Giang Lý, hai huynh đệ Vũ thị cũng ¡ hắn bắt về xử lý chính vụ Trường An.
Các xử lý chính vụ của hai huynh đệ này là không xử lý.
Đám quan lại trong huyện đâu có ngốc, bọn họ ngửi ra mùi bất thường lâu rồi, nên quan trên không lên tiếng, họ không làm việc.
Nói cách khác là thời gian qua, quan phủ Trường An có cũng như không.
Bây giờ quan chính ấn của Trường An về rồi, hai tên tạm thời tới cho có nên cuốn xéo.
Vì mọi người hay tin huyện tôn về đều kéo tới, nên chẳng bao lâu Trương Giáp đã triệu tập được nhân thủ mình cần, sau đó nghe lệnh Vân Sơ, vô số người bất lương lập tức phân tán ra các phường.
Đám quan viên lớn nhỏ cũng đã triệu tập tiểu lại dưới quyền, làm sao ứng phó với thương đội lớn, bọn họ có kinh nghiệm rồi, Vân Sơ chỉ cần đem yêu cầu nói ra, bọn họ chấp hành cực tốt.
Khi Vân Sơ làm việc tại chỗ, bách tính đứng hết hai bên Chu Tước đại nhai, không dám ồn ào, chỉ có hai huynh đệ Vũ thị là đứng giữa đường, dùng lễ hạ quan nghênh đón. Lần này bọn họ thực sự chứng kiến uy vọng của Vân Sơ ở Trường An thế nào, không dám có chút thái độ nào, hạ mình hết cỡ.
Đương nhiên để đáp lại, Vân Sơ cũng lấy lễ thượng quan để đối đãi.
Bách tính hai bên đường mỗi lần nghe tiếng la hét của hai huynh đệ Vũ thị là thân thể họ cũng run theo.
Vân Sơ không cho hai huynh đệ này bất kỳ cơ hội giải thích nào, trước tiên cứ đấm đá một trận đã. Huynh đệ Vũ thị cũng là người luyện võ, nhưng ở trước mặt Vân Sơ, bọn họ là bao cát hình người.
Thậm chí Vân Sơ còn không cho tên nào cơ hội ngã xuống đất nằm nghỉ, cứ phát hiện chúng sắp ngã là đá bay đi, vì thế rất nhanh hai huynh đệ nhà đó chẳng kêu được nữa. Bách tính bên đường cũng im thin thin thít, nghe những tiếng "bốp","hự”" phát ra từ hai người họ.
Hai huynh đệ này quá may mắn gặp được Ung vương Hiền cho nên tội không tới mức chất.
Vân Sơ ra tay rất biết nặng nhẹ, đừng thấy hai huynh đệ này bị đánh hộc máu ngất xỉu, thực ra chỉ là thương tích da thịt thôi, chỉ cân Vân Sơ dừng tay, bọn họ nằm trên giường vài tháng sẽ lại là hai trang hảo hán.
Khi huynh đệ Vũ thị bị đánh văng răng, xoay tròn ngã xuống, Vân Sơ mới dừng tay thực sự.
Nhận lấy nước và khăn lông do tạp dịch huyện Vạn Niên đưa tới, Vân Sơ thong thả lau máu trên tay, đợi máu được rửa sạch rồi Vân Sơ nhìn trang những thương cổ xích mình vào những con trâu đồng, lấy mạng đòi tiền.
Trương kia những thương cổ kia chỉ sợ mình trói không đủ chặt, bị nha dịch đưa đi, bây giờ bọn họ ra sức cởi xích, không ai dám đòi tiền nữa, chỉ muốn chạy thật nhanh.