Q6 - Chương 127: Chẳng ai ưa hậu tộc.
Q6 - Chương 127: Chẳng ai ưa hậu tộc.Q6 - Chương 127: Chẳng ai ưa hậu tộc.
Cho tới mùng 8, thành Trường An trầm lắng suốt mấy tháng mới thể hiện ra chút không khí phồn hoa.
Nhìn từng đội từng đội ngũ gõ chiêng la, gõ chống, mang hàng hóa cùng tên tuổi thương gia đi qua đường Chu Tước, đây là thương đội tự phát tới Trường An, không thuộc về ba thương đội lớn mà Vân Sơ, Địch Nhân Kiệt, Ôn Nhu dẫn về. Nếu là trước đây, những thương đội này sẽ mang hàng hóa tới Sở giao dịch ở thành Khúc Giang, giờ họ trực tiếp vào thành.
Dù sao đây cũng là tín hiệu tốt rồi, gương mặt âm u của Vân Sơ xuất hiện nụ cười.
"Hôm nay lượng người xe vào thành thế nào?"
Lư Chiếu Lân, Dương Quýnh xếp bàn ngồi bên Chu Tước đại nhai thấy huyện tôn tới, vội đứng dậy báo cáo:" Đã khôi phục được sáu thành so với cùng thời gian năm Long Sóc thứ nhất rồi ạ."
Vân Sơ khẽ ồ một tiếng:" Vậy là sớm hơn dự liệu của ta, hoạt động du hành tết Nguyên Tiêu, lễ hội mỹ thực phường Tấn Xương năm nay tổ chức càng phải đặc sắc hơn trước."
"Ta muốn dùng hoạt động này để khôi phục lại lòng tin của người Trường An với thương nghiệp, các ngươi nên chuẩn bị tinh thần, tới lúc đó sẽ vất vả lắm đấy."
Đám quan viên trẻ phấn chấn vâng lời, tinh thân làm việc rất tốt, nhìn Trường An từ văng vẻ trở nên sôi động, bọn họ rất có cảm giác thành tựu.
Lư Chiếu Lân hơi do dự, nhỏ giọng nói:" Huyện tôn, đêm qua có người bái phỏng gia tổ, gia tổ cũng cố ý để hạ quan biết nên cho ở bên."
"Người tới bái phỏng là Vi Thông Thần, ý tứ là muốn lấy ba thành giá đem hiệp ước giao dịch còn lại bán cho Lư thị với giá ba thành."
"Hạ quan nghĩ, hai bên nói giao dịch này trước mặt hạ quan, phải chăng là muốn thông ha hạ quan để truyền tin tới huyện tôn?" Vân Sơ nghe vậy bật cười:" Ngươi về nói với Lư công, nếu giá thấp hơn một thành thì mua, sau đó bản quan mua lại từ Lư công với giá một thành."
"Nếu bọn họ thấy lỗ thì thôi."
Dương Quýnh cùng một đám quan viên trẻ lập tức đi lên:" Hạ quan cũng có thể chia sẻ ưu lo với huyện tôn."
Vân Sơ quay sang nhìn những quan viên trẻ này:" Như thế những thương cổ vốn dựa vào hào môn thế gia sẽ vô cùng gian nan."
Lư Chiếu Lân không hổ danh thần đồng, lập tức nói ngay:" Lư thị gia sản ít ỏi, sớm có ý mở rộng rồi."
Vân Sơ phất tay:" Vậy thì mau đi làm đi, đừng để người khác tranh mất."
Từ Chu Tước đại nhai trở vê nha môn, Vân Sơ mới uống hai chén trà thì Thẩm Như vội vội vàng vàng chạy vào, chưa thở đều đã nói:" Huyện tôn, Bùi Hành Kiệm và Chu Hưng va chạm ở phường Vĩnh Nhạc, Chu Hưng muốn bắt Bùi Tuyên, Bùi Tuyên xưa nay giao hảo với Bùi Hành Kiệm, tình hình hai bên rất căng thẳng có thể nổ ra xung đột bất kỳ lúc nào."
Đúng lúc này huyện thừa Trương Giáp cũng chạy vào:" Huyện tôn, Chu Hưng bắt nam đinh cả nhà Bùi Liêm ở phường Bách Nghiệp, nay đã đưa tới địa lao huyện Vạn Niên chúng ta."
"Thì ra là dương đông kích tây.' Thẩm Như ngớ người hiểu ra, than:" Xem ra Bùi tướng quân cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua thôi."
Vân Sơ không nói gì cả, nhưng không khỏi nghĩ tới quan hệ giữa Bùi thị Hà Đông, Bùi thị Trường An và Bùi thị Lạc Dương.
Thái tử phi Bùi Uyển Oánh sinh nhi tử, điều này đảm bảo cho hệ của Lý Hoằng trở thành huyết mạch đế vương, Bùi thị tất nhiên thành hậu tộc.
Lý Trị giết hậu tộc Trường Tôn thị, chính là vì ghét Trường Tôn Vô Ky một tay che trời.
Lý Trị phế hoàng hậu Vương thị gốc rễ thế gia, đổi thành Vũ Mị không có căn cơ, chưa chắc không có ý đồ kiềm chế hậu tộc trong đó.
Ai ai cũng nói đương kim thái tử hiên minh, có phong thái của hoàng đế, nếu nói vậy thì thái tử cũng hẳn là ghét một hậu tộc cường đại.
Bùi thị nhân tài đông đúc, chưa cần nói tới Bùi Hành Kiệm, như Bùi Viêm của Bùi thị Trường An, người này mưu tính sâu xa, từ khi nhập sĩ đồ, từ một quan viên vô danh, một năm thăng tiến ba lần thành khởi cư xá nhân thanh danh hiển hách.
Dưới tình huống đó, Bùi thị đáng lẽ nên sống kín tiếng, che giấu sức mạnh của mình, nhưng có lẽ là bọn họ ẩn nhẫn quá lâu rồi, vừa mới có chút dấu hiệu phục hưng là vội vàng nhảy ra tranh quyền đoạt loại khắp nơi, thể hiện sự tồn tại của mình, đụng chạm một chút là phản ứng cứng rắn.
Điều này cực kỳ ngu xuẩn.
Vân Sơ nhìn thấu điều này, cho nên ở Tấn Dương y mới dám mạnh tay giết hơn 400 người Bùi thị, giết gà dọa khỉ. Mặc cho đám quan viên Bùi thị lồng lộn chửi bới, đàn hặc, kêu oan, cáo tráng khắp nơi, cuối cùng tấu chương tới tay hoàng đế, bị hoàng đế ném thẳng vào lò.
Chu Hưng cũng nhìn thấu điều này cho nên hắn mới chọn Bùi thị là điểm đột phá.
Bùi Hành Kiệm là nhân vật thế nào?
Hắn sao không nhìn thấu nguồn cơn tai họa, đáng tiếc Bùi thị Hà Đông hắn thuộc hàng hậu bối, mặc dù quan chức hiển hách nhưng ở trong dòng tộc, hắn chẳng có tiếng nói gì cả.
Hết lời khuyên can không ai nghe, Bùi Hành Kiệm chỉ có thể trơ mắt nhìn Bùi thị gặp nạn.
Vì tò mò, Vân Sơ mang một ấm trà cùng Thẩm Như tới địa lao.
Địa lao huyện Vạn Niên không hề quá lời khi nói đây là lao tù sạch sẽ, thoáng đãng nhất Đại Đường.
Nơi này sở dĩ không bị biến thành chỗ tối tăm âm u là vì nhờ vào điều kiện trời ưu ái, đông ấm hè mát, vào mùa hè có khi huyện tôn dẫn cả nhà tới đây nghỉ mát, dễ ngủ, huyện tôn còn chuyển cả phòng làm việc xuống nơi này, không sạch không được.
Thế nhưng phạm nhân vào nơi này tuyệt đối không có chút hưởng thụ nào cả, vì lao đầu nơi này là Nhạn Cửu.
Nhạn Cửu thấy huyện tôn tới, biết huyện tôn muốn xem cái gì, vội dẫn tới hình phòng. Ngay cả nơi chuyên thẩm vấn, tra tấn phạm nhân như hình phòng cũng sạch sẽ, trừ mùi máu tanh nồng nặc ra thì mặt đất sạch bong.
Thấy máu trên cổ phạm nhân chảy ra làm nhuộm đỏ giá gỗ, Nhạn Cửu lấy ngay chiếc khăn ngâm trong nước lạnh thoáng cái đã lau sạch.
Vân Sơ thấy Chu Hưng đang chăm chú viết lách, đi tới vỗ bàn:" Ngươi còn chưa khỏe lại, đừng có liều mạng như thế."
Chu Hưng đang tập trung quên cả xung quanh nghe vậy mới ngẩng đầu lên, thấy Vân Sơ và Thẩm Như tới, vội đứng dậy thi lễ:" Đã có chút manh mối, hạ quan không thể không tự mình ra tay."
Vân Sơ chỉ Bùi Liêm bị kéo dài trên giá đã đau tới hôn mê, hỏi:" Đã biết được gì rồi?"
Chu Hưng chắp tay:" Quân hầu có biết từ năm Vĩnh Huy thứ năm, cả nhà Bùi Liêm chưa nộp một đồng thuế nào không?"
Vân Sơ kinh ngạc thực sự:" Mỗ gia tự nhận công tác thu thuế của Trường An rất hoàn chỉnh, làm sao mà hắn có thể trốn thuế được."