Q6 - Chương 133: Hạ Lan Mẫn Chỉ lấy hạt dẻ trong lửa.
Q6 - Chương 133: Hạ Lan Mẫn Chỉ lấy hạt dẻ trong lửa.Q6 - Chương 133: Hạ Lan Mẫn Chỉ lấy hạt dẻ trong lửa.
Từ khi bị Lý Hoàng đánh cho một trận thừa sống thiếu chết, Lý Hiên bắt đầu nhìn ai cũng thấy đối phương muốn hại mình. Cho nên hết sức tự nhiên nhớ tới Hạ Lan Mẫn Chi luôn đối xử với mình rất tốt.
Hạ Lan Mẫn Chỉ tới Trường An, nghe lời kể của Lý Hiền mà thở dài, thấy vận khí của Lý Hiền thực sự quá kém.
"Thần khi vào vương phủ phát hiện không ít thương cổ làm ồn bên ngoài, Ung vương sao không giết đi?"
Lý Hiền khổ sở nói:" Tên ác tặc Vân Sơ dán cáo thị ở cổng phủ nha, đổ hết tội sở giao dịch sụp đổ lên đầu bản vương. Lúc này bản vương mà giết thương cổ thì không cách nào ăn nói với phụ hoàng."
Hạ Lan Mẫn Chi nghe mà thở dài trong lòng, Lý Hiền tới mức này rồi mà còn muốn giữ lấy tiếng hiền vương, muốn dạy thương cổ một bài học lại không muốn tự ra tay. Nghe ý hắn tựa hồ muốn Chu quốc công mình đây giải quyết vấn đề cho hắn.
Cân nhắc một hồi Hạ Lan Mẫn Chi thấy chuyện này không thành vấn đề, dù sao chỉ đánh đập xua đuổi một đám thương cổ thôi, có gì to tát đâu.
Thế là Hạ Lan Mẫn Chi vỗ ngực đảm bảo, dẫn đám hộ vệ ra ngoài phủ Ung vương, không nói không rằng, chỉ tay vào đám thương cổ đang gây náo loạn bên ngoài, đám hộ vệ như lang như sói xông lên.
Tức thì đám thương cổ bị đánh ngã lăn ra đất, la hét bỏ chạy. Nhưng khi cả đám thương cổ ôm đầu chạy mất rồi, Hạ Lan Mẫn Chi kinh hãi phát hiện, đám hộ vệ của mình nối nhau ngã xuống, tên nào tên nấy miệng phun máu tươi, nhìn có vẻ không sống nổi nữa.
Hạ Lan Mân Chi chạy nhanh tới trước mặt đầu lĩnh hộ vệ, đỡ lấy hắn:" Ai giết ngươi?"
Đầu lĩnh hộ vệ tay quơ về một hướng, miệng mấp máy mấy cái rồi khép mắt ngủ dài. Cảnh tượng này làm hình ảnh Tiết Trường Phong trước khi chết ùa về trong đầu, Hạ Lan Mẫn Chi nhất thời vừa tức giận vừa hoảng loạn, tưởng chừng người trước mặt mình chính là Tiết Trường Phong, rút đao ra chặt đầu hắn. Máu tên đầu lĩnh phọt lên mặt càng kích thích Hạ Lan Mẫn Chi, hắn la lên liên tiếp vung đao chém đầu những người còn lại, không làm thế hắn sợ người chết sẽ sống lại.
Lý Hiền đứng ở cổng phủ, tận mắt nhìn thấy Hạ Lan Mẫn Chi từng đao, từng đao chặt đầu người của mình, mồm há hốc, cách giết người mình để dọa người khác này lần đầu hắn mới thấy ... Có điều đám thương cổ đứng xa xa nhìn đúng là thấy cảnh này đã ba chân bốn cảng chạy mất rồi.
Chặt xong một loạt cái đầu, tinh thần Hạ Lan Mẫn Chi dần ổn định lại, quay về định nói với Lý Hiền, đây là vụ mưu sát có tính toán trước, nhưng nhìn cái mặt hớn hở của Lý Hiền, khỏi nói cho rồi, cuối cùng vẫn là hắn giải quyết chuyện này, nói cho tên đó biết cũng bằng thừa.
"Thái tử Lý Hoằng không có ở Lạc Dương." Hạ Lan Mẫn Chi cùng Lý Hiền vào trong phong, đuổi lui hết thái giám cung nữ hầu hạ, nhỏ giọng báo tin cho Lý Hiền:
Ai ngờ Lý Hiền chẳng hứng thú gì với chuyện này, thúc giục:" Bảo ngươi đi Lạc Dương, thăm dò xem phụ hoàng, mẫu hậu định xử lý ta ra sao, ngươi lại đi quan tâm tới tới Lý Hoằng vô dụng đó làm gì?"
Hạ Lan Mẫn Chỉ nói:" Ý chỉ lâu như vậy chưa tới, chứng tỏ bệ hạ và hoàng hậu còn chưa đạt thành ý kiến thống nhất xử lý điện hạ ra sao."
"Với điện hạ mà nói, có lẽ đây là chuyện tốt, cứ kéo dài mãi rồi không nhắc tới nữa cũng là cách hay, dù sao thái tử đã trừng phạt điện hạ rồi."
Lý Hiền ngồi ngây trên giường rất lâu, nước mắt đột nhiên ứa ra:" Phụ hoàng kỳ vọng rất cao về ta, nhưng ta lúc nào cũng khiến phụ hoàng thất vọng, làm việc gì cũng không vừa ý."
Hạ Lan Mẫn Chi dẫn dắt:" Điện hạ thông tuệ hơn người, thuộc lòng thi thư chưa nói, lại còn thể hiện tài hoa quá sớm. Không biết điện hạ đã nghĩ tới chưa, vì sao điện hạ ở Lạc Dương làm gì cũng thuận lợi, vừa tới Trường An lại gây ra họa lớn như thế?" "Nói ra thì điện hạ chỉ rút đi có mười vạn quan mà thôi, sao có thể khiến quỹ đảm bảo hàng trăm vạn sụp đổ cho được."
Liền Hiền thời gian qua bị đả kích, lòng tin tiêu hao hết, do dự hỏi:" Ý ngươi là có người hại ta à?”
Hạ Lan Mân Chỉ giải thích:" Thần đã xem văn thư của huyện Vạn Niên rồi, về tổng thể mà nói thì văn thư này cũng xem như công bằng, không che giấu gì cả, miêu tả tỉ mỉ chuyện xảy ra từ đầu tới cuối."
"Nhưng trong này ngay từ đầu vốn có vài vấn đề, điện hạ không hoài nghỉ vì sao đám Lưu Nạp Ngôn vừa tới huyện Vạn Niên không lâu đã biết nhiều thế à, chuyện quỹ đảm bảo tuy không che giấu, nhưng ít người biết đến. Rồi vị trí béo bở như huyện lệnh Vạn Niên, làm sao huynh đệ Vũ thị lại buông tay dễ như thế?"
"Điện hạ mới lấy đi mười vạn mà trong hai ngày người ta rút sạch tiền bên trong rồi. Quyết định rút khoản tiền lớn như thế đâu phải tùy tiện ai cũng có quyền, kể cả gia chủ các nhà, gặp chuyện lớn như thế cũng cần thời gian cân nhắc, đúng không? Ra quyết định rồi thì nói tới vận chuyển, đem hết vài trăm vạn đi như thế đâu phải một ngày một đêm làm được? Còn thống nhất như thế! Chứng tỏ chúng có thông đồng."
"Có lẽ người ta đang đợi điện lấy tiền đó, chuyện này mà không gọi là âm mưu kinh thiên thì thế nào mới tính?"
Ung vương toàn thân run lên, cho tay vào miệng cắn:" Ngươi nói tới mẫu hậu ta à?"
Hạ Lan Mẫn Chi cau mày nhìn Lý Hiền, thực sự không hiểu vì sao thứ ngu xuẩn này còn sống tới bây giờ, hoàng hậu đúng là không thích Lý Hiền, nhưng dù sao Lý Hiền cũng do hoàng hậu sinh ra, nếu muốn giết hắn, hắn còn sống tới giờ không?
Thực sự không vòng vo được với tên ngốc này, Hạ Lan Mân Chi nói thẳng luôn:" Là thái tử."
Lý Hiền cả kinh:" Thái tử muốn giết ta à?"
Hạ Lan Mẫn Chỉ gật đầu.
Lý Hiền lại quả quyết xua tay:" Không phải thái tử, nếu là hắn thì ta chết lâu rồi. Hạ Lan Mẫn Chi chớp mắt mấy lần, xem ra mình quá coi thường tên này, vậy mà vẫn còn tỉnh táo lắm, làm lời hắn chuẩn bị nói đành nuốt về.
Lý Hiền ngáp dài:" Thị vệ của phủ Ung vương từ nay do ngươi điều khiển, phải đảm bảo không được tệ tặc nhân xông vào. Gần đây trong thành Trường An liên tục xảy ra chuyện quan viên huân quý bị ám sát, đừng lơ là."
Nhìn Lý Hiền được một đống người xúm quanh đưa về tẩm cung, Hạ Lan Mãn Chi ngồi một mình ở đại sảnh trống không. Nguyên nhân hắn nhắm vào Lý Hoằng rất đơn giản, bất kỳ chuyện gì khiến hoàng đế, hoàng hậu đau khổ tột cùng thì hắn sẽ làm.
Bây giờ Lý Hoằng lén tới Trường An hẹn hò với ả Hồ nữ của Vân gia, cơ hội tốt như thế, sao hắn có thể bỏ qua cho được.