Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1367 - Q6 - Chương 137: Nhân Vật Lớn Cuối Cùng Cũng Tới. (1)

Q6 - Chương 137: Nhân vật lớn cuối cùng cũng tới. (1) Q6 - Chương 137: Nhân vật lớn cuối cùng cũng tới. (1)Q6 - Chương 137: Nhân vật lớn cuối cùng cũng tới. (1)

Đám vịt trên tháp Đại Nhạn lại bay loạn lên rồi, vì tăng nhân chùa Đại Từ Ân vừa giàu có lại nhân từ, cho nên đàn vịt ngày càng ngày càng đông, mỗi khi bọn chúng kết đội kêu quàng quạch, vỗ cánh phành phạch bay qua trên đầu, thế nào cũng có phân vịt rơi rào rào, giờ thành thứ tai hại số một của phường Tấn Xương rồi.

Nhất là Nhà ăn lớn, phải bắc lán trúc cho mọi người ăn ở ngoài sân.

Vân Sơ đi được một đoạn thì cau mày quay đầu lại, không thấy văn sĩ trung niên kia nữa, tuy không có năng lực quan sát như Địch Nhân Kiệt, nhưng không tới mức một người vừa mới gặp lại không nhớ chút gì như thế.

Vừa rồi Vân Sơ nghĩ lại toàn bộ sự kiện, nhận ra không ngờ mình không nhớ mặt văn sĩ kia, nghĩ kỹ hơn thì văn sĩ kia từ đầu tới cuối cúi đầu, động tác rất tự nhiên, nhưng hình như tránh để y nhìn thấy mặt thì phải?

Ngửa mặt lên trời thở hắt ra một hơi, y còn rất nhiều việc, không rảnh chú ý nhiều như thế.

Vân Sơ vừa tới Chợ Đông thì mùi thịt nước ngào ngạt bay tới, nhưng ngửi mùi này y chỉ muốn bịt mũi, vì lò đốt xác của huyện Vạn Niên lại bóc khỏi nghi ngút.

Không biết hôm nay Chu Hưng đốt ai mà lắm mỡ thế?

Dù là khói đen của lò đốt xác hay vịt của tháp Đại Nhạn, chẳng có thứ nào tốt đẹp, nhưng chỉ cần thứ tồn tại, đều có lý của nó.

Nói ra rất buồn cười, chỉ cần lửa trong lò đốt xác của huyện Vạn Niên không tắt thì rất nhiều công tác triển khai hết sức dễ dàng, tiến độ còn đáng mừng.

Hơn năm năm trước trong cuộc chiến với thế gia đại tộc, Vân Sơ đã khởi động công trình cải tạo phòng ốc ở nam thành rồi, vì Minh Đức Môn ở nam thành là chính môn, nối thẳng với Chu Tước đại nhai, nên dân cư cũng đông đúc nhất.

Ưu tiên cải tạo nam thành, để cải biến cảnh quan lẫn hiệu quả kinh tế Trường An đều là lựa chọn hàng đầu. Thế nhưng bất kể y gây áp lực dư luận, tuyên truyền hay nhượng bộ thế nào, đám người gọi là thế gia đại tộc ở đây không chịu là không chịu. Người ta tuyên bố thẳng thừng, để đám quỷ nghèo trở nên giàu có thì ai đi làm trâu ngựa cho bọn họ.

Cứ thế hai bên giằng có năm năm trời diễn biến thành cả đấu tranh trên triều đường, chẳng bên nào giành được ưu thế. Giờ Chu Hưng tới, châm lửa lò đốt xác, Vân Sơ sao có thể bỏ qua cơ hội cải tải nam thành được?

Chứng từ khế ước của sở giao dịch tản mạc ở ngoài cũng được thu về gần sáu thành, theo ước tính của Vân Sơ, chỉ cần Chu Hưng đốt lò thêm một tháng nữa, đám Tằng Phúc có thể thu về gần bảy thành.

Thời cơ thuận lợi như thế, Vân Sơ tất nhiên tận dụng triệt để, nên bất kể đang bận tối mặt y vẫn mở một hội nghị quan trọng, nội dung chủ yếu là công tác nghiệm thu Đại Minh Cung.

Người tham dự hội nghị có rất nhiều, trong đó chủ lực là quan viên công bộ, tượng tác, thiếu phủ giám, ngoài ra ti nông tự cũng phái tới một thiếu khanh, hộ bộ khái tới một vị chủ sự.

Người của tả hữu ngự sử đài không tính quan viên tới nghiêm thu, bọn họ tới giám sát.

Thực ra công trình Đại Minh Cung đã hoàn tất vào mùa thu rồi, nhưng khi đó tình hình ở Trường An rối ren, chẳng có quan chủ quản, làm sao nghiệm thu? Vân Sơ sở dĩ thà nghiệm thu bây giờ, lúc y đang bận tối mắt chứ không phải đợi lúc những chuyện khác ổn thỏa cũng là vì Chu Hưng đốt người, khiến quy trình nghiệm thu được thuận tiện hơn.

Hai huyện Trường An, Vạn Niên tiêu tới 100 vạn quan xây dựng Đại Minh Cung, một số tiền rất lớn, rốt cuộc số tiền đó tiêu thế nào là chuyện văn võ toàn triều cực kỳ quan tâm.

Ngự sử ngôn quan càng chú ý trọng điểm.

Thông thường xây dựng một công trình hoành tráng như Đại Minh Cung mà không lôi ra được vài quan viên tham lam vô độ, vài thương cổ độc ác lấy xấu thay tốt thì không phải là nghiệm thu hợp cách, là thiếu sót của ngự sử đài. Vì thế đám ngự sử ngôn quan trong giải đoạn này cực kỳ hung hãn.

Đại Minh Cung nằm ngoại quách bắc thành, phía bắc dựa vào cấm uyển hoàng gia, nam nối với Trường An, tây kê góc đông bắc Cung Thành. Một dãy núi chạy từ phía tây nam Trường An lên phía bắc, tới đây ngẩng đầu lên, vì địa thế cao, người ta gọi là Long Thủ Nguyên.

Năm Trinh Quan thứ tám, thái thượng hoàng Lý Uyên chiếm cứ Thái Cực cung không chịu đi, hoàng đế Lý Thế Dân phải lấy cớ Thái Cực Cung địa thế thấp, nóng nực ẩm thấp, chuyên môn xây tòa Vĩnh An cung trên Long Thủ Nguyên cho thái thượng hoàng.

Vốn Vĩnh An Cung thiết kế vô cùng rộng lớn, toàn bộ cung điện chia làm hai phần, tiền triều và nội đình. Trung tâm tiền triều là Hàm Nguyên Điện, Tuyên Chính Điện, Tử Thần Điện, còn nội đình có hơn ba mươi công trình như Ao Thái Dịch, Chủng Biện Điện cùng điện, đình, đài khác.

Nhưng đợi cung điện đầu tiên trong Vĩnh An cung xây xong, thái thượng hoàng chuyển vào đó ở, kiến trúc hoành tráng này vì quốc khố hết tiền mà dừng lại.

Không thể nói là dừng hẳn, vì có mấy chục công tượng xây dựng từng chút một, nhưng tới khí thái thượng hoàng chết già cũng chẳng xây thêm được cái gì.

May nhờ huyện Vạn Niên, Trường An trở nên giàu có, chủ động gánh lấy việc xây dựng Đại Minh Cung, cũng khiến câu chuyện thái tông hoàng đế lừa thái tổ hoàng đế chuyển nhà rốt cuộc cũng có một kết quả tốt.

Bất kể là hiện giờ hay sau này, muốn công trình được nghiệm thu hợp cách, không nằm ở bản thân công trình, mà là chuyện bên ngoài.

Chủ bạ Thẩm Như là một quan viên rất có năng lực, Vân Sơ vừa mới đi vào đại sảnh nhà ăn hậu đường dùng làm hội nghị đã thấy công tác nghiệm thu hôm nay hẳn sẽ thành công viên mãn.

Cái gì chưa nói, vẻn vẹn con lạc đà nướng to đùng trên bàn tròn cực lớn đã kéo hẳn cấp bậc hội nghị lên rồi, trong miệng con lạc đà ngậm dạ minh châu to bằng nắm đấm, ánh mặt trời chiếu bào, hào quang chói lọi. Dưới con lạc đà là một chậu than lớn, ngăn cách bởi tấm ván sắt, không ngừng tăng nhiệt cho con lạc đà. Hai mươi mấy quan viên, mỗi người một cái đĩa, vừa cắt thịt lạc đà nướng, vừa cho các loại đá màu không tác dụng gì ở khay to vào đĩa của mình.
Bình Luận (0)
Comment