Q6 - Chương 159: Quốc gia hùng mạnh.
Q6 - Chương 159: Quốc gia hùng mạnh.Q6 - Chương 159: Quốc gia hùng mạnh.
Nếu nói chuyện bán muối thì có một người hiểu hơn Vân Sơ, làm việc thì nghe ý chuyên gia mới được.
Ôn Nhu, cái tên bây giờ chuyên môn buôn bán cá muối, cái loại că ba cân thì hai cân muối ấy, nên hắn rất hiểu đám quan viên tới từ diêm giám này.
"Cao tổ hoàng đế khi vào Trường An, bởi vì đám buôn muối lậu quy thuận rất nhiều, để mua chuộc lòng người liền phế trừ Luật muối thời Tùy, cho phép cả muối quan lẫn muối tư. Còn đem diêm giám mới thành lập khi đó giao cho tâm phúc là đám buôn muối lậu này quản lý."
"Bởi thế mà rất nhiều ruộng muối quan biến thành ruộng muối tư, muối quan kỳ thực tồn tại trên danh nghĩa. Tới thời thái tông, nhiều lần muốn thi hành Luật muối mới, nhưng vì tiếng phản đối quá lớn. Phòng tướng nghĩ ra cách đem muối tư nạp vào quản lý thuế ruộng, đả kích muối tư gần như tuyệt tích, làm muối quan lần nữa thành chủ đạo."
"Cho nên muối quan thành thứ béo bở tới không thể béo bở hơn, trải qua nhiều năm tháng tích lũy, tranh đoạt, các chức vị ở diêm giám ngày càng tôn quý. Bây giờ một tên chưởng cố nho nhỏ ở ruộng muối cũng có thể xưng huynh gọi đệ với huyện lệnh."
"Nói ra thì người ta phái một quan viên thất phẩm tới chất vấn tên huyện lệnh ngũ phẩm ngươi là nể mặt lắm rồi đấy."
Vân Sơ nhếch mép:" Ngươi nói thẳng đi, lão đại của diêm giám giờ là ai?"
Ôn Nhu hất mặt về phía Lạc Dương:" Hoàng hậu!"
"À ..." Vân Sơ chỉ phát ra một âm thanh như thế rồi im luôn:
Nếu như không biết lão đại của diêm giám là ai, Vân Sơ chỉ cho rằng kỷ cương nơi đó thối nát thôi, giờ biết rồi thì không phải là hiểu lâm gì nữa, mà là đấu tranh chính trị rồi, nữ nhân đó đúng là không bao giờ chịu từ bỏ mà, kế này không thành lại chuyển kế khác rồi.
Dùng một cái diêm giám nhỏ xíu để đối phó với Vân Sơ, đối phó với Trường An, rõ ràng là không để bọn họ vào mắt. Cho dù lão đại của diêm giám là hoàng hậu chăng nữa, chỉ cần Vân Sơ muốn, chỉ cần nửa năm y có thể lật nhào cả cái diêm giám Hà Đông đó.
Chưa nói tới muối biển tới từ thành Đại Hành, viển vẹn hồ muối Thanh Hải đủ ướp toàn bộ người Quan Trung thành thịt muối rồi, hơn nữa hương vị còn tuyệt vời.
Vì muối Thanh Hải xưa nay được gọi là muối tốt nhất thiên hạ.
Trước kia muốn khai thác muối Thanh Hải rất khó khăn, trước tiên là xử lý được người Thổ Cốc Hồn, sau đó tới người Thổ Phồn. Hai cái bộ tộc này đều cứng đầu, chưa nói dũng mãnh, lại còn không sao nói chuyện bằng lý lẽ được.
Hơi có chút xung đột là đánh, đã đánh là đánh tới chết, trong đầu cái đám đó không có khái niệm chúng sống hòa bình.
Giờ thì không cần phải để ý tới bọn họ nữa rồi, Thổ Cốc Hồn thì bị Từ Kính Nghiệp và Trương Giản Chi biến thành chỗ không người, còn người có tiền ở Thổ Cốc Hồn sớm tới Trường An mua nhà hưởng phúc.
Người Thổ Phồn đang đánh nhau với Nê Bà La, trận chiến này đã kéo dài năm năm, danh tướng Thổ Phồn Luận Khâm Lăng ở Đại Giác Sơn đánh bại 23 vạn liên quân, cùng với 500 con voi lớn. Nước Nê Bà La rút về phía nam, Luận Khâm Lăng không vội đuổi theo, mà thong thả theo sau, giết từng chút một.
Vân Sơ cực kỳ khẳng định tài năng quân sự của Luận Khâm Lăng, y tin vị danh tướng Thổ Phồn này có thể đánh ra một vùng trời mời ở Nam Á cho người Thổ Phồn.
Thổ Cốc Hồn hết rồi, người Thổ Phồn cũng chạy rồi, cho dù là vương cung La Ta cũng chẳng có mấy người thủ vệ, năm Lân Đức thứ hai Hắc Xỉ Thường Chi dẫn phủ binh lên cao nguyên.
Người Thổ Phồn vì đề phòng quân Đường đoạt mất tượng Giác A Thích Giả mà giấu sau chùa Đại Chiêu, lấy bùn lấp lên.
Bọn họ chưa kịp giấu tượng Bất Động Kim Cương đi thì đại quân của Hắc Xỉ Thường Chỉ đã tới rồi, sau khi tìm kiếm một phen chẳng thấy có gì vơ vét, liền đem tượng Bất Động Kim Cương đi, chuẩn bị mang về Đại Đường, chứng minh là họ đã tới được La Ta.
Hiện bức tượng đó đang trên đường vận chuyển, đoán chừng mùa thu năm nay tới được chùa Pháp Môn rồi.
Từ việc Hắc Xỉ Thường Chỉ trải qua ở cao nguyên có thể thấy, người Thổ Phồn không còn hứng thú thủ vệ cao nguyên này nữa ... Thêm vài năm là nơi đó có khi chẳng còn ai.
Với công trạng này, hoàng đế đáng lẽ phải chuyên cáo thiên hạ, con ác lang cuối cùng bên cạnh Đại Đường đã bị đuổi đi, là dịp thiên hạ chung vui.
Đáng tiếc, mấy năm qua người Đại Đường đã trơ lỳ với công tích mở mang bờ cõi của tướng quân nhà mình rồi, còn luôn có người viết văn chương chửi mắng đám Hắc Xỉ Thường Chi, cho rằng vương đạo nằm ở võ về, không phải là chém giết.
Dưới bối cảnh đó, công lao của Hắc Xỉ Thường Chi chỉ được nhắc tới trên công báo, thăng quan ba cấp, thành tứ phẩm võ tướng, cái khác thì ... Chỉ có thế thôi.
Đại Đường không thể chiếm cao nguyên Thổ Phồn mà chẳng làm gì, thế thì nhất định phải có sản xuất mới được.
Bây giờ Vân Sơ chuẩn bị mở con đường muối, con đường này bắt đầu từ Trường An kéo dài tới đầm muối Thanh Hải, tăng thêm cho Trường An một thương đạo.
Diêm giám sở dĩ tới gây phiền phức với Vân Sơ, hiển nhiên là một loại sách lược của hoàng hậu, mục đích khiến Vân Sơ trở thành chuyên gây rắc rối.
Nếu Vân Sơ dự liệu không sai, tiếp theo, phàm có ngành nghề liên quan tới quan doanh đều sẽ tỏ thái độ không hữu hảo với Trường An. Dù phía diêm giám không hợp tình hợp lý, bị Vân Sơ xử lý rồi, nhưng tiếp theo đó có trà giám, tửu giám, tơ giám, thiết giám tới cả sơn hải giám cũng kéo tới thì sao?
Rồi đến các cơ cấu do hoàng hậu khống chế gây rắc rối với Vân Sơ, biến tranh chấp kinh tế đơn thuần phát triển thành tranh chấp chính trị.
Thực sự là Vân Sơ đều đúng, tất cả các cơ cấu khác sai cả à?
Y không có gì phải kiểm điểm lại bản thân à? Khi sự việc cứ nối tiếp nhau diễn ra, đã thành cả một làn sóng, mọi người sẽ nghi ngờ nhân phẩm của Vân Sơ. Người ta sẽ không nói những cơ cấu kia có vấn đề, người ta sẽ nói Vân Sơ là kẻ độc đoán, muốn độc chiếm tất cả.
Tới khi đó sẽ có phiền toái.
Thế nên sau khi cùng Lưu Nhân Quỹ, Ôn Nhu, Địch Nhân Kiệt thương lượng, Vân Sơ quyết định mặc kệ sự gây hấn của diêm giám, bọn họ thích bán muối đen xì xì thì cứ bán, thị trường sẽ tự động uốn nắn hành vi của họ, y chẳng cần đáp trả, chẳng đôi co, tranh chấp nữa.
Số muối đó người ăn vào không tốt, nhưng đừng quên Trường An còn có rất nhiều gia súc, chúng cũng cần muối, chưa nói muối cũng là nguyên liệu quan trọng cho sản nghiệp thuộc da, làm giấy.
Một khi người Trường An quen việc muối ở Hà Đông chỉ có thể dùng trong sản xuất, chăn nuôi, vậy chúng cứ đi mà sản xuất loại muối thô đó.
Tương tự, nếu các sản phẩm quan doanh khác gây chuyện, Vân Sơ cũng dùng phương thức tương tự xử lý, cố gắng hạn chế phân tranh ở lĩnh vực kinh tế.