Q6 - Chương 168: Gian tế à? Mua vui thôi. (1)
Q6 - Chương 168: Gian tế à? Mua vui thôi. (1)Q6 - Chương 168: Gian tế à? Mua vui thôi. (1)
Tin tức từ Lạc Dương nhanh chóng chuyển về Trường An.
Ba người Vân Sơ đã lâu rôi mới quay lại căn phòng nhỏ sau Chợ Tây bọn họ dùng làm căn cứ bí mật.
Ôn Nhu xem xong bồ câu đưa thư ở Lạc Dương phấn chấn nói:" Tới giai đoạn hai rồi, đây chính là giai đoạn củng cố, ta cần lượng lớn người tăng thêm lòng tin cho huynh đệ Vũ thị."
Vân Sơ đang xem sách chợt có cảm giác như thấy cảnh này ở đâu rồi, khơi lên kỳ ức không tốt của y, cảnh cáo:" Ngươi nắm cho chắc đấy, ta cứ nghe tới mấy cái giai đoạn của ngươi là lại sợ."
Ôn Nhu vẫn tự khoe khoang:" Tin đồn giống như một cơn gió, gió thổi từ phía đông sang phía tây, dù không vào lỗ tai ngươi, cũng cảm thụ được sự tồn tại của nó, chẳng qua là ngươi không thấy nó mà thôi, song bất tri bất giác ngươi bị tác động, còn tác động sâu hơn dùng ai đó nói thẳng với ngươi."
Vân Sơ đặt sách xuống:" Thôi kệ, ngươi làm gì thì làm, tới ngày 12 tháng 5 là ta phải kết toán tiền công trình tiền kỳ cho thương cổ đấy. Nói thẳng ra, ta không có tiền đâu, bây giờ ta ngửa tay xin tiền Vân Na, hiện giờ lão tử do muội muội nuôi, làm một đồng tiêu ba đồng, chẳng có chút tích góp nào."
Địch Nhân Kiệt đang viết thư chẳng ngẩng đầu lên:" Ung vương Hiền đã dâng tấu lên hoàng hậu rồi, hi vọng tiếp nhận công trình cải tạo thành nam từ ngươi, đợi hoàng hậu đồng ý, ngươi buông tay ra là hết nợ."
"Hắn lọt vào thiên la địa vọng của ta, tất nhiên đi tới quyết định đó, song không dễ dàng như thế." Ôn Nhu lâu lâu đóng vai trò chủ đạo một lần, rất vênh vào:" Các ngươi phải phân rõ mục tiêu, Ung vương Hiền chỉ là tên quỷ nghèo, hắn không bỏ tiền ra được đâu, cho dù là lấy được tiền từ hoàng hậu, hoàng hậu vẫn có thể quịt được, dù sao thanh danh hắn quá nát, đưa ra làm dê thế tội không ảnh hưởng, quan trọng là nhắm thẳng vào hoàng hậu." "Vân Sơ, phía ngươi chuẩn bị thế nào rồi?"
Vân Sơ giang tay ra:" Giống như trước kia, ưu tiên hoàn thành nhà cho hộ di dời, trong quá trình đó là cải tạo cảnh quan, cuối cùng là bán nhà ra ngoài."
"Ta có thể đảm bảo hoàn thành cho hộ giải tỏa vào ở, và cải tạo cảnh quan."
"Tốt!" Ôn Nhu tiếp tục ra lệnh:" Tranh thủ trước khi hoàng hậu phát hiện, sau đó khiến công trình hậu kỳ dang dở."
Địch Nhân Kiệt nhíu mày:" Vì sao lại làm thế?"
Ôn Nhu thong thả nói:" Hai năm nữa kinh tế khó mà phục hồi, ngược lại trước khi đi lên còn giai đoạn chạm đáy nữa, lúc đó mượn tình hình khó khăn làm vài việc, hậu quả sẽ rất lớn."
"Ý ngươi là để hoàng hậu bỏ tiền ra đổi nhà mới cho bách tính, sửa chữa đường xá, sau đó ngươi phá hỏng giai đoạn hậu kỳ, làm hoàng hậu không thể thu hồi được tiền vốn à? Ngươi làm thế nào?"
"Khà khà, lúc đó cần huynh đệ Vũ thị chủ trì chuyện này mới được, lần trước Ung vương Hiền đã gánh nạn cho huynh đệ Vũ thị, lần này tới huynh đệ chúng gánh nạn cho người ta."
"Kế hoạch của ngươi quá rối rắm, ngươi thiết lập mọi thứ theo ý nghĩ chủ quan của ngươi, quá nhiều chỉ tiết cần xử lý, không gian để sai sót nhỏ quá ... Mà thôi, để xem ngươi làm thế nào." Địch Nhân Kiệt thấy Ôn Nhu đang phấn khích không muốn nói nhiều nữa, quay sang Vân Sơ đổi chủ đề:" Nghe phu nhân ta nói trong nhà ngươi xuất hiện gian tế hả?"
"Ừ." Vân Sơ xòe ba ngón tay ra:" Hiện giờ phát hiện ra ba người, hai nam một nữ, phu nhân nhà ta đang dẫn lớn bé trong nhà quan sát."
Địch Nhân Kiệt tò mò:" Quan sát thế nào?"
Vân Sơ cười:" Họ tò mò gian tế làm việc ra sao, ví như liên lạc thế nào, truyền tin thế nào, tin tức nào mới hữu dụng, truyền tin cho ai, kiểu kiểu vậy."
"Lão bà ngươi gần đây tích cực tới nhà ta lắm, chắc là cũng muốn kiếm cho nhà ngươi vài tên gian tế quan sát xem sao."
Thực ra Vân Sơ cũng biết đây là ý của Vân Cẩm, nhưng mà che giấu cho nữ nhi một chút, nếu ai cũng biết nó lợi hại như vậy, tính kỳ như vậy, sau này không kiếm được nhà chồng.
Chưa thấy cái nhà nào nhắc tới gian tế với vẻ hứng thú như thế này, trong đầu Địch Nhân Kiệt đột nhiên xuất hiện cảnh một con gà mẹ dẫn theo đàn gà con đang vây quanh ba con sâu đáng thương cố gắng bò lên cây.
Lắc mạnh đầu xua đi hình ảnh quỷ dị đó, Địch Nhân Kiệt nói:" Lão bà ta thì thôi, nàng nhát lắm, trong nhà yên ổn là được ... Ôn Nhu, ngươi thử xem, lão bà ngươi rất cơ trí.”
Ôn Nhu nhe hàm răng trắng ởn ra cười nghe pháp khiếp:" Ngươi chẳng biết quái gì, trong nhà ta trừ nha hoàn thiếp thân của phu nhân, vú nương, với lão quản gia theo nhà ta từ lâu, còn lại toàn là thám tử."
"Để ta tính cho ngươi nghe, tổ mẫu ta sợ ta phát tài rồi giấu đi không giúp đại trạch phái người tới xem ta có giấu tiền không? Nhị thúc ta sợ ta thăng tiến nhanh, làm con cháu không ta không còn tiền đồ, phái thám tử tới nghe ngóng đường đi nước bước của ta. Các phòng khác lo ta trở về, tranh đoạt tước vị nên phái thám tử tới giám sát, còn có thám tử của Bách ky ti, hoàng hậu, huân quý ..."
Địch Nhân Kiệt rùng mình:" Làm sao ngươi sống được chứ?"
"Ha ha ha, sống thế mới thoải mái, dùng thám tử làm phó dịch có cái hay mà ngươi không biết, đó là dù đối xử khắc bạc thế nào thì chúng cũng không bỏ đi."
"Nếu người ta có ý hại ngươi thì sao?"
Ôn Nhu dựa đầu vào vai Vân Sơ, vuốt cánh tay y, cố tình nói thỏ thẻ:" Có tên này ở đây ai dám hại ta, hậu quả quá nghiêm trọng, không ai gánh được."
Vân Sơ sởn gai ốc đẩy vội Ôn Nhu ra:" Nói chuyện cho tử tế."
Địch Nhân Kiệt vội vàng thu dọn mật thư đang viết:" Đợi ta đi rồi các ngươi hãng tiếp tục, quá buồn nôn!" Vân Sơ cũng không dám ở lại, mau mau theo lối nhỏ mà chuồn, khi về tới nhà thì trời tối om rồi, đại môn luôn có ông già Lưu Nghĩa cầm đèn đợi y.
Thấy Vân Sơ về liền vội chạy tới nhận lấy con ngựa mận chín, giao dây cương cho bộc dịch mới mua:" Cho nó uống nước âm, chuẩn bị thức ăn khô."
Nói xong ông ta tới bên Vân Sơ, lấy khăn lông vắt trên vai, phẩy bụi trên người Vân Sơ, thấy hôm nay bụi hơi nhiều, hỏi:" Quân hầu lại tới công trường nam thành ạ?"
Vân Sơ gật đầu:" Ừ, nhà ta đang thiếu tiền, xây xong sớm còn thu tiền về, có số tiền lớn này đủ lấp khoảng trống sở giao dịch rồi."
"Nhất định, lão nô gần đây thấy trong thành gần đây bàn tán chuyện này nhiều lắm, ai cũng nói mỹ cảnh nam thành sau khi cải tạo xong, bảo ở đó nhiều kênh nước, thế nào cũng mát mẻ hơn nơi khác trong thành ...' Lưu Nghĩa lải nhải:
Đi qua nhị môn tới Thôi ma ma ra đón, Vân Sơ hỏi:" Người trong nhà về cả rồi chứ?"
"Vâng, Cẩn công tử, Hoan công tử, Quang Tự công tử hôm nay về sớm, còn Thừa Tu công tử phái người về nói, cùng đồng song thảo luận trận chiến Hổ Lao Quan sẽ về muộn."
Gâu - gâu - gâu..
Mấy con chó nhỏ vẫy đuôi chạy ra, Vân Sơ ngồi xuống xoa đầu chúng mời về hậu trạch.