Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1407 - Q6 - Chương 177: Tới Nhà Gây Sự.

Q6 - Chương 177: Tới nhà gây sự. Q6 - Chương 177: Tới nhà gây sự.Q6 - Chương 177: Tới nhà gây sự.

Vân Sơ về huyện Vạn Niên, muốn bố trí chính sách vừa rồi, nhưng chờ mãi không thấy huyện thừa Trương Giáp đâu, phái người đi tìm cũng không thấy, nghe nói là buổi sáng còn từng gặp Trương Giáp ở phường Phong Phúc.

Không ai cho rằng Trương Giáp mất tích hoặc xảy ra chuyện ở Trường An, có lẽ tên này trong lúc làm việc chạy tới phường Bình Khang tìm niềm vui.

"Đợi hắn về, nếu không có lý do hợp lý thì cứ đánh hai mươi gậy đã rồi hãng bảo hắn tới tìm ta."

Vân Sơ dặn dò xong rồi xử lý công văn tích góp mấy ngày qua.

Ai cũng nhìn ra huyện tôn đang khó chịu, trước kia Trương Giáp phạm vào lỗi thế này, huyện tôn chỉ mắng một trận là qua, hôm nay lại muốn đánh đòn.

Huynh đệ Vũ thị sau khi tới huyện nha huyện Vạn Niên thì nhanh chóng nhiễm thói quen uống quán quán trà, rảnh rỗi cũng thích ôm ấm trà gốm nhỏ, thi thoảng tu một ngụm, hông cũng bắc chược buộc bình nước bằng đồng.

Vân Sơ trở về lại còn đang tức giận, huynh đệ bọn họ không dám để y nhìn thấy mặt, đóng cửa sổ lại chừa một khe hở, len lén nhìn về phía công giải của y.

"Đệ nói xem, có phải y đang nổi giận với chúng ta không?" Vũ Thừa Tự thì thâm:

"Không đâu, chúng ta nào có trêu chọc gì y, với lại người lấy mất công trình cải tạo nam thành là hoàng hậu, không phải huynh đệ chúng ta. Huynh không thấy y rất khó chịu, nhưng thời gian qua không làm gì chúng ta à?" Vũ Tam Tư khẳng định:

"Ừ, đệ nói đúng lắm, lần trước y đánh chúng ta còn nói là báo thù cho hoàng hậu, lần này hoàng hậu đắc tội với y, y không có lý do gì ra tay với chúng ta."

Vũ Thừa Tự nói thế nhưng vẫn quyết định hôm nay không tới công trường nữa, tránh vừa ra tới cửa bị Vân Sơ trút giận lên đầu họ.

Sắp hết giờ làm mà Trương Giáp vẫn chưa về, Vân Sơ bắt đầu lo lắng, không khỏi nhớ tới cảm giác nguy hiểm mà mình phát hiện ra hôm nay. Đi làm điểm danh, hết giờ điểm danh là quy củ của nha môn, Trương Giáp có thể đi chơi giữa chừng, nhưng hai thời điểm này hắn không dám vắng mặt.

Khi Vân Sơ chuẩn bị hạ lệnh toàn thành tìm kiếm thì Trương Giáp bị người ta kéo về như chó chết.

Kéo hắn về là một người Đột Ky Thi, thân cao tám thước, mắt như đá quý, râu như chổi xể, hết sức hùng tráng.

Trương Giáp bị người ta đánh rất thảm, nhưng cái mồm không chịu thua, chửi mắng đại hán Tây Vực:" Con mẹ ngươi, có giỏi thì đánh chết lão tử đi."

Người Đột Ky Thi bị đám nha dịch bao vây, vẫn cười ha hả:" Nhìn kỹ đi, đây chính là huyện thừa kiêm huyện úy huyện Vạn Niên các ngươi, một tên phế vật chiếm hai vị trí cao."

"Hôm nay lão tử tới thay vị trí huyện úy, nhìn cho rõ, đây là công văn của lại bộ."

Đại hán đó ném công văn cho một nha dịch, công văn nhanh chóng chuyển cho chủ bạ Thẩm Như, hắn còn xách cổ Trương Giáp gầy gò giơ lên trên không, vừa lắc vừa hô to:" Vân Sơ, nghe nói ngươi là mãnh tướng của Đại Đường, lão tử hôm nay muốn xem xem, ngươi bằng vào cái gì mà trả quan bằng của lão tử về? Lão tử không phục."

Thẩm Như mở văn thư ra nhìn, thốt lên:" Ca Thư Hồn?"

Tráng hán ném Trương Giáp đi như rác: "Lão tử chính là tộc trưởng Ca Thư Hồn của Ca Thư bộ, Kích Công du kích tướng quân, phụng hoàng lệnh tới Trường An làm huyện úy huyện Vạn Niên."

Thẩm Như nhìn về phía công giai đóng cửa của Vân Sơ:" Quan viên huyện Vạn Niên được bổ nhiệm phải trải qua kiểm nghiệm của huyện tôn mới có thể nhậm chức, quan bằng của các hạ bị huyện tôn trả lại ắt có nguyên nhân, các hạ chẳng qua là du kích tướng quân, sao dám càn rỡ quát tháo trước mặt quận công?”

Ca Thư Hồn lại lần nữa xách Trương Giáp lên lắc:" Thứ phế vật này còn có thể làm huyện úy, bản tướng quân vì sao không thể?"

"Vân Sơ ngươi ra đây, nghe nói ngươi cũng từng kiếm ăn ở Tây Vực, ra đây giải thích cho lão tử."

Quan thự Vân Sơ vẫn không mở.

Huynh đệ Vũ thị thì kích động tới rơi lệ, chờ đợi bao lâu, nhẫn nhịn bao lâu, rốt cuộc cũng có anh hùng hảo hán ra mặt cho huynh đệ họ rồi.

Trương Giáp bị ném xuống đất nôn ọe một trận, chỉ Ca Thư Hồn quát đám nha dịch:" Đánh!"

Đám nha dịch sớm đã nóng máu kéo ùa cả lên, gạt chân, ôm eo, ấn vai, còn có một nha dịch vung gậy đập thẳng xuống đầu Ca Thư Hồn.

Ca Thư Hồn vùng mạnh hai tay, hai tên nha dịch ôm tay hắn văng đi, nha dịch ôm chân hắn cũng bị hắn hất chân ngã lăn ra đất. Mắt thấy gậy sắp đánh xuống đỉnh đầu, vậy mà hắn không tránh né, lấy đầu ra đỡ. Chỉ nghe rắc một tiếng, không ngờ gậy gãy làm đôi.

Đám nha dịch không vì thế mà hoảng loạn, lưới cá chuẩn bị trước phủ xuống, chùm lên người Ca Thư Hồn, tức thì ba người nắm lưới cá muốn quấn vào người hắn. Ai ngờ Ca Thư Hồn biến quyền thành trảo, nắm lưới cá xé mạnh, lưới cá có trộn tơ vậy mà bị hắn xé đánh roẹt, thoáng cái đã rách một mảng lớn.

Ngay cả nha dịch nắm lưới cá cũng bị Ca Thư Hồn kéo tới dưới chân, chân dẫm xuống như muốn đạp gãy cổ nha dịch. Nha dịch nhắm mắt chờ chết rồi, nhưng cái chân kia không dẫm chết hắn mà móc hắn lên, chặn sáu cây gậy đánh tới.

Nha dịch trúng đòn đồng bạn, kêu thảm thiết, những nha dịch khác chùn tay, vừa thu gậy về thì Ca Thư Hồn thừa cơ xông tới, lấy tay chặt đứt hai cây gậy, vung nắm đấm giải quyết hai nha dịch khác. Sau đó hai tay che đầu, xông tới như man ngưu, húc tung trận mũi tên xung kích mà đám nha dịch sắp tạo thành.

Đám nha dịch bị đánh tan tác, phải biết rằng bọn họ đều là phủ binh xuất ngũ, không phải người thường, viên lại trong huyện nha đều tái mặt.

"Đánh hay lắm!" Vũ Tam Tư không kìm được kích động nhảy ra hò reo:

Vũ Thừa Tự càng mừng rỡ lộn một vòng trên không mới đáp đất, tức thì liền bị quan viên lớn nhỏ huyện nha giận dữ trợn mắt nhìn. Ca Thư Hồn đang định truy sát đám nha dịch, chợt dừng bước, nhìn Vân Sơ không biết rời quan thự từ lúc nào, hất hàm hỏi:" Giờ đã dùng ta chưa?"

Vân Sơ hai tay đút vào ống tay áo, nhìn Ca Thư một lượt, cố nhớ lại xem hôm nay tới chợ Tây có gặp kẻ nào hình dáng tương tự không, nhưng ở đó thực sự quá đông quá lộn xộn, Vân Sơ không nhớ nổi:" Trường An là nơi tụ tập văn hoa thiên hạ, dùng ngươi ảnh hưởng hình tượng lắm."

"Mỗ gia đường đường anh hùng hảo hán, khuất mình làm tên huyện úy nho nhỏ, ngươi từ trong quân mà ra, sao có thể lấy tướng mạo đánh giá người khác." Ca Thư Hồn giang rộng tay:" Tới đây, ta sẽ cho ngươi thấy."

Vân Sơ nhạt nho nói:" Ngươi có tư cách gì mà đấu với bản quận công."

"Nếu ta thua ngươi từ nay ngươi nói gì ta nghe đó." Ca Thư Hồn tuyên bố:

†ebookshop.vn
Bình Luận (0)
Comment