Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1416 - Q6 - Chương 186. Ôn Nhu Tỉnh Ngộ. (2)

Q6 - Chương 186. Ôn Nhu tỉnh ngộ. (2) Q6 - Chương 186. Ôn Nhu tỉnh ngộ. (2)Q6 - Chương 186. Ôn Nhu tỉnh ngộ. (2)

Ôn Nhu căn bản không quan tâm Vân Sơ nói cái gì, hắn cho rằng mình có phát hiện lớn, tự nói một mình:" Năm xưa Lão Tử nhất khí hóa tam thanh, tức là tam tài, gôm thiên tài, nhân tài, địa tài, có tam tài làm cơ sở thì thiên địa mới vận hành bình ổn."

"Năm xưa Lão Tử nhất khí hóa tam thanh, tam thanh cũng tức là tam sơn, vì thế mà xuất hiện tam thánh, Chung Nam Sơn xuất hiện Lão Tử, Hùng Nhĩ Sơn xuất hiện Như Lai, Thái Hành Sơn xuất hiện Khổng phu tử."

"Có tam đạo thì tín ngưỡng mới không hỗn loạn."

" Ngươi và quan hệ với ba nhà Nho Thích Đạo cũng như thế, ngươi xuất thân Nho đạo, nên học Nho, cha ngươi là hòa thượng nên ngươi thân Phật, ngươi là đệ tử của lão thần tiên nên ngươi tôn sùng Đạo."

"Triều đình bây giờ cách cục tam quyền đỉnh lập, ngươi còn sinh ba đứa con, thiếu hai lão bà, ngươi sẽ tạo nên thế giới cân bằng của ngươi."

"Nói đi, rốt cuộc có phải ngươi muốn nạp thêm Công Tôn và Xuân ma ma không?"

Vân Sơ nghe đoạn đầu còn nghĩ tên này ngộ đạo, đến đoạn sau thì chưng hửng, dở khóc dở cười:" Nói vớ nói vẩn."

Ôn Nhu vẫn hùng hồn nói:" Bảo sao ngươi thích lão phụ, thì ra không phải ngươi thích thú vui khuê phòng, mà ngươi muốn ổn định, lão phụ mông to, đúng là ổn định. Tiểu đệ không thể không nói một câu bội phục."

Vân Sơ suýt đạp cho hắn một cái:" Hoang đường!"

Ôn Nhu thở dài, không ngờ hành lễ với Vân Sơ:" Lấy chính vụ khống chế quân sự, lấy pháp luật kiểm soát chính vụ, lại lấy quân đội trấn áp pháp luật, thần kỳ, bội phục."

Vâm Sơ chóng mặt, cũng bội phục đáp lễ:" Ngươi nói đúng lắm, sau này chúng ta cứ làm theo lời ngươi đi."

Ôn Nhu nghiêm mặt:" Không thể nói là ta nói, không khéo là tru di cửu tộc, ngươi không thể thấy nhà ta đông người, lúc giết cửu tộc sẽ thống khoái mà đẩy ta lên phía trước."

Vân Sơ thở dài, loại bỏ hết mấy lý luận mang màu sắc huyền học của hắn thì cơ bản cũng không sai:" Vậy ngươi nói xem, phải làm thế nào?"

"Thế nên mới nói ta là người thông minh nhất trong ba chúng ta ... À chúng ta cũng có ba người." Ôn Nhu hôm nay phát hiện sự kỳ diệu của con số ba cái gì cũng phát sinh liên tưởng:" Chúng ta cần phải loại bỏ đi những nhân tố bất ổn định, ví dụ quân đội hiện nay.'

"Ý ngươi nói, ba người Lý Tích, Trình Giảo Kim, Tô Định Phương?" Vân Sơ cố tình nhấn mạnh số ba:

"Đúng, trong quân đội tối ky lệnh đưa ra từ nhiều cửa."

"Quân đội một khi mất đi khống chế, một khi tạo thành binh tai, sẽ đáng sợ hơn bất kỳ một thứ tai họa nào. Cho nên cơ cấu bạo lực thuần quý như quân đội thì không thể phân tán."

"Điểm này không thể thương lượng."

Mặc dù hôm nay Ôn Nhu nói rất nhiều lời ba lăng nhăng, nhưng riêng đoạn này thì Vân Sơ tán đồng tới không thể tán đồng hơn. Vì Vân Sơ biết Đại Đường diệt vong chính là vì quyền lực quân đội phân tán trong tay tiết độ sứ, chết người hơn nữa, đám tiết độ sứ này còn có cả quyền lực hành chính.

Một tiết độ sứ mà quyền còn lớn hơn cả phong vương, Đại Đường không đổ mới là vô lý.

Đại Đường thực hiện chế độ phủ binh, đây lại là chế độ truyền thừa, nhà quân hộ thì cơ bản đời đời làm phủ binh. Người như Lý Tích, ông ta ở trong quân thực sự là quá lâu, đi từ tiểu binh tới thống soái tối cao, cho dù ông ta chưa từng thống lĩnh phủ binh mới thì từng làm chủ soái của phủ binh già.

Còn về phần tướng quân lớn nhỏ thì càng không phải nói.

Cho nên thủ đoạn kiềm chế bằng cách tướng không biết binh, binh không biết tướng dùng với Lý Tích là vô nghĩa. Lý Trị sở dĩ không ngừng dày vò Lý Tích là vì thế, ông ta không chết, Lý Trị ngủ không yên, mà ông ta sắp chết, với Lý Trị mà nói càng đáng sợ, nên hắn phải tận mắt thấy cái chết của Lý Tích.

Sau đó trừ bỏ mọi tàn dư của ông ta.

Vân Sơ bỏ chạy khỏi biệt viện của Lý Tích kỳ thực có thể coi là một lời cảnh báo, nhưng tới giờ vẫn không ai xuống núi.

Vân Sơ thấy thế cũng tốt, người như Lý Tích sao có thể thiếu vật bồi táng cơ chứ.

Thực ra Vân Sơ cũng rất hoài nghi lần này Lý Tích có chết hay không, mặc dù lão thần tiên nói Lý Tích ắt chết vào tháng sáu, nhưng xét biểu hiện ngày càng giống trẻ con của ông cụ mà nói, lời của ông cụ cực kỳ không đáng tin.

Chẳng may ông ta không chết thì sao?

Mà thôi, Vân Sơ thấy mình chẳng cần giúp ai trông ai chết, chết là chuyện cá nhân, xưa nay do trời định, không cần nghĩ nhiều.

Từ khu dịch bệnh đi ra, cho dù Vân Sơ thấy mình không sao, nhưng y vẫn theo ý kiến của Ngu Tu Dung, không về nhà, nhà nhiều trẻ con, không thể mạo hiểm.

Còn loại xấu xa như Ôn Nhu có làm sao cũng là do trời phạt hắn.

Từ trong hoàng cung đi ra một đội hoạn quan, nhìn là biết người của hình phòng nội đình hoàng gia.

Vân Sơ cứ nghĩ chuyện mình tắm ở Ôn Tuyền Cung có biến rồi, không ngờ người ta lại hỏi tung tích của huynh đệ Vũ thị.

Từ sau khi Vân Sơ hạ lệnh phong tỏa Ly Sơn, hai huynh đệ Vũ thị không ngốc, nhận ra nơi này nguy hiểm, liền bám theo y về Trường An.

Mà cũng phải nói, hai huynh đệ này thực sự rất để tâm vào công việc hoàng hậu an bài. Vân Sơ biết, đám Thẩm Như rất muốn bán với giá cao một số vật liệu thừa sau khi xây dựng Đại Minh Cung cho huynh đệ Vũ thị, để kiếm cho huynh đệ trong nha môn ít phúc lợi.

Mặc dù Thẩm Như đã đem toàn bộ số lẻ nhường cho huynh đệ Vũ thị, nhưng vẫn bị họ từ chối. Người ta hết sức tỉ mỉ với vật liệu dùng cho công trình cải tạo thành nam, nghiêm túc tới độ Vân Sơ không đành lòng khiến công trình này thành đầu voi đuôi chuột.

Hai huynh đệ Vũ thị vội vàng từ công trường trở về, nghe nói là quan nội đình tìm mình, cả hai hớn hở, cho rằng lần này sẽ thấy Vân Sơ nhục mặt rồi, chuyên môn thay y phục đẹp mới tới.

Đợi quan viên Lạc Dương và quan viên lớn nhỏ huyện Vạn Niên tới đông đủ, hoạn quan mở chỉ lệnh hoàng hậu đọc một tràng dài.

Bỏ đi lời thừa thãi thì nội dung trung tâm nói ao nước ở Ôn Tuyền Cung bị làm bẩn, trách tội huynh đệ Vũ thị không trông coi tốt, đánh 50 gậy.

Vân Sơ chẳng tỏ ra bất ngờ, đôi phu phụ nhà đó đều tinh tường lắm, nếu chút ám thị đó mà không nhận ra thì uống công lăn lộn trong giói chính trị phong vân quỷ quyệt bao năm.

Ngược lại huynh đệ Vũ thị nghe xong chết trân nhìn Vân Sơ, kể cả khi bị hoạn quan kéo xuống hành hình tại chỗ, vẫn chỉ nhìn Vân Sơ không kêu oan.

Chuyện ao nước Ôn Tuyền Cung bị vấy bẩn là do Vân Sơ, chứng cứ xác đáng, y còn ngang nhiên làm dâm thơ thừa nhận điều đó.

Vì sao hoàng hậu chỉ trừng phạt bọn họ tội trông coi không nghiêm, lại không nhắc tới chuyện Vân Sơ tùy tiện tắm rửa trong ao nước của hoàng hậu.

50 gậy không nặng, cung không nhẹ, đám hoạn quan đánh rất quy củ, dù vậy hai huynh đệ Vũ thị vẫn bị đánh nát mông, móng nhuộm đỏ quần.

Vậy mà huynh đệ này không kêu một tiếng, khiến người khác không khỏi có cái nhìn khác về bọn họ, dù thế nào cũng là trang hảo hán, rất hợp khẩu vị người Trường An.
Bình Luận (0)
Comment