Q6 - Chương 197: Phong ba lễ dựng cột. (1)
Q6 - Chương 197: Phong ba lễ dựng cột. (1)Q6 - Chương 197: Phong ba lễ dựng cột. (1)
Vân Sơ không có tư cách chủ trí tế lễ không kém gì dựng xà chính cho ngôi nhà này.
Cho nên người chủ trì lễ dựng cột là Lỗ vương Lý Linh Quỳ, sau khi cột dựng lên rồi, chủ tế là Ung vương Hiền. Tuy vừa rồi xảy ra loạt chuyện ảnh hưởng không nhỏ tới danh tiếng, nhưng đừng quên hắn vẫn là nhi tử của đế hậu, sau Lý Hoằng chính là hắn, trong chư vương, hắn đứng đầu.
Thiên Xu là công trình chưa từng có ở Đại Đường.
Để đề phòng xảy ra chuyện ngoài dự liệu, trọng thần trong triều cho rằng tượng tác Trường An không đủ trình độ để chắc chắn có thể dựng cây cột lên mà không xảy ra vấn đề, cho nên chuyên môn phái đại tượng tỉnh nhuệ nhất của Lạc Dương tới.
Vì sao lại có chuyện xem thường công tượng Trường An như vậy?
Đó là vì công tượng Trường An nhất trí cho rằng, trụ chính của cái cột cao tới 147 thước, nặng gần 200 vạn cân, muốn dựng lên là cực kỳ khó khăn. Hi vọng triều đình cho phép bọn họ chia cái cột này ra làm ba phần thiên địa nhân, lắp từng đoạn từng đoạn lên, cứ lắp một đoạn lại dùng đỉnh và đai để nối với nhau, cuối cùng tạo thành cây cột hoàn chỉnh.
Còn tượng tác bên phía Lạc Dương vì chèn ép phía Trường An, nên điên rồi, phía Trường An đưa ra phương án nào là họ đều phản đối một cách hết sức vô lý.
Bọn họ cố chấp cho rằng, một cái cột như thế không cần phải chia ra, chỉ cần tăng thêm ít bàn tời, một ít trâu khỏe là có thể dựng cái trụ lên.
Hơn nữa một cái trụ liền mạch ăn đứt cái cách nói thiên địa nhân tam tài vớ vẩn do phía Trường An đề xuất.
Trong mắt tượng tác Lạc Dương, bất kỳ lý do hay ho nào cũng là biểu hiện của năng lực không đủ, thủ đoạn này bọn họ dùng nhiều rồi mà, thuần thục lắm."
Cho nên ý kiến của tượng tác Lạc Dương dễ dàng được triều thần tiếp nhận, có điều Bùi Hành Kiệm cũng cẩn thận đưa cả hai phương án lên, rốt cuộc dùng phương án nào sẽ do hoàng hậu quyết định.
Vũ Mị xưa nay là người làm việc chú trọng thực tế, sau khi xem xong tấu sớ thì gọi người của tượng tác Lạc Dương tới, hỏi thật kỹ ưu nhược của hai phương án. Cuối cùng khi đám đại tượng của Lạc Dương ra sức thề thốt, nàng chọn phương án của tượng tác Lạc Dương.
Ở việc xây dựng công trình, Vân Sơ chưa bao giờ đặt mình trên các đại tượng kinh nghiêm phong phú, việc chuyên môn thì cần phải có chuyên gia.
Ở những chuyện về lý luận đường lối, quan viên có thể tùy ý thêm thắt ý tưởng của mình, ở chuyện thực tế như xây dựng mà chỉ huy bừa bãi sẽ xảy ra vấn đề.
Chưa nói việc dựng lên Thiên Xu có ý nghĩa quan trọng với Đại Đường, có thể tính ngang với tế lễ lớn của triều đình, không thể có sai sót.
Phạm sai lầm ở phương diện này, bị chặt đầu đừng kêu.
Vì thế khi các đại tượng Trường An giải thích lý do phải chia ba cây cột, Vân Sơ dâng tấu ủng hộ phương án chia ba do đại tượng Trường An kiến nghị, cho rằng đây là phương án ổn thỏa nhất, ở việc này không cần thiết phải mạo hiểm làm gì. Bị công bộ, tượng tác Lạc Dương bác bỏ, y vẫn kiên trì yêu cầu không nên thực hiện phương án mạo hiểm của Lạc Dương.
Kết quả chẳng những không được việc gì còn bị đá ra khỏi đoàn tế tự, thành người dự lễ có hay không cũng được.
Cái cột chưa trang trí đã nặng 180 vạn cân tức là tới 900 tấn, dù là sử dụng máy móc tiên tiến cũng chẳng đảm bảo 100% thành công, vậy mà dựa vào xích sắt, dây thừng, gỗ, với một đàn trâu à?
Có điều các đại tượng Lạc Dương cũng không phải bọn ngốc vô dụng, bọn họ có cách, dựng lên một cái dốc lớn do nhúc khúc gỗ lớn hình tròn tạo thành.
Trên dốc có một cái giàn giáo lớn, bọn họ lợi dụng nguyên lý đòn bẩy để nâng cột đồng lên từng chút một, sau đó không ngừng nâng cao dốc phía dưới, để góc đột cột đồng ngày càng gần góc 90 độ.
Hôm nay việc các công tượng cần làm chính là nâng cột đồng lên, di chuyển hai trượng, cắm cột đồng vào phần đế đã xây dựng trước.
Để cắm chuẩn xác trụ đồng vào, đại môn Hoàng Thành xuất hiện một ngọn núi lớn do khúc gỗ tròn đắp thành.
Vân Sơ nhìn ngọn núi gỗ này mà nhỏ máu, Vân Sơ kiến nghị người ta đắp đồi đất, kết quả bị đám đại tượng Lạc Dương chế giễu.
Bên Trường An có Chung Nam Sơn, trong núi không thiếu gì gỗ, nhưng đám khốn kiếp này dùng toàn là gỗ trên trăm năm, khiến bây giờ quay đầu lại nhìn Chung Nam Sơn thấy trụi lủi cả mảng.
Chính vì cách làm lãng phí vô độ này khiến nghìn năm sau, trên Chung Nam Sơn chỉ có cây bụi, chẳng có đại thụ.
Vân Sơ nhanh chóng tìm ra Vân Na, cứ tìm chỗ nào xa hoa bắt mắt nhất là được, vừa nhìn một cái là giận. Vân Na là cái đồ Nhị Bách Ngũ, nàng chọn cho mình một vị trí tốt nhất gần nhất để xem cột đồng được kéo lên, rõ ràng trong mắt Vân Sơ, đây là chuyện không an toàn.
Khi Vân Na đang nhìn cái cột đồng sáng dập dờn dưới ánh nắng, không biết rằng cách đó không xa Ung vương Hiền lại nhìn nàng không chớp, chẳng biết vì sao Vân Sơ thấy vẻ dâm tà trong ánh mắt hắn.
Vân Sơ định tới dẫn Vân Na đi thì các công tượng ở công trường phía dưới đồng thành hô khẩu hiệu, phải thừa nhận kỹ thuật xây dựng công trình của Đại Đường đã khá tiên tiến, bọn họ tính toán ra được sức lực lớn nhất để kéo cây cột lên là bao nhiêu.
500 con trâu tráng kiện cùng nhau ra sức, đàn trâu dùng để khống chế phương hướng cột đồng ở hai bên cũng ra sức. Cột đồng vốn dựa vào triền dốc được từ từ nâng lên.
Lý Thận vốn ở hàng đầu tiên xem lễ, không biết vì sao lại tới bên cạnh Vân Sơ:" Sao ngươi lại chạy tới đây?"
Vân Sơ đáp:" Vì nơi này cách vị trí phần đế tới 180 thước."
Lý Thận nhìn cột đồng đang chầm chậm chuyện động theo bàn tời nâng lên từng chút một:" Hiểu rồi cái cột chỉ có 147 thước, không đổ tới nơi này được."
"Có thể đừng nói mấy lời xui xẻo đó không, cái cột này mà đổ, quan viên toàn Trường An, bao gồm cả vương gia ngài đều không thoát được trách nhiệm đâu."
"Hả, làm gì có chuyện đó, ta chỉ đi xem thôi mà cũng có tội được à?"
Vân Sơ thở dài:" Vì trông ngài không có tinh thần, mang lại xui xẻo ... Đừng cãi vội, lát nữa về nếu rảnh rỗi qua huyện Vạn Niên đọc quyển tông đi, xem vụ án mà Chu Hưng xử sẽ thấy, hắn nhất định sẽ kiếm ra lý do móc nối với nhau."
Lý Thận nhát gan nuốt nước bọt:" Ngươi sẽ không sao chứ?"
"Sao?" Vân Sơ hỏi lại:
Lý Thận đánh miệng về phía cột đồng:" Ý ta nói là, nếu cái cột kia đổ, ngươi sẽ không sao chứ?”
Vân Sơ nghi ngờ nhìn Lý Thận:" Vương gia ngài giở trò à?"
Lý Thận lập tức lắc đầu quầy quậy:" Sao thế được."
Vân Sơ cũng thấy Lý Thận không có cái lá gan này, đang định nói là không liên quan gì tới mình thì nghe Lý Thận nói tiếp:" Hôm nay ta dậy muộn vì đêm qua liên tục gặp ác mộng, đây không phải dấu hiệu tốt."
Lúc này tất cả đều chăm chú nhìn về phía cây cột, công tượng hô khẩu hiệu không dứt, không ai chú ý tới họ, Vân Sơ áp giọng xuống nói:" Là bằng hữu lâu năm, đừng bảo ta không nhắc ngài, giữ kín miệng, lời không nên nói thì đừng nói. Tập trung mà xem đi, đây là kiệt tác lịch sử đấy."
Lý Thận không nói nữa, nhưng vẻ mặt nhìn về phía cái cột càng thêm khinh bỉ.