Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1431 - Q6 - Chương 201: Ù Tai Hoa Mắt Rồi.

Q6 - Chương 201: Ù tai hoa mắt rồi. Q6 - Chương 201: Ù tai hoa mắt rồi.Q6 - Chương 201: Ù tai hoa mắt rồi.

Bách ky ti như con lừa kinh sợ, bắt bớ tra khảo người có mặt ở công trường, kiến nghị Vân Sơ đưa ra vì thế chẳng thể thực hiện, công trường đình công rồi.

Nghe nói Lỗ vương Lý Linh Quỳ đã tấu lên triều, hắn hoài nghi có kẻ cố tình phá hoại Thiên Xu, hành vi đại bất kính, xia phía Lạc Dương phái người tới điều tra rõ ràng.

Dù sao Vân Sơ cũng kệ, y chỉ cần cột đồng lớn này dựng ở đó, bên đủ thứ kỳ trân dị bảo là được, chứ nó cong queo thế nào cũng chẳng ảnh hưởng tới giá trị.

Gọi là vạn quốc quyên tặng chứ thực tế Đại Đường bỏ ra rất nhiều đồng, gọi là vạn quốc chẳng qua là khẩu hiệu thôi.

Về tới nhà Vân Sơ nghe Ngu Tu Dung nói, Vân Na vì chuyện cái cột mà không muốn ăn cơm.

Giống trước kia, mỗi lần muội muội buồn, Vân Sơ lại xuống bếp làm một bát mỳ thịt cừu mang tới, Vân Na ăn thịt cừu xong sẽ nhanh chóng vui vẻ trở lại.

Vân Sơ bê cái khay son đỏ cực lớn tới, vừa vặn thấy một đám đông chen chúc trong phòng Vân Na, đang buồn vì chuyện Vân Na không ăn cơm.

Gọi là đám đông thực ra chỉ có Vân Cẩm và Vân Quan Quan, nhưng mà chỉ cần có hai đứa nó cộng với Vân Na là thành đám đông rồi.

Vân Na thấy ca ca tới rồi, mặt mày hết sức đáng thương nói:" Ca ca, cột đổ rồi, đám A La Hám sợ lắm, bọn họ lo bị hoàng đế trừng phạt."

"Liên quan gì tới họ chứ, cần gì phải lo tới không ăn cơm." Vân Sơ trấn an:

Vân Na nghe ca ca nói vậy thì mắt sáng lên:" Thực sự không liên quan tới bọn muội à?"

Vân Sơ khẳng định:" Không liên quan gì hết, ở chuyện đúc cột đồng bọn họ đã dốc hết sức rồi, đó là điều ai cũng thấy, giờ xảy ra chuyện phía bệ hạ có khi còn hạ chỉ an ủi họ ấy chứ."

Vừa nghe Vân Sơ nói thế, Vân Cẩm lập tức xúi:" Cô cô, người có thể bảo đám thổ vương đó đưa tiền, nói là đi lo lót quan hệ."

Vân Na không hiểu:" Ca ca đã bảo không liên quan tới họ mà."

Vân Cẩm giải thích:" Cha cháu nói cô cô mới biết là không liên quan, cô cô biết, nhưng đám thổ vương không biết. Cho nên thu bọn họ ít tiền, họ sẽ nghĩ như thế là chuyện được giải quyết rồi, cô cô lấy tiền là để vỗ về sự bất an của họ, có gì sai đâu."

Vân Sơ trố mắt nhìn khuê nữ, đó là lời đứa bé mười hai tuổi lên nói à? Càng không nên từ khuôn mặt xinh đẹp như hoa ngọc đó nói ra.

Vân Na học ca ca khép mắt lại ngẫm nghĩ, gật gù:" Có lý lắm."

Đôi mắt to đen láy của Vân Quan Quan đảo qua đảo lại, cuối cùng nói ra một câu:" Cô cô cứ nói là tiền đó đưa cho thái tử, họ càng tin hơn."

Vân Sơ há hốc mồm, trẻ con bây giờ xấu xa thế này sao, nhưng y phải thừa nhận, lời này đúng là chuẩn thật.

Vân Cẩm xoa xoa đầu Vân Quan Quan khen ngợi, Vân Quan Quan như chó nhỏ ngẩng đầu lên chó con để tỷ tỷ xoa thuận tiện hơn.

Vân Na chẳng có tí áy này nào khi đổ tiếng xấu cho Lý Hoằng, mở mắt ra nói ngay:" Chúng ta cứ làm thế đi."

Vân Sơ lập tức thờ dài đặt cái khay son xuống, xoay người đi ngay, không muốn nghe thêm thấy thêm gì nữa. Y chắc là mình gặp ảo giác rồi, đám con mình sao có thể xấu xa đáng ghét như thế được, nhất định thời gian qua mình bận bịu quá, sức khỏe không tốt nên ù tai hoa mắt đấy thôi.

Hôm nay Ôn Hoan cũng lỡ mất giờ cơm, Vân Sơ thấy nó ngồi chống cằm bên bát cơm, vẻ mặt ủ ê chẳng có chút tinh thần nào, đi tới hỏi:" Sao thế, không đánh được Diêu Sủng à?"

Ôn Hoan ngồi thẳng lên, đáp:" Không phải ạ, chỉ là đệ tử không biết phải khống chế lực đạo ở mức nào, đánh mạnh thì sợ hắn chạy mất, cha đệ tử sẽ thất vọng."

Vân Sơ đang có tâm trạng không tốt, nói luôn:" Đánh mạnh vào."

Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn Ôn Hoan cẩn thận nhìn Vân Sơ:" Đệ tử sợ hắn chạy mất."

Vân Sơ vỗ vỗ vai nó:" Quang Tự còn khỏe hơn ngươi, nó đã ra tay rất nặng rồi, tên Diêu Sủng đó còn vượt qua được. Hắn là người thông minh, sao không hiểu, nếu chạy mất rồi trước đó chịu khổ uổng công sao?"

Ôn Hoan nghe tới đâu gật tới đó:" Vâng, đệ tử sẽ giúp hắn lắng đọng thêm vốn liếng."

Vân Sơ vỗ vai Ôn Hoan thêm một cái rồi đi, lòng vẫn phiền muộn, quyết định đi chơi với Hàn Sơn Nương, đứa bé ngây thơ đáng yêu đó nhất định chữa lành trái tim y.

Trong nhà ai cũng bận rộn.

Muội muội và hai khuê nữ thì đang tính kế moi tiền đám thổ vương.

Trưởng tử đang chỉ huy một đám thợ gốm sứ, nghiên cứu làm sao nung đất cho đẹp, hơn nữa còn bán được giá cao.

Hai đứa đệ tử giúp huynh đệ Ôn Nhu đoạt lấy đệ tử thiên tài.

Đám bộ hạ thì theo dõi gắt gao công trình cải tạo nam thành, đợi đạt tới một mức độ nào đó, lập tức bắt đầu kế hoạch khiến công trình này đầu voi đuôi chuột.

Đám quan trên thì đang chuẩn bị nghênh đón khốc lại tới từ Trường An, để đuổi hết đám đại tượng Lạc Dương nói thì hay làm việc thì không ra sao, một mình nuốt hết công lao xây dựng Thiên Xu.

Mỗi người đều có công việc của mình, bận rộn nhưng cũng rất phong phú.

Cứ thế vụ thu hoạch hè qua đi.

Đây vột là thời điểm vô cùng quan trọng với Trường An, bây giờ chẳng mấy ai chú ý nữa.

Vân Sơ vẫn còn nhớ vào ngày hè nóng nực, y từng mặc lên người triều phục nặng nề, dẫn toàn bộ quan viên ra ruộng thu hoạch làm gương, rất long trọng.

Bây giờ chút sản xuất không đáng là bao ngoài ruộng với người Trường An mà nói là không mấy ý nghĩa rồi. Lương thực trồng ra chẳng đủ nuôi người trong thành, rau trồng ra cũng như muối bỏ biển, cả bông năm xưa được coi như mạng thì thái độ quan phủ rất lạnh nhạt, thích trồng thì trồng.

Tám con sông quấn quanh Trường An, có con sông đi thuyền được, có sông thì không, dù không thì đi bè cũng không thành vấn đề. Cho nên rau thịt củ quả ở những nơi xa Trường An cũng có thể mang tới, giá vừa rẻ hơn, chất lượng cao hơn rau củ trông ở Trường An.

Hiện ruộng đồng gần Trường An chỉ có những người già không thể rời xa đất đai trồng trọt, còn người trẻ tuổi vào thành làm việc rồi, bất kể làm việc gì cũng kiếm nhiều hơn làm ruộng.

Giá cả lương thực ở Trường An đã bình ổn nhiều năm, nguồn lương thực tới từ Lũng Hữu, suốt cả năm, trên quan đạo từ Lũng Hữu tới Trường An, xe trở lương thực chưa từng đứt đoạn.

Trong đó đại bộ phận tới từ nông trường của thái tử Lý Hoằng.

Hắn có hai trăm nông trường lớn nhỏ ở Lũng Hữu, các loại tội tù cùng với nô lệ đủ các nơi lên tới mười vạn, khiến chi phí sản xuất lương thực thấp, có lợi cho việc ổn định giá lương thực ở Trường An.

Đồng thời cũng là thủ đoạn để Lý Hoằng ngầm khống chế Trường An.

Hoàng đế khống chế quân đội của Trường An, thái tử khống chế nguồn lương thực Trường An, chỉ có hoàng hậu là bó tay với Trường An. Đó là lý do hoàng hậu nóng lòng tăng cường sức ảnh hưởng của mình với Trường An.

Với thế cục hiện nay, ai có được Trường An sẽ có thiên hạ không phải là câu nói xuông của văn nhân mặc khách, mà đã thành hiện thực.

Đối với người dân Trường An mà nói, một cái cột không cắm vào được, chẳng dựng lên được, bọn họ trải qua đủ chuyện lớn rồi, gân đây nhất là sự kiện sở giao dịch sụp đổ, so ra một cái cột chẳng ảnh hưởng tới miếng cơm của mình có là gì. Bách tính cùng lắm là lẩm bẩm - Quan viên toàn là đám ăn hại, đổi lại là họ thì một tuần hương là cắm vào móng rồi, nếu cần cắm liền vài cái là được.
Bình Luận (0)
Comment