Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1433 - Q6 - Chương 203: Tiểu Nhân Vẫn Là Tiểu Nhân.

Q6 - Chương 203: Tiểu nhân vẫn là tiểu nhân. Q6 - Chương 203: Tiểu nhân vẫn là tiểu nhân.Q6 - Chương 203: Tiểu nhân vẫn là tiểu nhân.

Thân thể Vũ Thừa Tự va vào vách quan giải, cả gian phòng như rung lên, cho thấy Vân Sơ mạnh tay như thế nào.

Vũ Tam Tư ngay lập tức khép hay tay chắn trước ngực, không ngờ đũng quần nhói đau, tiếp đó người bị Vân Sơ đá bay lên. Hắn ôm lấy hạ thể thì ngực như trúng phải búa lớn, chưa kịp cảm nhận cơn đau thì người bay vèo vào vách tướng, cửa sổ rung rinh, tiếng răng rắc do không chịu nổi lực va chạm quá mạnh truyền ra.

Phản ứng đầu tiên của hai tên quan quân Bách ky ti không ai bảo ai, đồng loạt tung mình về phía cửa sổ, lao ra ngoài giữ mạng, khi đáp xuống sân nhìn lại thì thấy Vân Sơ đang đóng cửa sổ vào.

Động tĩnh lớn bên này khiến rất nhiều quan giải sầm sập mở cửa sổ ra, vô số cái đầu vươn qua cửa sổ nhìn về quan giải của huyện tôn.

Chỉ nghe thấy trong quan giải của huyện tôn truyền ra tiếng đánh người huỳnh huych, hết sức quỷ dị là, họ không nghe thấy tiếng kêu la của huynh đệ Vũ thị.

Đối với chuyện huyện tôn vô cớ đánh đập huynh đệ Vũ thị, người nha môn không còn thấy lạ nữa, chỉ dùng ánh mắt hài hước nhìn hai quan quân bách ky ti mặt lúc trắng lúc đó mà không dám xông vào cứu người.

Bách ky ti hung danh khắp Đại Đường, nhưng gặp phải huyện tôn thì đúng là không dám ưỡn ngực lên.

Ai cũng biết huyện tôn chỉ đánh người khi người đó phạm sai lầm, hoặc chọc giận huyện tôn thôi. Như huynh đệ Vũ thị đó, thường ngày họ chăm chỉ làm việc, huyện tôn có đánh đâu.

Chưa nói lần này cắm được cột đồng vào là nhờ huynh đệ Vũ thị nhiệt tình làm chân chó chạy khắp nơi lo liệu.

Tuy huyện tôn đánh huynh đệ nhà này không phải chuyện to tát gì, nhưng mà vẫn hỏi nguyên nhân huynh đệ họ ăn đòn.

Khi biết hai huynh đệ này dẫn người Bách ky ti tới thẩm vấn huyện tôn, mọi người đồng loạt đóng cửa lại, không để ý tới chấn động lớn từ phòng huyện tôn truyền ra. Ngu đến mức đó rồi thì không cứu nổi, không thông cảm nổi.

Thẩm Như trong quan giải chỉ biết lắc đầu, dặn dò tiểu lại chuẩn bị sửa phòng cho huyện tôn, tốt nhất là chuẩn bị sẵn vài cánh cửa lẫn cửa sổ, như thế sửa chữa cho nhanh, không ảnh hưởng tới công việc của huyện tôn.

Đợi khi tiểu lại đi rồi, nghĩ lại mệnh lệnh mình vừa đưa ra mà dở khóc dở cười.

Lại nói ở ngoài sân, một quan quân bách ky ti chỉ nghe thấy tiếng đánh người mà không thấy tiếng người la hét thì lòng dạ cồn cào, đó là cháu hoàng hậu đấy, chẳng may có mệnh hệ gì thì người đi theo như bọn họ cũng đừng hòng thoát khỏi liên quan, rốt cuộc không nhịn nổi hô lớn:" Quận công, xin nương tay."

Uỳnh!

Thân thể Vũ Tam Tư phá vỡ cửa sổ, nửa thân trên cục xuống, mọi người mới biết, té ra có một sợi dây thừng siết miệng hắn, căn bản không kêu thành tiếng được.

Vũ Tam Tư chỉ kịp nhìn quan quân Bách ky ti ư ủ mấy tiếng có vẻ đang cầu xin cứu giúp, sau đó một bàn tay lớn tóm tóc hắn kéo vào, trong phòng lại truyền ra tiếng đánh người tàn bạo kèm tiếng khóc.

Chừng một tuần trà sau, thân thể cả hai huynh đệ Vũ thị bị Vân Sơ mở cửa ném ra ngoài như búp bê rách.

Quan quân Bách ky ti chạy ngay tới kiểm tra thân thể hai huynh đệ Vũ thị, trước tiên là sờ mũi, còn thì vẫn còn, lại sờ nắn mấy chỗ xương lớn, vẫn hoàn chỉnh.

Đợi họ kéo áo huynh đệ Vũ thị ra, dù là người Bách ky ti lòng sắt đá cũng sởn gai ốc. Thân thể huynh đệ này thâm tím từ trên xuống dưới, cứ như bị mấy chục con ngựa dẫm đạp qua vậy.

Vân Sơ bê ấm trà từ trong phòng ra, thong dong nói:" Yên tâm đi, chỉ là thương tích ngoài da thôi, không đáng ngại."

Đúng là thương tích ngoài da, nhưng bảo không đáng ngại thì không đúng rồi. Quan quân bách ky ti chắp tay:" Quận công, chuyện này e là khó xử lý." Vừa vận động mạnh một hồi, cổ khát khô, Vân Sơ ngửa cổ tu nước trà ừng ực, thở phà hột hơi:" Cứ báo thẳng lên hoàng hậu là ta đánh đấy."

Nhìn cằm hai huynh đệ Vũ thị kéo dài, rõ ràng là trật khớp rồi, bọn họ đều là hảo thủ trong nghề, một tay bóp hàm, một tay đẩy mạnh lên. Tức thì tiếng lợn bị chọc tiết vang vọng cả huyện nha Vạn Niên.

Vân Sơ bực mình đá hai phát, lại làm chúng trật khớp trở lại, phẩy tay:" Đưa chúng đi"

Đám người Bách ky ti làm sao dám xem thường tính mạng huynh đệ bọn họ như Vân Sơ chứ, mỗi người ôm một người, chạy vội khỏi huyện nha.

Vân Sơ nhìn theo mà lòng cao hứng.

Nếu huynh đệ này thực sự khuất phục nghe lời y thì y khó xử lắm, hơn nữa rõ ràng hai huynh đệ này không hoàn toàn là loại vô dụng. Trước kia chỉ biết ăn chơi nên mới bị xem thường, thời gian qua chủ trì công tác cải tạo nam thành, học hỏi được nhiều điều, tiến bộ rất nhanh, làm việc cũng rất có năng lực.

Giả như hai huynh đệ này sau khi làm xong chuyện dựng cột đồng, hai tay đút vào ống tay áo, tiếp tục quay về với công trường cải tạo nam thành, nhất định khiến Vũ Mị nhìn với ánh mắt khác.

Sau này nói không chừng sẽ giao cho chúng trọng trách lớn hơn.

Đáng tiếc, tiểu nhân rốt cuộc vẫn là tiểu nhân, đắc ý một cái là ngông cuồng, không biết điểm dừng, lập công rồi còn muốn vơ vét thêm lợi ích.

Tiếp đó không phải nói cũng biết, huynh đệ Vũ thị lại vào thái y viện thường trú.

Người Trường An nô nức tới xem cái cột cong về phía đông nam, cột cao lắm, làm rất nhiều người ngẩng đầu lên nhìn rơi cả mũ.

Dù là ai chỉ cần nhìn thấy cái cột này cũng đều tức giận nói, vốn là một cái cột thẳng tắp, giờ bị đám quan phủ ngu xuẩn làm cong hết rồi, trông chướng mắt thế này còn dựng lên làm cái gì? Xấu mặt Trường An.

Làn sóng bất mãn của bách tính cứ thế lên cao, ngự sử ngôn quan hi vọng Lưu Nhân Quỹ khống chế ngôn luận, nếu không ảnh hưởng tới uy danh quan phủ.

Không ngờ rằng Lưu Nhân Quỹ hời hợt nói:" Thiên hoàng, Thiên hậu ở đông nam, Thiên Xu không nghiêng về phía đông nam thì nghiêng về phía nào?"

Một câu nói thôi đã khiến toàn bộ tiếng nói bất mãn với cây cột biến mất sạch sẽ.

Đúng thế, hoàng đế ở phía đông nam, Thiên Xu dùng ca tụng công đức, chẳng phải là nhân đức của hoàng đế à? Không khom lưng về phía đông nam thì khom lưng phía nào?

Trước đó có tin đồn một ngọn gió độc làm cột đồng nghiêng đi, à không phải gió độc, mà là thiên đế thấy cái cột chọc thẳng lên trời không tốt, ông ta không chịu nổi, nên mới cho một cơn gió thổi tới khiến Thiên Xu cong đi, khôi phục bản sắc khiêm nhường của nó.

Còn về phần một đại tượng công bộ bị chết, đó là chuyện đáng đời thôi, vì hắn cắm một cái cột thẳng tắp ngông nghênh trước cổng hoàng thành, nên mới khiến thiên đế tức giận, nghiền hắn thành thịt nát.
Bình Luận (0)
Comment