Q6 - Chương 206: Dưới khốc hình muốn gì có nấy
Q6 - Chương 206: Dưới khốc hình muốn gì có nấyQ6 - Chương 206: Dưới khốc hình muốn gì có nấy
Tác Nguyên Lễ khác với Chu Hưng.
Chu Hưng thích trừng trị tham quan ô lại, hoặc người chức cao quyền trọng, tên đó khả năng sinh ra đã có thành kiến với người có tiền có quyền. Cho nên chỉ cần có cơ hội, hắn không nương tay với những người đó.
Ngược lại nếu bách tính bình thường rơi vào tay hắn luôn có được phán xử công bằng, thậm chí là nhẹ hơn tội phạm vào.
Tác Nguyên Lễ lại khác, hắn thích biến chuyện nhỏ thành đại án kinh thiên.
Bình An lý Lạc Dương có một phụ nhân tư thông với người khác, kết quả bị nam nhân nhà mình bắt gian, nhưng bị gian phu giết. Đôi gian phu dâm phụ ném thi thể nam nhân vào nhà, sau đó đốt nhà, ý đồ giả là bị cháy nhà mà chất.
Cái trò này sao qua mắt được ngõ tác, vụ án bị phá dễ dàng. Đáng tiếc, người thẩm án là Tác Nguyên Lễ, hắn cho rằng vụ án này đơn giản như vậy thì ắt có điều gian trá, cho nên sai người đào bới sâu hơn.
Đợi tới khi vun án ở Bình An lý công khai với thiên hạ thì người bị bắt lên tới con số 128, quan lại bị liên lụy tới 17, phẩm cấp cao nhất là ngũ phẩm.
Cuối cùng bị phán xử sau mùa thu chặt đầu lên tới 50 người, số còn lại không tù thì cũng đày.
Nhìn quyển tông thì tử tù trên đó không ai oan hết, đều có lời khai đóng dấu.
Vụ án này vừa xuất hiện, những vụ án phong hóa ở Lạc Dương đều tuyệt tích, không ai muốn vì vài khoảnh khắc phong lưu mà chết cả cửu tộc.
Tên này xử mấy vụ án sau đó cũng dùng thủ pháp tương đồng, hai lý tranh nhau nguồn nước dẫn tới ẩu đả. Đợi khi hắn dẹp được vụ án này thì quả nhiên là không còn tranh đoạt nữa, vì toàn bộ tráng đinh của hai lý bị đi đày tới Lũng Hữu rồi.
Nói cách khác cái áo bào lục phẩm của hắn có được nhờ dẫm lên xương cốt của bách tính mà có. Đây là cái loại Vân Sơ căm ghét nhất, có bản lĩnh kéo quan trên xuống để mà leo lên ấy, dẫm đạp lên bách tính là cái thá gì.
Chốc lát sau tiểu lại mang tới hai con ngựa, trong đó còn có con ngựa mận chín của Vân Sơ. Nhạn Cửu nghe thấy huyện tôn muốn dùng hình thì hớn hở chạy đến muốn xung phong, nhưng khi vừa thấy gương mặt âm u của Vân Sơ là xoay lưng chạy ngay, chuyện nghiêm trọng rồi, nhưng mà không đi xa, đứng bên cửa nhòm vào.
Con ngựa mận chín thấy Vân Sơ là chạy ngay tới lấy cái đầu to tướng cọ vào mặt y, bị Vân Sơ ghét bỏ đẩy ra, chỉ dây thừng buộc vào giáp côn:" Lát nữa kéo mạnh vào đấy.
Tiểu lại dùng cái tay chưa hết sưng buộc thừng vào yên ngựa, còn ngồi xuống cười đểu với Tác Nguyên Lễ:" Tự cầu phúc đi."
Tác Nguyên Lễ không tin, cho rằng Vân Sơ chỉ dọa mình thôi, người lạnh:" Ngươi dám à?"
Vân Sơ đột nhiên hỏi:" Nói đi, ngươi nhận của Lý Linh Quỳ bao nhiêu tiền?"
Tác Nguyên Lễ ngớ người thoáng chốc rồi rít lên:" Ngậm máu phun người!"
Vân Sơ lạnh lùng võ lên cổ con ngựa mận chín, nó lập tức đi về phía trước, bên kia tiểu lại cũng vỗ mông cho con ngựa lông hạt dẻ đi về hướng ngược lại.
Tới khi ngón tay mình bắt đầu biến dạng, Tác Nguyên Lễ còn chưa hiểu được chuyện gì, tại sao lại thế này, Vân Sơ chỉ là một tên huyện lệnh thôi, ai cho hắn cái quan dám dùng hình với người của hoàng hậu.
Giáp côn được làm bằng gỗ rất chắc, thừng kéo do tơ sống bện vào, loại thừng này dai khác thường, lại thêm hai con ngựa cực khỏe, rất nhanh những miếng gỗ đã siết lại với nhau, mười ngón tay của hắn gập xuống, giữa các ngón tay chỉ nối nhau bởi một lớp da.
A -
Tác Nguyên Lễ kêu được một tiếng là ngất xỉu.
Người do hắn mang tới cũng không rảnh kêu oan cho hắn, vì đám nha dịch như thú dữ kia đã giơ gậy lên cao, sau đó gậy mang theo tiếng gió đánh xuống, không chút nương tay.
Trong những tiếng bôm bốp liên hồi, hai công tượng không chịu được khốc hình, dập đầu như giã tỏi.
Tác Nguyên Lễ bị nước lạnh làm tỉnh lại, hắn gắng gượng mở mắt ra, mơ hồ nhìn thấy Vân Sơ, yếu ớt nói:" Ngươi chết rồi, ngươi chết chắc rồi."
Vân Sơ hỏi tiểu lại:" Còn hình phạt nào để dùng không, nghe nói trong hình phòng có lừa gõ, đã lâu rồi không dùng."
Không đợi tiểu lại nói, Nhạn Cửu thập thò ngoài cửa đã nói vào:" Bẩm huyện tôn, lừa gỗ dùng để trừng trị dâm phụ, Tác Nguyên Lễ làm ra một hình phạt là cái lồng, huyện tôn hãy dùng lên người hắn."
"Được lắm, mang tới đây." Vân Sơ trừng mắt với Nhạn Cửu một cái, không dùng ông ta mà sai tiểu lại dẫn người hình phòng mang cái lồng ra, nói với Tác Nguyên Lễ :" Lồng của ngươi sắp tới rồi đấy, dùng thế nào, ngươi chỉ cho bọn chúng nhé."
Tác Nguyên Lễ đã nghe thấy tiếng vận chuyển vật nặng bên ngoài, lòng như tro tàn, đầu cúi gục, hắn đã hiểu Vân Sơ không nói chơi:" Quận công muốn gì, hạ quan khai hết."
Vân Sơ hỏi:" Ngươi và Lỗ vương Lý Linh Quy hợp mưu cái gì?"
Môi Tác Nguyên Lễ run run:" Lỗ vương muốn hạ quan đẩy trách nhiệm cột đồng bị đổ cho đại tượng Trường An, vì thế cho hạ quan 500 quan tiền."
Vân Sơ bảo với tiểu lại:" Ghi lại chưa? Đúng là thứ thiển cận, có 500 quan thôi mà đi giúp người ta làm việc lớn như thế, loại chuyện này ở huyện nha phải 2000 quan mới lo liệu được."
Tiểu lại thất kinh, vội vàng nói:" Huyện tôn, nói vậy e không ổn."
Vân Sơ khinh bỉ:" Ta còn chẳng sợ, tên mật thám Bách ky ti ngươi sợ cái gì?"
Tiểu lại điếng người, nhưng mà tố chất tâm lý rất tốt, thấy mọi người đều bận không chú ý, xấu hổ nói:" Huyện tôn, ngài đừng nói ra." Đám mật thám trong huyện nha này bị Địch Nhân Kiệt tìm ra ít nhất tám phần rồi, Vân Sơ dùng tên tiểu lại này chứ không dùng Nhạn Cửu vì thế:" Bản công chẳng có gì phải che giấu hết, cứ viết vậy đi, để hoàng hậu thấy còn hiểu ra, thủ hạ của mình toàn loại phế vật thế nào."
Cho dù Tác Nguyên Lễ đã biểu thị toàn lực phối hợp rồi, sau khi cái lông cao bằng một người đưa tới, Vân Sơ vẫn hạ lệnh đưa hắn vào lồng.
Đó là cái lồng sắt bên trên có cái lỗ vẻn vẹn cho được đầu người, bên cạnh còn có một cọc gỗ trên dày dưới nhọn, dùng để chêm vào đầu phạm nhân, chẳng có gì đặc biệt.
Nhạn Cửu lại ngứa mồm nói vọng vào giải thích cách dùng:" Cho đầu nạn nhân vào cái lỗ nhỏ, sau đó dùng cọc gỗ cố định đầu phạm nhân, dùng búa gõ cọc gỗ xuống dần, để phạm nhân vỡ đầu ra. Trong quá trình đó phạm nhân bị gỗ chèn ép, có khi mắt phọt ra ngoài."
Hai tay Tác Nguyên Lễ đã bị phế, sau khi vào lồng không ngừng lấy thân thể đập vào thanh lồng.
Vân Sơ hỏi:" Ngươi và Lỗ vương Lý Linh Quỳ câu kết với nhau làm gì?"
Tác Nguyên Lễ lớn tiếng nói:" Để phế công bộ và tượng tác Trường An?"
"Vì sao, bọn họ có thù à?”
Một đại tượng công bộ Trường An bị Tác Nguyên Lễ thẩm vấn trước đó nói:" Quận công, quận công, tiểu nhân hiểu rồi, Lý Linh Quỳ làm thế là vì đế lăng đang xây dựng bị sập, hắn làm thế là muốn kiếm cớ giết người bịt miệng, tiện thể đổ vấy cho bọn tiểu nhân."