Q6 - Chương 211: Huyện tôn lại đánh người nữa rồi.
Q6 - Chương 211: Huyện tôn lại đánh người nữa rồi.Q6 - Chương 211: Huyện tôn lại đánh người nữa rồi.
"Tự ra tay giết người nhà trước à? Coi như cũng là người tốt đấy." Vân Sơ đánh giá, Lý Linh Quỳ đã phải làm phần khó nhất rồi, tự sát là chuyện dễ dàng, nhưng sau đó ném cà nhà dày vò trong lửa hay để hành hạ trong tù ngục, nên ra tay với người nhà là nhân đạo cũng là chuyện cực kỳ thử thách con người, không ngờ trong hoàng thất Lý thị còn một kẻ quyết đoán đến thế:
"Tốt hay không có trời mới biết ạ, nhưng với quận công mà nói, Lỗ vương Lý Linh Quỳ là người tốt." Hoắc Thành Hương nói một câu đầy ẩn ý:
Vân Sơ hơi nheo mắt lại nhìn ông ta, mơ hồ đã tỏa ra sát khí trong giọng nói:" Ta và hắn không thân không quen, gặp nhau có hai ba lần, còn là chính địch, liên quan gì tới ta.
Hoắc Thành Hương không sợ, chắp tay:" Mời quận công đi theo mỗ gia một chuyến."
Vân Sơ từ chối thẳng thừng:" Không đi."
"Chẳng lẽ quận công không để ý tới gia tài khổng lồ trong phủ Lỗ vương?"
"Không cần."
Hoắc Thành Hương lại nói:" Lỗ vương còn để lại vài thứ nữa."
Vân Sơ không nói không rằng cầm nghiên mực đập Hoắc Thành Hương, võ nghệ Hoắc Thành Hương cực cao, tuy bị bất ngờ vẫn lách người né ngay. Không ngờ Vân Sơ ra tay cực kỳ tàn bạo, tay cầm nghiên mực nặng đập xuống cứ để đà quán tính kéo người tới, đầu gối nâng lên thúc thẳng vào bụng ông ta.
Hoắc Thành Hương thất kinh, không ngờ Vân Sơ vừa ra tay đã dồn người ta vào chỗ chết như thế, hai tay đan chéo đỡ ngay đòn này, cánh tay Vân Sơ vung lên đập thẳng nghiên mực vào mặt ông ta.
Bốp!
Đáy nghiên mực tiếp xúc thân mặt với mặt Hoắc Thành Hương, làm ông ta xay xẩm mặt mày.
Tiếp đó lại uỳnh một tiếng, thân thể Hoắc Thành Hương bay đi, phá vỡ đại môn, gục xuống ở cửa, không kêu nổi một tiếng.
Mấy cái đầu từ những cửa cái sổ khác thò ta, nhìn cái mặt cơ hồ bị đập bẹp của Hoắc Thành Hương, chép miệng cảm thán:" Huyện tôn lại đánh người nữa rồi!"
Nhận ra đối phương mặc trang phục Bách ky ti, ai nấy biết điều khép cửa lại.
Vân Sơ thong thả đi ra, đá một cái xác nhận Hoắc Thành Hương đã hôn mê, vỗ vai Lâm Trường Thư:" Ngươi tốt số thật đấy, lại thăng tiến rồi."
Lâm Trường Thư tuy còn trẻ tố chất tâm lý rất tốt, vẻ mặt bình tĩnh chỉ Hoắc Thành Hương dưới chân:" Liên quan tới người này ạ?"
Vân Sơ gật đầu:" Bây giờ ngươi đi xét nhà hắn, nhất định có phát hiện lớn."
Đầu Lâm Trường Thư cũng rất nhạy bén:" Ý huyện tôn là hôm qua xét phủ Lỗ vương, phó đô đốc đã tham ô."
"Chắc là vì tham ô quá nhiều, chính bản thân hắn cũng thấy không ổn, cho nên mới sáng sớm đã tới định kéo ta xuống nước, để ta đỡ hộ cho. Không phải ngươi cũng có tâm tư đó chứ? Phải rồi ngươi là tâm phúc của Hoắc Thành Hương đúng không?"
Lâm Trường Thư gật đầu:" Hôm qua ti chức mới thành tâm phúc phó đô đốc, nếu phó đô đốc làm chuyện phạm pháp, vậy ti chức nghe lời dạy huyện tôn, làm thần tử làm tâm phúc của bệ hạ vậy."
"Chỉ là ti chức xét nhà phó đô đốc xong, liệu có thể tới Ly Sơn, bẩm báo bới đô đốc Phú Xuân, phải làm sao đối phó với chuyện phạm pháp của phó đô đốc không?"
Vân Sơ phất tay:" Đi đi, nhưng cẩn thận vào, nghe nói Phú Xuân nhiễm thương hàn rồi."
"Như thế ti chức càng phải đi."
Tiễn Lâm Trường Thư cõng Hoắc Thành Hương đi rồi, Vân Sơ mới phát hiện Ôn Nhu ở bên đợi từ lúc nào, liền cười nói:" Thật hâm mộ người trẻ tuổi đó, không ngờ quan vận lại tốt như thế." Ôn Nhu mỉa mai:" Leo càng nhanh thì cơ hội bị xẻo mất tiểu đệ càng cao thôi, chủ sự chân chính của Bách ky ti đều là hoạn quan. Trương Đông Hải vì đầu óc không thông suốt, tiếc hai lạng thịt đó cho nên lập bao nhiêu công chẳng leo lên được, giờ lại tới Thục xa xôi làm tên đô đốc không đáng tiền."
"Ta thấy Lâm Trường Thư hẳn là kẻ ý chí kiên định đấy."
"Thế thì lần sau gặp hắn, ta chào một tiếng Lâm công công coi như chúc mừng trước nhỉ."
Vân Sơ bật cười:" Đó là chàng trai tốt vì có cuộc sống tốt đẹp hơn mà phấn đấu, ngươi đừng sỉ nhục hắn."
Trong khi hai huynh đệ bọn họ đứng ở cửa tán gẫu, đám tạp dịch ở huyện nha đã thuần thục thay đại môn công giải, còn đem cánh cửa bị vỡ đi.
Bọn họ nhận lệnh chủ bạ chuẩn bị sẵn mấy cánh cửa rồi, khi nào huyện tôn đánh người hỏng là thay thôi.
Ly Sơn hiện giờ đã phát hiện ra mười mấy người mắc bệnh Thương Hàn, Vân Sơ sớm ra hạ lệnh tuyên bố Ly Sơn là vùng dịch, không được ai ra ngoài, kháng lệnh, giết!
Cấm lệnh như vậy với quan phủ mà nói là rất bình thường, nhưng là cấm lệnh được chấp hành nghiêm ngặt nhất. Dù Phú Xuân có là quan lớn bách ky ti thì vào lúc này cũng vô ích, ai cũng biết cho một người mang dịch bệnh ra ngoài có hậu quả gì.
Gia đình của những dân tráng đó ngay phía sau đó, tuyệt đối không ai vì chút lợi ích nào đó mà cho người ở vùng dịch tới phạm vi gia đình mình.
Không chỉ người, mà cả dã thú trong Lý Sơn cũng chớ mong còn sống mà đi, bọn họ thậm chí còn tổ chức đội ngũ bắn ná lớn, chuyên môn giết chim chóc.
Theo hiểu biết của lão thần tiên với bệnh thương hàn, một khi người bệnh bắt đầu ỉa ra máu, có nghĩa là ruột xuất huyết, thủng ruột, chỉ vài ngày là sẽ chất.
Cho nên bây giờ Vân Sơ rất muốn biết, rốt cuộc Lý Tích đã chết chưa, theo lý mà nói thì lão già đó phải chết vào tháng sáu, bây giờ đã tháng bảy rồi, chắc là không cầm cự được lâu đâu nhỉ. Vân Sơ hi vọng Lý Thừa Tu không sao, dù sao thì trong mắt Vân Sơ, thương hàn cũng chẳng phải là bệnh truyền nhiễm lợi hại.
Hiện giờ chỉ có thể đợi thôi, đợi người bên trong chết hết, bệnh khuẩn bị đại tự nhiên diệt sạch, y mới rỡ phong tỏa Ly Sơn.
Nhờ có cuộc phong tỏa này, Vân Sơ mới gián tiếp khống chế tính mạng toàn bộ người trong Ly Sơn.
Thế nên theo như Ôn Nhu suy đoán, đây cũng là một trong số lý do Hoắc Thành Hương tới chỗ Vân Sơ thăm dò tin tức, muốn kéo Vân Sơ xuống nước, cả hai thành đồng lõa, sau đó giết Phú Xuân trong vùng dịch là chuyện quá đơn giản.
Ôn Như còn ra sức phát huy tâm tư tăm nối của mình, đoán Lâm Trường Thư nói không chừng cũng có ý này, hắn muốn giết chết Phú Xuân, dù chắc đại đô đốc Bách ky ti Trường An sẽ chẳng tới tay hắn, nhưng mà thế nào cũng là cơ hội tiến lên, vì Phú Xuân mang quá nửa tinh nhuệ Bách ky ti Trường An vào Ly Sơn rồi.
Thậm chí Ôn Nhu còn đi xa hơn khi suy đoán Lâm Trường Thư sẽ mượn cớ đem vật tư lên để đầu độc chết Phú Xuân.