Q6 - Chương 224: Thỉ ân không cần báo đáp sao? (1)
Q6 - Chương 224: Thỉ ân không cần báo đáp sao? (1)Q6 - Chương 224: Thỉ ân không cần báo đáp sao? (1)
Sáng hôm sau khi Vân Sơ đang làm việc trong công giải thì Ôn Nhu dẫn một người trẻ tuổi đi qua cửa.
Tên đó tới không vào, cứ thế dắt người đi qua mấy vòng liền, cười nói với người từ công giải khác, thi thoảng nháy mắt với Vân Sơ.
Đợi Vân Sơ không nhịn được mời bọn họ vào, Ôn Nhu mới dẫn theo người trẻ tuổi đó vào công giải của y, nghênh ngang ngồi xuống ghế, người trẻ tuổi thì đứng rót nước pha trà.
Trẻ, thực sự là rất trẻ, người cao ráo, có khí chất của người đọc sách, mỗi tội mặt mũi có nhiều vết thâm tím, chân tay băng bó. Vân Sơ hỏi:" Diêu Sủng phải không?"
Diêu Sủng lập tức đặt dụng cụ pha trà xuống, cung kính thi lễ:" Vãn bối bái kiến huyện tôn."
"Sao, không tiếp tục thử thách sự phụ ngươi nữa à?"
"Đám gấu khoang nhìn thì rất xinh đẹp đáng yêu, chỉ ngủ cùng với chúng mới biết chúng hôi lắm ạ."
Vân Sơ chép miệng:" Đáng tiếc!"
Ôn Nhu nhướng mắt:" Đáng tiếc cái gì?"
Vân Sơ cười:" Tối qua Mỹ Ngọc Nhi còn nói muốn ra tay đánh giá cân lượng đệ tử của ngươi, không ngờ đã bị khuất phục rồi. Cho nên ta mới nói đáng tiếc."
Diêu Sủng chắp tay:" Sớm muộn vãn bối cũng gặp Vân Cẩn sư huynh."
Vân Sơ cảnh báo:" Đừng tưởng thế là xong, ba đứa bé đó đều là loại tâm cao khí ngạo, ngươi còn kém bọn chúng xa lắm."
"Không sao ạ, cùng lắm vãn bối ngủ với gấu khoang vài lân nữa."
"Tinh thần không tệ, lưu tâm chút, chúng cũng xấu bụng lắm đấy."
"Được rồi, được rồi, không cần ngươi phải dặn, hắn sẽ biết phải làm gì." Ôn Nhu quay sang Diêu Sủng:" Hôm nay dẫn ngươi tới đây trừ chính thức bái phỏng Vân sư thúc, còn có một nhiệm vụ giao cho ngươi, đó là làm sao để khu nam thành không bán được một căn nhà nào."
Diêu Sủng hơi ngạc nhiên đây là chuyện rất lớn, song mang theo tinh thần không biết sợ nhận lệnh:" Vậy đệ tử có gì để thực hiện nhiệm vụ này?"
"Cho ngươi một cái thân phận chưởng quầy cấp hai." Ôn Nhu nói xong hất hàm về phía Vân Sơ:
Vân Sơ tiếp lời:" Hai chợ Đông Tây, nhà hai bên Chu Tước đại nhai, còn cả gần 800 nhà ở phường An Hóa và Bình An."
Dựa theo Đường luật, Vân Sơ là quận công được có mười sáu gia tướng, hai mươi tư hộ vệ vũ trang, sáu mươi bộ khúc.
Nói cách khác lực lượng vũ trang mà Vân Sơ có thể tùy ý điều động là 100 người.
Lực lượng vũ trang mà Ôn Nhu, Địch Nhân Kiệt gộp lại chỉ bằng một nửa của Vân Sơ.
Bọn họ luôn tuân thủ điều luật này, chưa bao giờ đi quá giới hạn nửa bước, thậm chí cả số lượng nha hoàn, phó dịch đều phù hợp với thân phận.
Trong nhà bọn họ đều tuân theo tôn chỉ, việc gì có thể không dùng phó bộc thì cố gắng đừng dùng, hạn chế người không liên quan vào nhà.
Có một số gia bộc không thể tùy tiện khai trừ, nếu không đế hậu cùng cả đám người sẽ từ chỗ họ biết tiết tức gì đó, trong lòng bất an.
Đại phụ ba nhà này không cần tranh đoạt ghen tuông như những nhà khác, thế nên kể ra khá buồn chán, gần đây bọn họ có thú vui mới, làm sao để phân biệt mật điệp.
Trong chuyện này thì Ôn gia có kinh nghiệm nhất, Vân gia là hăng hái nhất, Định gia thì chỉ góp vui thôi, nhà họ khá đơn giản.
Trong nhà toàn mật điệp, nha môn càng khỏi phải nói nữa, thậm chí có lúc Vân Sơ hoài nghi, tất cả những người tới Trường An làm quan đều mang theo nhiệm vụ giám sát bí mật nào đó. Cho nên ba người họ không làm mấy chuyện lén lút mở rộng lực lượng vũ trang, mà tổ chức hệ thống chưởng quầy, thương đội.
Vân gia có năm đại chưởng quầy, dưới mỗi đại chưởng quầy có mười chưởng quầy cấp hai, hai mươi chưởng quầy cấp ba và một trăm đại hỏa kế, cùng với trướng phòng, hộ vệ. Tính ra xem như lực lượng cường hãn.
Trong nhà, nha môn bị mật điệp làm thủng lỗ chỗ, chỉ có thương đội nhờ có Địch Nhân Kiệt nên luôn duy trì tính thuần khiết của nó. Thương đội công khai do Vân Sơ hiệu lệnh, còn hoạt động ngầm thì do Ôn Nhu điều hành.
Diêu Sủng sau khi có được quyền hạn của chưởng quầy cấp hai, trong tay hắn lập tức có hai chưởng quầy cấp ba và năm đại hỏa kế.
Đó là đội ngũ cơ sở mà Ôn Nhu cấp cho Diêu Sủng, về phần còn cần thêm nhân thủ gì, hắn có thể mượn ở các chưởng quầy cấp hai ngang hàng.
Đợi Diêu Sủng phấn chấn rời đi, Vân Sơ nói với Ôn Nhu:" Ngươi không sợ lần này đem hắn ra hại hoàng hậu sẽ hủy luôn tương lai của hắn à?"
Ôn Nhu thoải mái nói:" Thiên tài mà, phải rèn luyện, bồi dưỡng chỉ là thứ yếu thôi, không trải qua những chuyện thế này, sao dùng vào việc lớn."
"Nói cũng phải, không làm được chuyện người thường không làm nổi, lấy gì xưng thiên tài."
"Chính là thế đấy, được hay không thì phải lấy ra thử mới biết được. Tuy thế này có hơi quá tay với hắn, nhưng nếu hắn có thể vượt qua bước đầu gian nan này, về sau xử lý công việc có thêm dũng khí và tự tin."
Sau khi lễ bàn giao chìa khóa thành công tốt đẹp, huynh đệ Vũ thị thực sự đem 2000 quan tới Vân gia cảm tạ Vân Sơ đã đánh bọn họ một trận.
Vân Sơ tiễn chân huynh đệ Vũ thị, sau đó mới xem lễ vật, đúng là rất thành tâm, mang tới toàn đồ tốt, giá trị chắc chắn chỉ nhiều hơn 2000 quan chứ không ít hơn, có khoản tiền này đỡ phải nhận tiền của Vân Na rồi, lão tử cũng biết xấu hổ chứ.
Công trình cải tạo nam thành lần này huynh đệ Vũ thị công lao cực lớn, đám mật điệp nối nhau báo lên cảnh tượng náo nhiệt ở buổi lễ giao chìa khóa, cùng bách tính tự phát cảm tạ hoàng hậu. Tin tức truyền tới Lạc Dương, Vũ Mị hết sức hài lòng.
"Vân Sơ lần này đúng là không hề gây khó dễ cho huynh đệ chúng ở công trình nam thanh." Vũ Mị quỳ bên giường gấm, tỉ mỉm bóp chân cho Lý Trị, gân đây Lý Trị hay bị tê chân:
"Trâm đã bảo mà, chỉ cần là chuyện lợi nước lợi dân, y sẽ vui vẻ chứng kiến thành công, mà không ngăn cản." Lý Trị uể oải nói:" Rút người giám sát y về đi, bị phát hiện không hay đâu."
Vũ Mị lắc đầu:" Bệ hạ, càng tin tưởng y càng phải giảm sát cho chặt, nên y phạm lỗi nhỏ nên cảnh cáo trước, để y sửa đổi, tránh trở thành sai lầm lớn, không thể vãn hồi. Khi ấy thân tử tộc diệt, bệ hạ lại thương tâm."
"Với lại thần thiếp thấy Vân Sơ không phải không biết là bên cạnh y có mật điệp, mà y biết nhưng giả ngốc thôi. Bệ hạ nhìn cách hành sự của y đi, chỉ cần chiếm được chút lý là làm càn, không biết sợ là gì."
"Thiếp dám đánh cược với bệ hạ, nếu như rút mật điệp về, từ nay Vân Sơ sẽ hành sự hết sức thận trọng, đắn đo trước sau."