Q7 - Chương 034: Thiếu niên cường đạo. (1)
Q7 - Chương 034: Thiếu niên cường đạo. (1)Q7 - Chương 034: Thiếu niên cường đạo. (1)
Trừng Không đang cầm mã sóc đánh nhau bất phân thắng bại với Độ Tâm, đột nhiên thấy phật điện bốc cháy, ông ta đánh bừa một chiêu đẩy Độ Tâm ra rồi hô hào đám hòa thượng Văn Thù Viện cứu hỏa.
Cứu hỏa thì làm sao nhanh bằng phóng hỏa được, càng chưa nói Lý Thừa Tu trong bóng đêm thoắt ẩn thoắt hiện, dưới sự dẫn dắt của hắn, 200 tên hoàn khố vừa phóng hỏa vào các kiến trúc, lửa bốc lên một cái là chúng ẩn ngay vào bóng tối chạy mất.
Trừng Không nhìn bức tượng Văn Thù bồ tát chìm trong lửa đổ của phật đường, mắt muốn toét ra, chỉ mặt Độ Tâm:" Thân là đệ tử Phật môn, các ngươi lại hỏa thiêu Phật điện, không sợ xuống a tì địa ngục sao?"
Độ Tâm cũng không lòng dạ nào mà đánh nhau nữa, cứu hỏa cũng có lòng mà không có sức:" Không phải bọn ta phóng hỏa."
Trừng Không gào lên:" Không phải các ngươi thì là ai?"
Độ Tâm không cãi được, thấy tội này mình gánh chắc rồi, niệm Phật hiệu:" A di đà phất, đất lành hóa địa ngục, quần ma loạn vũ, đốt đi cũng tốt."
Trừng Không thì thấy lửa đã cháy tới mức không sao cứu được nữa, hai mắt đỏ ngầu, giơ mã sóc đâm Độ Tâm.
Khi Vân Cẩn leo lên tường liền nhìn thấy hai vị đại hòa thượng đã đánh tới ngươi sống ta chết thì yên tâm chạy bước nhỏ vèo vèo trên tường.
Biết ngay trông cậy vào đám hòa thượng là không tin được mà.
Cho dù Độ Hải đã kể cho nó nghe rất nhiều thủ đoạn sấm sét Phật môn dùng khi trừ yêu diệt ma, để nó tin tưởng quyết tâm của ông ta.
Nhưng Vân Cẩn chỉ một lần tiếp xúc ở Hoán Hoa Khê đã có ấn tượng rất sâu về ông ta, hiểu con người Độ Hải trơn như trạch, một người như thế không thể kiên định được, dù Văn Thù Viện tội ác ngợp trời, bảo ông ta dứt khoát thanh lý môn hộ, ông ta khó ra tay. A gia hiện rất thiếu tiền, những Thục nữ được đám hòa thượng tuyển chọn ở tây nam cần cứu ra, Độ Hải là người giỏi tính kế, ông ta sao có thể không lợi dụng.
Cho nên khả năng lớn nhất là ông ta để bọn họ đánh giết, đám Độ Tâm cướp của, còn Độ Hải ngồi làm ngư ông đắc lợi.
Văn Thù Viện chiếm diện tích hơn 200 mẫu, xưa tay được gọi là ngôi chùa lớn nhất tây nam, cung điện tăng tròng trong chùa dày đặc, lúc này chưa nói tiền giấu ở đâu, nơi giam giữ Thục nữ nhất định là những nơi tối tăm nhất.
Lúc này đại điện ở phía trước đã bốc cháy, bất kể là võ tăng hay hòa thượng thông thường đều xách thùng gõ, chậu gỗ đi dập lửa.
Chỉ thoáng cái, lửa bùng lên khiến cuộc chiến từ chống ngoại địch biến thành cứu hỏa.
Ôn Hoan đang hỏi đường, gì chứ chuyện tìm mỹ nữ thì ai tích cực hơn nó được.
"Thục nữ giấu ở đâu?"
Tên hòa thượng bị Ôn Hoan tóm được chỉ lắc đầu, hỏi thế nào cũng không nói một lời, Ôn Hoan cho một đao cứa cổ.
Ôn Hoan tin phàm là hòa thượng không đi tới phía trước cứu hỏa thì nhất định là mang trọng trách lớn trên người, nó chỉ không ngờ đám hòa thượng ở đây cứng đầu như thế, liên tục sáu tên, không kẻ nào mở miệng.
Địch Quang Tự lần đầu giết hòa thượng, không đành lòng:" Hay là hỏi sai người rồi?"
Ôn Hoan ngẫm nghĩ một lúc rồi ẩn vào bóng tối, rón rén tới gần một hòa thượng già đang đánh nhau, kề đao vào cổ:" Thục nữ ở đâu?"
Đám hòa thượng trẻ khi bị Ôn Hoan tra hỏi đều rất có cốt khí, chết chứ không nói, nhưng hòa thượng già gian xảo lấp lửng:" Hỉ tài của Phật một đều ở hương tích trù."
Ôn Hoan vung đao chém đứt một cánh tay ông ta:" Thục nữ ở đâu?"
Hòa thượng già đau đớn hét lên, mấy hòa thượng trẻ đang chiến đầu kêu một tiếng "sư phụ" định phi thân tới cứu, nhưng đám Trình Long đã ngăn lại. Ôn Hoan tóm hòa thượng già lôi đi, tới góc kín đáo không còn nghe thấy tiếng chém giết nữa, hỏi:" Giờ không ai cứu được lão đâu, nói đi."
Hòa thượng già rên rỉ vì đâu:" Ở điện Văn Hương."
Địch Quang Tự nghe một cái là lập tức dẫn một đội nhân mã hướng tới mục tiêu, bọn họ tất nhiên đã thuộc nằm lòng sơ đồ đường đi nước bước trong chùa.
Ôn Hoan vậy mà không đi theo, vẫn tóm cổ hòa thượng già hỏi:" Ông từng này tuổi chắc là bái phật bao năm, sao không có chút lòng từ bi nào?"
Hòa thượng già đáp:" Lão nạp tu vô tâm thiện, mọi thứ tùy duyên, gặp trà uống trà, gặp cơm ăn cơm, loại bỏ hết thảy lựa chọn mới là chân ý của phật."
"Đó gọi là không quan tâm tới tương lai, nếu trước lo nay sau lo mai, cứ lo lắng mãi không dứt sẽ thành trói buộc, bỏ đi hết trói buộc mới là đại đạo vô thượng."
Ôn Hoan kinh ngạc:" Hay cho hòa thượng gặp trà uống trà, gặp cơm ăn cơm, thấy tiên của người ta thì lấy, thấy nữ nhân của người ta thì kéo lên giường. Sống cuộc đời không suy nghĩ, chuyện ác hôm qua ta làm, không liên quan tới ta hôm nay, đạo lý của ngươi hay con mẹ nó quá đấy."
Miệng thì khen, tay chặt đầu lão yêu tăng.
Nhìn thấy yêu tăng còn ý đồ dùng tay che lại vết thương đã bị chặt quá nửa cổ, đến Ôn Hoan cũng phải rùng mình, không ở lại chỗ này nữa, vội vàng đuổi theo đám Địch Quang Tự.
Toét - toét -
Vân Cẩn vừa chạy trên tường, trên nóc nhà, vừa thổi còi không ngừng, phàm là hắc y nhân nghe thấy tiếng còi đêu không ham đánh nữa, đổ dồn hết vào hậu viện.
Lý Thừa Tu vung đao chém đứt xương bả vai một hòa thượng cường tráng, bị máu phun đầy mặt, cũng chẳng kịp lau, một tay vác tên hoàn khố bị thương xông vào thiện phòng, lấy đao hất đèn dầu vào rèm che.
Lửa bắt vào vải bùng lên, một nữ tử trẻ chỉ mặc yếm ôm ngực hét chói tai. Lý Thừa Tu dùng chuôi đao đánh ngất luôn nữ tử đó, đỡ tên hoàn khố ngồi xuống, thấy mắt hắn trố ra nhìn nữa tử bán khỏa thân kia thì tát cho một cái:" Thương tích có sao không?"
Tên hoàn khố chẳng biết sức mạnh từ đâu ra, chạy đi vác nữ tử bán khỏa thân trên vai, chân đá văng cái mỡ, hắn cũng nhảy theo cửa sổ bị mõ phá hỏng.
Lý Thừa Tu nhìn mà thộn mặt, thấy lửa thiện phòng bắt đầu cháy to, hắn cũng phi thân qua cửa sổ theo tên hoàn khố.
Dưới tiếng còi chỉ huy của Vân Cẩn, lửa lớn chia Văn Thù Viện làm đôi, nó chạy vòng quanh phát hiện không có người của mình bị sót nửa, cướp một chậu nước dội ướt mình, chùm áo choàng ướt xông qua ngọn lửa, thoáng cái xuất hiện ở đầu bên kia, chạy tới hậu trạch.
Mới đầu nhiệm vụ của bọn họ chỉ là gây sức ép khiến hòa thượng của Văn Thù Viện phải chuyển tiền bạc đi, bọn họ làm hảo hán cướp đường. Nhiệm vụ tối cao là tìm những Thục nữ giao cho Chu Hưng, rồi đem chuyện ác của Văn Thú Viện chiêu cáo thiên hạ.
Bây giờ vì Độ Hải định lợi dụng bọn họ mà ăn cả, nên chuyển mục tiêu sang tìm Thục nữ.
Còn về phần đám người Độ Hải, nếu đã định lợi dụng bọn họ gánh tội thì bọn họ quan tâm tới sống chết thế nào.