Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1512 - Q7 - Chương 038: Chỉ Tiết Quyết Định Thành Bại. (2)

Q7 - Chương 038: Chỉ tiết quyết định thành bại. (2) Q7 - Chương 038: Chỉ tiết quyết định thành bại. (2)Q7 - Chương 038: Chỉ tiết quyết định thành bại. (2)

Chân trời mơ hồ đã hửng sảng, Bì La Các thấy truy trọng doanh lửa cháy ngùn ngụt, tuy còn nhiều vật tư vẫn nguyên vẹn, nhưng Bì La Các hiểu, mình không còn thời gian, nếu không đi thì mình chết ở đây, chiến quả này đủ huy hoàng rồi, quân Đường đông như thế, tiêu hao lương thực kinh người, chỉ cần đột một phần ba thôi chúng cũng không chịu nổi rồi.

"Chúng ta đi đường thủy trở về."

Bì La Các rời đi trước, cắn răng nhịn đau vượt qua lưới sắt có móc, co cẳng chạy về kênh nước ở Bảo Bình Khẩu.

Lại nói ở một nơi bí mật, quan sát Bì La Các tập kích truy trọng doanh quân Đường không chỉ có tướng lĩnh Đại Đường, còn có các động chủ, trại chủ, tộc trưởng của các ki mi châu.

Nhất cửa nhất động của Bì La Các đều bại lộ trước vành mắt của họ.

Khi đám Bì La Các dậm chân tức tối vì không dùng đá lửa đánh lửa được, đám động chủ, trại chủ vốn sinh lòng bi ai đã trở thành xấu hổ không nói lên lời.

"Sớm biết thế ta bỏ cái đánh lửa ở ngoài lưới sắt rồi."

"Đội tuần tra chết tiệt kia, bọn chúng không biết cắm ngọn đuốc ở đó à?"

"Mau lên, nếu không đánh được lửa là trời sáng đấy."

"Ái dà, đám người này sao mà ngốc thế?"

Những lời của quan binh Đại Đường như những thanh trường kiếm đâm vào tim đám trại chủ, động chủ tây nam, một số người kiêu ngạo hận không thể giấu đầu vào đất, quá mất mặt rồi.

Trong đêm đen tăm tối, hơn hai trăm người dựa vào công cụ đơn giản trôi theo dòng Dân Giang cuồn cuộn đi ba mươi dặm mà đội hình không loạn, phải nói là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.

Trong bóng tối dày đặc, Bì La Các chỉ dựa vào ký ức, có thể tìm chính xác được truy trọng doanh trong doanh trại dài tận mười dặm, hảo hán như thế, sự dũng mãnh như thế, dù ở toàn bộ vùng tây nam cũng là nhân tài có hạng.

Thế mà bây giờ tất cả thành trò cười cho người ta, khiến đám trại chủ, động chủ mất hết tinh thần.

Từ canh hai những trại chủ, động chủ này đã được quân Đường mời tới tham quan, sau khi Bì La Các từ Lâm Xuyên Khẩu nhảy xuống dân gian, cấp báo liên tục được báo vê cho họ nghe từng động tĩnh một.

Tên tham mưu khéo ăn nói được Trương Đông Hải phái tới giảng giải quá trình đột kích của Bì La Các không hề keo kiệt giành tặng những mỹ từ cho Bì La Các, thậm chí cho rằng, việc làm của Bì La Các có ý nghĩa tham khảo, học hỏi rất cao cho quân Đường sau này khi tiến hành nhiệm vụ thẩm thấu, phá hoại.

Không chỉ như thế, tham mưu còn thấy Bì La Các nên táo bạo hơn, bằng vào lực lượng tinh nhuệ như thế, không nên chỉ lấy lương thảo truy trọng doanh làm mục tiêu mà nên có mục tiêu lớn hơn, ví dụ ám sát chủ soái.

Như thế ý nghĩa lớn lao vao cùng, nếu Vân soái chết, thậm chí có thể ép Đại Đường phải dùng ánh mắt bình đẳng nhìn các bộ lạc Nam Chiếu, kế đó tranh thủ được độc lập.

Dù sao Vân Sơ hiện là một trong số tướng quân đỉnh cấp của Đại Đường, chặt đầu Vân Sơ còn giá trị hơn xa chặt đầu sáu nghìn giáp sĩ, càng khiến Đại Đường rúng động hơn.

"Cho dù có đốt hết vật tư lương thảo của đại quân, nơi này cách Thành Đô có hơn trăm dặm, chưa tới ba ngày là đại quân lại có vật tư sung túc, ảnh hưởng gần như bằng không. Cho nên lấy ánh mắt quân sự mà nói, Bì La Các chọn sai mục tiêu."

"Đương nhiên nhìn ở góc độ người tây nam các vị thì ta có thể hiểu được, với người Nam Chiếu mà nói vật tư lương thảo, vĩnh viễn quan trọng hơn tính mạng..."

Trong khi tên tham mưu thao thao bất tuyệt chỉ điểm giang sơn, các vị trại chủ, động chủ nhìn hắn như nhìn thằng ngốc, đời thùa nhà ai lại có thuộc hạ lại đi bày cách giải hại chủ soái của mình cho địch không? Nhưng mà lời của hắn cũng khiến đám đầu nhân tây nam rơi vào trầm tư, một số thậm chí còn bắt đầu tính toán xem, nếu hành động của Bì La Các không bị quân Đường phát hiện, lấy Vân Sơ làm mục tiêu thì khả năng là bao nhiêu.

Sau khi cân nhắc bọn họ cho rằng khả năng thành công của Bì La Các rất cao, vì hắn dẫn tới toàn dũng sĩ, một khi tấn công được vào lều của Vân Sơ, y chết là cái chắc rồi.

"Bây giờ sở bộ của Bì La Các đã thành công châm lửa truy trọng doanh, bọn chúng bắt đầu rút lui, toàn bộ kế hoạch đã kết thúc viên mãn, giờ tới lượt quân Đường ra tay." Tên tham mưu vẫn say sưa diễn giảng chẳng để ý gì tới xung quanh:

Bì La Các chạy được một quãng quay đầu nhìn truy trọng doanh lửa cháy bừng bừng, lòng khoái trá không cách nào kiềm chế được, thấy vô số người Đường xách thùng nước chạy về truy trọng doanh càng không nén được niềm vui trong lòng cười lớn thành tiếng.

Ánh lửa ở truy trọng doanh ngày một lớn, màu đỏ sậm đó ngày một lan rộng, đợi khi Bì La Các đột nhiên nhìn thấy ngọn lửa ánh lên mặt một quân Đường, lòng giật đánh thót.

Lửa mỗi lúc một lớn, càng chiếu sáng thêm nhiều gương mặt quân Đường, lúc này Bì La Các mới nhìn thấy, trên đường tới Bảo Bình Khẩu có vô số quân Đường đang ngồi khoanh chân.

Đường ởi bị ngăn cản, Bì La Các không chút suy nghĩ rẽ về phía trái, ở đó có một cánh rừng, chỉ cần vào được rừng, Bì La Các thấy với năng lực của những đứa con rừng núi, bọn họ sẽ thoát.

Chân trời đã hửng sáng, ánh nắng đã chiếu sáng đỉnh núi cao, mặt đất như thức tỉnh từ bóng tối, Bì La Các chạy lên một con đê dài, lập tức dừng bước, dưới chân hắn là một đội quân Đường, người cầm đầu tuốt hoành đao ra.

"Giết Vân Sơ -"

Bì La Các không hi vọng chạy thoát nữa, giơ khảo đao của mình lên, lập tức chuyển hướng nam. Khi Bì La Các dẫn người tới trung quân của Vân Sơ, tên tham mưu vẫn tiếp tục bình luận nhất cử nhất động của hắn.

"Sau khi đường lui tính trước bị quân địch cản trở, Bì La Các không do dự lấy một khắc, lựa chọn chạy bề phía rừng. Điểm này đáng ghi nhận, vì trong rừng, sức chiến đấu của các dũng sĩ Nam Chiếu sẽ phát huy cực hạn."

"Có thể nói Bì La Các là một vị tướng hợp cách, ừm, phải nói là một vị tướng đầu óc tỉnh táo, phán đoán tình thế cực nhạy."

Rồi thám báo đem tin về Bì La Các phát hiện đường đi vào rừng bị cản trở, tên tham mưu cũng phấn khích dẫn đám đầu nhân chuyển hướng, vừa đi vừa giục.

"Nhanh nào, nhanh nào, phía nam chính là trung quân của đại quân chúng ta, là nơi ở của đại soái, xem ra Bì La Các đã biết mình đột kích thất bại, không còn đường để chạy."

"Bởi thế hắn lựa chọn mục tiêu chiến lược lớn nhất - Vân Soái."

"Đáng tiếc, nếu như hắn không chọn hỏa thiêu truy trọng doanh, có lẽ còn có khả năng thành công, giờ trong quân đã được cảnh báo trước, tất nhiên là có phòng bị."

"Bì La Các chuyến này đi chỉ có thể thành Liệt Sĩ được người Nam Chiếu các ngươi ngưỡng mộ."

Tên này như ruồi vo vẻ bên tai, bực mình không chịu được, tuy hắn cung cấp thông tin cho mọi người, nhưng ai cũng ghét hắn, một tộc trưởng tuổi cao mắng:" Liệt sĩ cái gì, đồ ngu xuẩn!"

Câu này không biết chửi ai, chắc là chửi cả hai.

Người khác mắng:" Mất mặt tới mức này rồi hắn còn không chịu bó tay chịu trói, còn định làm hại Vân soái, hắn muốn hại chết người Nam Chiếu chúng ta à?"

"Xin tướng quân bẩm báo với Vân soái, bọn ta nhất trí giết tên này, trả lại bình an cho các ngọn núi tây nam.”
Bình Luận (0)
Comment