Q7 - Chương 051: Anh hùng giết báo.
Q7 - Chương 051: Anh hùng giết báo.Q7 - Chương 051: Anh hùng giết báo.
Rừng cây rậm rạp, cây cối cai thấp đan xen, tán lá tầng tầng lớp lớp, dây leo chằng chịt, ánh nắng chiếu xuống mặt đất cũng chẳng được là bao.
Một con báo gấm từ trên cành cây nhảy xuống, nó cảnh giác đi vòng quanh người Bặc, không phát hiện ra có nguy hiểm há miệng cắn ngay vào cổ người bặc. Răng báo rất dài rất sắc, cắn xuyên da thịt, rồi ngậm chặt hút máu.
Bì La Các đã dương cung, nhưng hắn không bắn, mục tiêu của hắn là báo đốm cực lớn chứ không phải loài báo gấm chỉ bằng một nửa này. Hắn tin con báo đốm ăn thịt người kia nhất định ở xung quanh.
Con báo gấm hút máu xong ngẩng đầu nhìn quanh lần nữa, cắn xác người Bặc muốn tha xuống cây, đáng tiếc đầu người Bặc bị kẹt giữa chạc cây, không di chuyển được.
Thử mấy lần không được, con báo gấm ăn ngay tại chỗ.
Đang lúc con báo gấm đang thưởng thức miếng mồi ngon thì con báo đốm lặng lẽ từ trong bụi cỏ xuất hiện. Báo gấm giật nảy mình lui lại, nhưng báo đốm đã vồ tới vả một cái, trên mặt con báo gấm xuất hiện vết cào khủng khiếp, một con mắt bị móng vuốt bén nhọn của báo đốm moi ra ngoài.
Bì La Các hưng phấn cực độ, giương cung tới tối đa, chỉ cần con báo đốm quay đầu về phía hắn, hắn nắm chắc bắn xuyên mắt nó, như thế sẽ có tấm da báo hoàn mỹ.
Báo gấm kêu đau đớn vọt lên cây, nhún mình vài cái đã biến mất trong rừng cây rậm rạp.
Con báo đốm sở dĩ đợi báo gấm ăn trước là muốn xác nhận an toàn, lúc này nó há to mồm ngoạm thi thể người Bặc. Đúng lúc đó một mũi tên bay vút tới, mắt thấy con báo sắp bị bắn chết, cái chân mềm oặt của người Bặc bị con báo đốm kéo lên, mùi tên bắn trúng đùi người Bặc. Con báo đốm mở đôi mắt xanh lét nhìn về phía tên bắn ra, chớp mắt nó vọt mình tới nơi Bì La Các ẩn thân.
Rầm, cái lồng gỗ bị con báo đồm vồ rung chuyển, Bì La Các giận dữ lần nữa giương cung, lần này hắn không nhắm vào mắt con báo nữa mà là mồm nó.
Trong tiếng gâm gừ của con báo, cái lồng gỗ chắc chắn bị nó cào cắn rung dữ dội, tên rời cung chệch đi, bắn vào vai con báo. Con báo bị đau, hung tính bộc phát, thấy Bì La Các không thoát được khỏi cái lồng, liền nhắm mục tiêu vào đám người tới cứu.
Con báo lao thẳng vào đám người, móng trước sắc bén như dao, đám tòng nhân mặc giáp da phút chốc bị tổn thất nặng nề. Bì La Các nổi điên ở trong lòng bắn cung ra liên hôi, nhưng không cách nào khóa chặt thân hình như bóng ma của con báo. Tên bắn ra chẳng những không trúng con báo còn làm bị thương nhầm hai tên tòng nhân.
Mắt thấy con báo sắp thoát khỏi vòng vây, lão bộc Tang Càn giơ trường đao xông thẳng về hướng chính diện con báo mà chém. Chẳng ngờ móng trước con báo ấn vai một tên tòng nhân, thân hình lân nữa chuyển phương hướng, một đao dữ dội của Tang Càn chỉ chém được một đoạn đao của con báo. Ngay lập tức nó biến mất trong bụi cỏ.
Nhìn thấy con báo chạy rồi, Bì La Các bị nhốt trong lồng gào thét như sấm, vong đao chém lồng, đang định dẫn người truy đuổi thì đằng xa có tiếng con báo gầm gừ.
Bì La Các vọt mình mấy cái tới nơi con báo phát ra tiếng kêu giận dữ, đưa mắt nhìn tới chỉ thấy một người nằm trên lưng báo, giơ tay tấm mạnh vào nó.
Con báo to như nghé non nhảy lên nhảy xuống, lăn lộn, đều không thả thoát khỏi người trên lưng, quay đầu muốn cắn đối phương nhưng mũi bị trúng một cú đấm mạnh.
Thân hình con báo vừa mới ngã xuống đất, con người có chút nhỏ nhắn kia lần nữa giơ chùy đá trong tay đập vào mắt báo, nhát chùy này cực nặng, mắt con báo bị đập tới nhoe nhoét máu. Con báo kêu đau đớn, miễn cưỡng đứng dậy, chùy đá lần nữa đập vào trán nó, đập mạnh tới mức nứt cả chùy. Con báo bị đập tới thất điên bát đảo, đứng không vững nữa, con người nhỏ nhắn kia lân nữa hung dữ đem cán chùy cắm vào con mắt còn lại của nó.
Lần này con báo không động đậy được nữa, thân thể khẽ co giật, cái bụng dẹp lép phập phồng dữ dội mấy lần rồi nằm im thít. Tới lúc ấy Bì La Các mới dựa vào ánh sáng yếu ớt xuyên qua tán lá rậm rạp, nhìn thấy người giết chết con báo, không ngờ là một nữ tử.
Trên đầu, trên thân nữ tử toàn là bùn, không nhìn ra dung mạo, có điều vì toàn thân nàng chỉ có một cái váy ngắn, nhìn vóc dáng, Bì La Các thấy đây là nữ tử trẻ.
Thấy nữ tử đó vác con báo gần 200 cân lên muốn đi, Bì La Các đi tới, thiện chí nói:" Xin hãy dừng bước..."
Nữ tử như không nghe thấy vác con báo mũi vẫn còn chảy máu đi vào sâu trong rừng.
Lão bộc Tang Càn chặn trước mặt nữ tử:" Con báo này bọn ta nhìn thấy trước."
Nữ tử trừng đôi mắt rất sáng quát:" Cút!"
Tang Càn cười nhạt giơ trường đao lên:" Để con báo lại, cút!"
Nữ tử không nói gì cả, tức giận ném con báo trên vai cho Tang Càn, Tang Càn vội ném đao đi, hai tay đỡ lấy con báo. Ngực bỏ trống tức thì Tang Càn trúng bảy tám cú đấm, mỗi cú đấm đều nặng như núi, ông ta ôm con báo lùi lại liên hồi, không may vấp phải rễ cây ngã ngửa ra sau, lại bị con báo đè lên, tức thì cảm thấy xương cốt toàn thân đang rên siết.
Ngay lập tức nữ tử nhặt trường đao của Tang Càn, chĩa mũi nhọn vào cổ ông ta, quát Bì La Các vội vàng chạy tới:" Để cho ta đi."
Bì La Các nhìn Tang Càn bị báo đè lên, nặn ra nụ cười nói:" Không biết muội tử là người nùi nào, động nào."
"Ta là Sa Hồng của núi Vô Lượng, động Dạng Tị, trại Phi Hoa, báo do ta đánh chết." Nữ tử giọng lanh lảnh:
Bì La Các suy nghĩ, hắn biết núi Dạng Tị, sông Dạng Tị nhưng chưa bao giờ nghe tới trại Phi Hoa, động Dạng Ti.
Tang Càn bị đao kề cổ vẫn hét lên cảnh báo:" Ả là cường đạo."
Bì La Các nghe đáp án cũng không ngạc nhiên, ngược lại càng cười vui vẻ, thu trường đao lại, giang tay ra:" Ta là Bì La Các, nhị vương tử của nước Nam Chiếu, muội tử muốn đi theo ta không?"
Tự cho mình là anh tuấn tiêu sái, Bì La Các bày ra một nụ cười hào sảng mà vô hại, cho rằng mình chỉ cần thể hiện chút ý tứ chiêu một, không một nữ tử Nam Chiếu nào cưỡng lại được.
Không ngờ nữ tử kia bày ra cái bộ dạng đó thì chẳng hiểu sao lại đùng đùng nổi giận, lớn tiếng mắng:" Nam tử như ngươi là thứ xấu xa nhất, mặt càng trắng càng xấu."
Nói rồi dùng chân kều cục đá đá về phía Bì La Các, cũng không cần con báo nữa, trường đao rạch một đường từ yết hầu tới trán Tang Càn, nhào vào bụi cỏ.
Mười mấy mũi tên bay vèo vèo vào bụi cỏ, Bì La Các gạt cục đa ra thì chỉ còn thấy trong bụi có một đợt sóng đang lan xa.
( *) Thành kính dâng lên nữ anh hùng tay không đánh chết báo đốm Trần Truyền Hương - Kiết Dữ 2.