Q7 - Chương 077: Thuốc nổ không nên tùy tiện sửa đổi. (1)
Q7 - Chương 077: Thuốc nổ không nên tùy tiện sửa đổi. (1)Q7 - Chương 077: Thuốc nổ không nên tùy tiện sửa đổi. (1)
Tử Kỳ A Quả chém đứt một thanh trường mâu vươn ra từ đầu thành, một tay nàng bám vào đầu thành đu lên, còn chưa kịp nhìn thấy tình hình đã có thêm mấy thanh trường mâu đâm tới. Nàng nhảy lên lần nữa, dùng thân mình đè lên cán thương, xoay người lăn theo cán thương, hoành đao chém xả vào quân tốt thủ thành.
Phá được một lỗ hổng, Tử Kỳ A Quả cướp thanh trường mâu, nằm trên mặt đất múa mâu ép lui mấy người Thoán định tấn công minh, sau đó ném mâu đi, xuyên ngực một người Thoán.
Thạch Bảo hét to rút mũi tên cắm vào vai, một tay bóp mặt người Thoán, ngón tay cái bấm vào mắt địch, vung thân thể đó quét ngang, yểm hộ cho nhiều người Ô Man xông lên.
Tra Hắc vung đại khảm đao đốc thúc người Ô Man leo lên tường thành, hạnh phúc nhìn quân sĩ leo lên trên thành không biến thành cỗ thi thể bị đẩy xuống nứa.
Lúc này hắn khẳng định, Thạch Thành bị phá là cái chắc rồi, nhưng hắn không vui quá lâu, hắn lo cho chiến sự ở phía đông, mấu chốt của cuộc chiến quyết định ở phía đó chứ không phải bên này, nếu không ngăn được viện binh của Bạch Man, đám ô hợp bọn họ không giữ được tòa thành này.
Ky binh trọng giáp tấn công chẳng phải cứ như vậy từ trên cao ầm ầm lao thẳng xuống đội ngũ địch, mà họ lại thong thả đâm xéo sang hai bên, năm mươi đội nhân mã chia thành hai tổ, như cánh cửa lớn mở rộng, chậm rãi mà mắc chắn từ đỉnh dốc mở xuống.
Bọn họ đi tới đâu, binh sĩ Bạch Man nghiêng ngả tới đó, một số vận may không tốt còn bị mũi nhọn trên xích sắt kéo lê theo.
Hơn nghìn người theo sau, bảo vệ chặt chẽ phần lưng của ky binh, phàm có cá lọt lưới là chém chết, để lại dấu hiệu của mình, tiếp tục chạy sau đít ky binh.
Cho dù có rất nhiều mũi tên bắn vào ky binh trọng giáp, nhưng chạm vào chiến giáp của họ là bị bắn ra, kể cả trúng chiến mã cũng thế. Bì La Các thấy vậy quát lệnh cho phó tướng tụ tập mấy trăm thớt chiến mã ít ỏi trong quân lại, đâm đao vào mông chúng, khiến chiến mã phát cuồng xông lên. Không đợi chúng tới trước mặt ky binh trọng giáp đã bị tiếng nổ của thủ lôi quay đầu chạy tứ tán, dẫm bị thương không ít người Bạch Man.
Ky binh trọng giáp từ lúc xung phong là không dừng, một khi dừng lại không phải là chiến tranh kết thúc thì là lúc họ xuống ngựa tử chiến với quân địch.
Cho nên ở phương diện phân phối thể lực chiến mã, ky binh trọng giáp là bậc thầy, bọn họ di chuyển xen trái phái, như thế khiến bộ tốt theo kịp bước tiến của mình, cũng tránh khỏi họ lao thẳng xuống chân dốc, bị kẻ địch bao quanh, tự đầy mình vào chỗ chất.
Ky binh trọng giáp đi tới đâu, quân Bạch Man không bị mã sóc giết chết, vó ngựa dẫm chết thì bị xích sắt gạt ngã, một khi ngã xuống sẽ bị binh sĩ phía sau dễ dàng dùng trường mâu đâm chất.
Võ công của Vân Cẩn rất cao, nhưng lúc này hoàn toàn vô nghĩa, hắn chỉ là một bộ tốt bình thường trong đội ngũ chặt chẽ, không nhất thời hứng khởi xông ra ngoài hàng ngũ để tác chiến.
Xa thì dùng trường mâu đâm, gần thì hoành đao chém, thấy người Bạch Man nhảy lên người ky binh thì dùng nỏ bắn.
Không chỉ Vân Cẩn, mà cả Ôn Hoan, Địch Quang Tự, Lý Thừa Tu cũng làm như vậy, giữ vững đội ngũ, tiến lên đúng trình tự, không làm chuyện thừa thãi tiêu hao thể lực. Đám tinh nhuệ ít ỏi của người Ô Man theo sau tuy nóng ruột muốn lao lên nhưng không dám trái lệnh, theo sát sau hỗ trợ, giữ được đội hình.
Cũng không phải trên chiến trường không thể mạo hiểm, thậm chí tướng soái thích những chuyện đó, luôn cần một đám người có thể nâng cao sĩ khí, một khi sĩ khí dâng lên thì cừu cũng có thể đuổi sói.
Mạo hiểm cao, thu hoạch lớn, tiền đề là đừng để chiến trận.
Đám Vân Cẩn không ai mạo hiểm như vậy, chỉ cần làm đúng quy củ chuyện mình cần làm là được rồi. Chuyện mạo hiểm đầu là người tiên phong gia tộc làm, ví như Vân Sơ khi ở Tây Vực, Tiết Nhân Quý khi ở Liêu Đông vậy.
Thứ mà đời thứ nhất phải mạo hiểm tử chiến có được, đời thứ hai không cần.
Rõ ràng đám con cháu trong doanh hoàn khố đều được giáo dục như nhau, không ai mạo hiểm vượt đội ngũ, cho dù thấy phía trước có một nhân vật thuộc cấp giáo úy gì đó của địch, bọn họ cũng không rời khỏi sự bạo hộ của trọng ky đi lấy quân công.
Cho dù là Trình Hổ thường ngày nóng nảy cũng không chịu.
Người Bạch Man rốt cuộc cũng tổ chức được một đám cung thủ bắn về bên này, mưa tên không ngừng rơi leng keng trên khải giáp ky binh hạng nặng. Bộ tốt càng ở gần ky binh thì ảnh hưởng càng nhỏ, những con chiến mã hùng tráng cùng với ky sĩ ngồi trên như bức tường ngăn cản hữu hiệu.
Thấy nhân mã bên mình đã lên tường thành, cả ba mặt đều có tiếng hú hét đặc thù của người Ô Man, Tra Hắc quyết đoán dẫn số Ô Man còn lại chạy hết sức về phía sườn dốc phía đông chỉ viện cho Vân Cẩn.
Mặc dù vào Thạch Thành sẽ có được vàng bạc châu báu và mỹ nhân, Tra Hắc vẫn sẵn lòng đi giúp đám Vân Cẩn chiến đấu với người Bạch Man.
Hắn cảm thấy nếu mình có thể giúp được Vân Cẩn, cho dù trong thành có bao nhiêu lợi ích, hắn vẫn sẽ lấy được phần lớn nhất.
Vì thế trên đường tới phía đông, hắn không ngừng thu gom người Ô Man muốn vào thành, yêu cầu họ chuyển hướng, không nghe lời chém chết luôn.
Thạch Thành bị phá rồi, tiếp đó là cướp bóc đốt phá.
Tử Kỳ A Quả đứng trên tường thành nhìn người Thoán chạy khắp nơi như ruồi không đầu, không kìm được hai hàng nước mắt, bọn họ căn bản không có lối thoát, đông tây nam bắc đều là người Ô Man cuồng bạo. Thời khắc này đám Ô Man đó không phải là người, chỉ cần thấy thứ còn sống là giơ đao lên.
Nàng vừa cứu một đứa bé, vì thế còn dẫn số ít người trại Thạch Bảo giết người Ô Man, hai bên chém giết một hồi, không ít người ngã xuống. Hảo hán trại Thạch Bảo không chết trên tường thành mà lại bị người Ô Man giết ở đây. Dốc dài hai trăm trượng, đám Vân Cẩn theo ky binh trọng giáp đi mất một canh giờ, chân chiến mã đã bắt đầu run rẩy, mồ hôi đầm đìa. Vân Cẩn liền dẫn người của doanh hoàn khố xông lên phía trước, tranh thủ thời gian cho ky binh thay ngựa.
Bọn họ kết thành đội ngũ chặt chẽ, đẩy lùi người Bạch Man, thi thoảng ném thủ lôi vào nơi đội ngũ chúng đông đúc nhất, ngăn cản phía sau lên tiếp viện.
Vân Cẩn cởi ba lô trên lưng xuống, những người khác dùng cung nỏ áp chế quân Bạch Man xông lên.