Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1561 - Q7 - Chương 087: Luận Thất Cầm Mạnh Hoạch. (1)

Q7 - Chương 087: Luận thất cầm Mạnh Hoạch. (1) Q7 - Chương 087: Luận thất cầm Mạnh Hoạch. (1)Q7 - Chương 087: Luận thất cầm Mạnh Hoạch. (1)

Rừng sâu vào tháng ba tựa như vừa thức tỉnh sau giấc ngủ say, ngáp dài, vặn lưng, rồi dùng một cơn mưa thật lớn tuyên bố với cả thế giới rằng mình đã thức giấc.

Vân Sơ nhìn màn mưa mịt mù che hết tầm nhìn, tiếng mưa rơi át đi tất cả mọi âm thanh khác, đây là trận mưa to nhất từ khi y tới tây nam tới giờ, đại công trường luôn tất bật trong rừng phải ngừng lại, tất cả phải vào chỗ tránh mưa, dù là đám trẻ con thích nghịch nước nhất cũng chỉ dám ngồi hở hiên nhà sàn thò chân thò tay ra ngoài, sau đó bị mẹ chúng véo tai kéo vào nhà.

Khắp tâm mắt Vân Sơ ngoại trừ mười con voi lớn thích thú tắm mưa ra thì không có thứ gì chuyển động nữa.

Con sông nhỏ nước chảy hiền hòa giờ thành con sông lớn cuồng nộ với dòng nước đục ngầu kéo theo đủ thứ từ thượng du xuống, khiến trong trong đầu Vân Sơ không khỏi nảy ra ý nghĩ, năm xưa vì sao Gia Cát Lượng vượt Lô Thủy vào tháng năm chứ?

Chẳng lẽ tới mùa thu tháng mười một vượt Lô Thủy chẳng phái tốt hơn sao?

Vì lúc đó chướng khí, độc trùng sẽ thu bớt lại hành vi càn rỡ của mình, trong rừng không còn quá nóng nực ẩm thấp nữa. Chứ lựa chọn tiến vào rừng sâu vào tháng năm trời vừa nóng lại còn hơi một chút là mưa rào vuốt mặt không kịp rõ ràng không phải lựa chọn tốt.

Trong ba tháng sáu bảy tám ở tây nam, nơi này sẽ đổ xuống sáu bảy thành lượng mưa của cả năm, mà vào tháng mười một tới tháng ba năm sau, lượng mưa chỉ có hai thành cả năm.

Mưa lớn trong rừng nguy hiểm hơn mưa ở bình nguyên rất nhiều, có trời mới biết ở nơi nào đó liệu có đột nhiên xuất hiện một con sông, hay là con sông nào đó có đổi dòng cuốn phăng tất cả hay không?

Những nhân tố không xác định đó đều thành đại ky của việc hành quân tác chiến.

Gia Cát Lượng biết mượn gió đông dùng một mồi lửa thiêu rụi quân Tào Tháo, chẳng có lý nào lại bỏ qua yếu tố thời tiết khi tiến vào tây nam. Vậy vì lý do gì mà Gia Cát Lượng lại vượt Lô Thủy vào tháng năm, lại còn viết vào Xuất sư biểu, ông ta muốn thể hiện mình vất vả công cao à?

Loại chuyện này với người mang tư duy hậu thế như Vân Sơ không nghĩ ra được, cho nên hắn hỏi dân bản địa Đại Đường:" Tư Tư, con nói xem vì sao Gia Cát Lượng lại vượt Lô Thủy vào tháng năm thế?"

Lý Tư đang ngồi nghịch móng tay đột nhiên nghe Vân Sơ hỏi thế thì ngớ người, chớp chớp đôi mắt to, lắc cái đầu to biểu thị sự vô tri của mình.

Vân Sơ lại hỏi:" Vậy con nói xem, sao Gia Cát Lượng sau khi vào tây nam, vì sao không dùng voi mở đường? Ông ấy nổi tiếng là con người cẩn thận, làm việc gì cũng tính toán chu toàn mà.”

Lý Tư tiếp tục chớp đôi mắt vô tri, lắc đầu không biết xấu hổ:" Con không biết."

"Ài, dạy con bao năm cái gì cũng không biết, con còn biết cái gì nữa không?"

"Vê nhà định thân với Mỹ Ngọc Nhi, năm sau trải qua tam môi lục chứng thành thân, năm sau nữa sinh một đứa con bụ bẫm trắng trẻo."

Vân Sơ nhìn Lý Tư câm nín mất mấy giây sau đó thở dài:" Thôi vậy, con biết cái đó đã là không dễ rồi."

Bị a gia mỉa mai, Lý Tư vẫn vô liêm sỉ nói:" Nhà chúng ta không thiếu người thông minh, con cố ý ngốc một chút sẽ được yêu quý nhiều hơn, đúng không ạ?"

Vân Sơ gật gù:" Đúng là thế, thông minh lắm."

Lúc hai cha con nói chuyện thì lại có thêm mây đen từ xa bay tới, mưa vừa ngớt một chút lại ào ào trút xuống, mưa như người ta vốc nước mà ném xuống vậy, ngay cả những con voi có vẻ cũng không thích thú gì trước cơn mưa này, chúng chạy vào dưới cái lán lớn của mình.

Mưa to thế này thì lầu bạt không cách nào chịu nổi, cho nên Vân Sơ, Lý Tư, Trương Đông Hải liền chuyển vào một căn nhà sàn mới xây dựng.

Căn nhà sàn này không lớn, một đại sảnh, một phòng ngủ lớn, một phòng ngủ nhỏ, giống đại đa số nhà phủ binh thường xây dựng. Mưa đổ lên mái nhà lợp cỏ nghe như tiếng trống, ngoài nhà chẳng mấy chốc đã thành ao lớn, nước chẳng mấy chốc hòa cả vào con sông cách đó không xa chảy đi băng băng.

Tây nam đã bước vào mùa biến hóa thất thường nhất.

Lý Tư đột nhiên vỗ tay reo lên:" A gia, a gia, con biết rồi, sở dĩ Gia Cát Lượng sở dĩ vượt Lô Thủy vào tháng năm là vì mưa nhiều, man tộc đều trống trong hang động hoặc trong nhà sàn, tới khi đó bắt trọn một mẻ đỡ tốn công hơn."

Câu trả lời ngu như thế mà nó cũng dũng cảm nói ra khỏi miệng được à? Cơ mà vừa là cha vừa là sư phụ, nuôi dạy ra đứa con thông minh như thế thì phải chịu thôi, Vân Sơ xấu hổ không nói gì.

Tên cẩu nô tài Trương Đông Hải thì không còn tí liêm sỉ nào khen nức nở:" Công chúa điện hạ đúng là thông minh, là Gia Cát tái thế"

Lý Tư ngoạc miệng cười đắc ý:" Đương nhiên rồi -"

Vân Sơ nhìn ra xa, phát hiện chuyện lạ, cơn mưa này hình như chỉ có một dải, nơi có mưa là khu vực bọn họ, nơi xa hơn tựa hồ đang nắng to.

Lý Tư cũng chú ý tới động tác của a gia, nàng nhanh chóng phát hiện ra hiện tượng tự nhiên này, sau đó từ một suy ra ba:" Gia Cát vũ hầu thông tường thiên văn địa lý, khí hậu tinh tượng, biết nơi nào có mưa, nơi nào không mưa, nên ông ấy dẫn binh mã đi dưới nơi không mưa, đợi nơi có mưa bị nước nhấn chìm ông ấy phái binh tới bắt ba ba trong giọ."

Vân Sơ vì muốn Lý Tư ngậm mồm cho nên tương một câu:" Trời mưa to thế này đám Vân Cẩn phải tập kích động Man Long, chắc chẳng dễ dàng gì."

Quả nhiên Lý Tư mặt xị ra không còn tâm trạng nào nói chuyện nữa.

Trương Đông Hải cũng lo ngại nói:" Động Man Long là bộ tộc hung hãn nhất tây nam, thế tử..."

Vân Sơ khoát tay cắt lời hắn:" Động chủ Man Long bản tính tàn bạo, hiếu chiến, rất dễ xử lý, đám Vân Cẩn có thể đối phó được." Trương Đông Hải sợ Vân Sơ chưa biết, nói:" Phía tham mưu tướng quân nói động Man Long địa hiểm yếu, nhiều chướng khí, nhiều suối dữ, không thích hợp cho đại quân tiến vào."

Vân Sơ cau mày nhìn trời mưa, theo đuổi ý nghĩ khác:" Nơi như thế thì ắt cùng khổ, ưu thế rõ ràng, điểm yếu cũng rõ ràng. Sau trận chiến ở Thạch Thành, ta tin đám Vân Cẩn sẽ cẩn thận hơn, vì đánh bại động Man Long là sẽ mở ra cảnh cửa tiến vào Thương Sơn Nhị Hải rồi."

Trương Đông Hải vỗ nhẹ lên trán:" Mạt tướng hiểu rồi, sở dĩ đại soái hỏi Gia Cát vũ hầu vì sao vượt sông vào tháng năm, vì thời điểm đó động Man Long nguy hiểm trùng trùng, bọn chúng sẽ không nghĩ tới có người vượt sông vào thời điểm này, cho nên mất cảnh giác dễ bị phá phải không?"
Bình Luận (0)
Comment