Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1573 - Q7 - Chương 099: Khổng Tước Linh Của Vân Thị. (1)

Q7 - Chương 099: Khổng tước linh của Vân thị. (1) Q7 - Chương 099: Khổng tước linh của Vân thị. (1)Q7 - Chương 099: Khổng tước linh của Vân thị. (1)

Vân Sơ đứng bên khoanh tay nghe Lý Tư và Long Bà trò chuyện một lúc rồi rời đi, đây hiển nhiên không phải loại đề tài mà Vân Sơ muốn tham gia, có điều y không khỏi suy luận cái gọi là "cổ" trong truyền thuyết của tây nam này là vi khuẩn.

Vì sau khi tới tây nam, Vân Sơ phát hiện ở đây có một số bệnh khó trị mãn tính như ho kéo dài, nôn ra máu, mặt xanh xao người gây gò, sình bụng, chán ăn đều được gọi là trúng cổ.

Sau đó nhà có người bị bệnh này đứng trong trại chửi mắng, đòi người ta thu cổ trùng lại, tới khi người bệnh khỏe lại, nếu không khỏe thì chửi tiếp, chửi đến khi bệnh nhân chết mới thôi.

Thế là nhà có người chết thù hận thảo quỳ bá trong trại, vì cổ ở tây nam còn gọi là thảo quỷ, phụ nhân nuôi cổ gọi là thảo quỷ bà, cũng là vu y trong trại. Bọn họ không dám thực sự kiếm chuyện với thảo quỷ bà nên chỉ đành chửi, làm cho câu chửi ở tây nam rất phong phú.

Cổ thư giải thích vê "cổ" là thứ sâu sinh ra từ vật thối rữa hoặc biến chất, thứ đó có thể thông qua ăn uống tiến vào thân thể gây bệnh, người bệnh giống như bị ma quỷ mê hoặc mà thần trí điên loạn.

Trong Hán luật có điều " dùng cổ hại người chém giữa chợ", luật pháp Đại Đường cũng liệt dùng cổ vào đại tội thập ác bất xá, xử cực hình.

Quan phủ trừng phạt người dùng cổ cực kỳ tàn nhẫn.

Trước kia quan viên tây nam bắt được phụ nhân dùng cổ liền chôn dưới đất, chỉ lộ đầu ra ngoài, rưới dầu lên rồi châm lửa đốt, có thể nói là đốt thành tro bụi.

Theo Vân Sơ điều tra, cổ trùng thịnh hành ở tây nam là vì ký sinh trùng quá nhiều.

Người tây nam thích ăn lợn, hoàn cảnh nuôi lợn không tốt, lợn nhiễm đủ thứ bệnh, nhất là sán, người ăn thịt lợn, lại Ïa ra trứng giun sán cho lợn ăn, thế là con con cháu cháu truyền đời không hết.

Trẻ con ngứa mông, kéo một cái ra con giun dài cả thước, người lớn cũng thế, khi đó bảo họ trúng cổ thì là người man thông minh nhất cũng tin.

Long Bà khi còn là trẻ con dựa vào người mẹ làm thảo quỷ bà nuôi nấng, tuy cuộc sống không tốt, nhưng mẹ bà ta cũng nôi lớn được bà ta.

Từ nhỏ bà ta phát hiện đám nam hài thường bắt nạt nữ hài trong trại, chỉ có bà ta là không bị bắt nạt. Hỏi mẹ mới biết, nhờ mẹ bà là thảo quỷ bà, thế là bà lập chí thành thảo quỷ bà vĩ đại nhất tây nam.

Long Bà vừa gặm móng giò kho, vừa giảng giải cho Lý Tư nghe tâm đắc nuôi rết.

"Liên tục lấy những con rết kích cỡ bằng nhau nuôi cùng nhau, không cho chúng đủ thức ăn, chúng sẽ căn xé lẫn nhau. Vua rết có thể hình lớn nhất, độc tính mạnh nhất được lựa chọn với nhau như thế.

"Lão thân từng trộn dãi của vua rết với nước cho người trúng cổ uống, hiệu quả kinh người. Bất kể là trúng loại cổ nào, sau khi dùng dãi của vua rết đều được trừ bỏ, lần lợi hại nhất cho người trúng cổ dùng nước dãi vua rết xong, từ thân thể thái ra một chậu cổ, con nào con đó dài cả thước"

"Từ đó trở đi, bất kể người Ô Man hay người Bạch Man đều cho rằng vua rết do lão thân luyện chế là cổ vương, là cổ lợi hại nhất tây nam, ai ai cũng gọi lão thân là Long Bà”

" Bất kể là người tộc nào cũng không dám tùy tiện bước vào trại Vân Vụ của lão thân, dù là người trong trại đi ra cũng được người khác kinh sợ."

"Ngay cả bộ tộc lớn như động Man Long cũng phải mời lão thân tới bộ lạc, cung phụng ăn uống tử tế ... Phải rồi tới Trường An còn được ăn móng giò ngon thế này không?”

Lý Tư cũng đang gặm một cái móng giò, đây là lợn rừng chứ lợn nuôi ở tây nam thì Vân Sơ không ăn.

"Đương nhiên, thế này đã là cái gì, đợi bà tới Trường An, ở trong phủ công chúa, bản cung đảm bảo, mỗi thứ bà ăn đều ngon hơn móng giò này trăm lần." Nghe Long Bà khoe khoang xong, Lý Tư đối xử với bà ta càng tốt:

Ăn nhiều thịt lợn tây nam sẽ bị giun, đó là chuyện thiên tinh địa nghĩa, muốn trừ số giun đó thì dùng một thứ trung dược là khổ luyện bì là đủ. Còn người bị độc tố của rết làm giun chạy ra ấy à, đó là do toàn thân trúng độc thì có.

"Thế người bị loại bỏ cổ còn sống không?" Lý Tư hỏi:

Long Bà vô tử trả lời:" Người đó bị cổ thời gian dài, người và cổ gắn liền với nhau, khi cổ ra thì người cũng chết."

Lý Tư gật đầu, đúng như nàng nghĩ, có điều nàng không nói cho Long Bà biết, nàng càng muốn Long Bà giữ địa vị thảo quỷ bà số một tây nam, không những giữ được, còn phải đem tuyên truyền.

Ít nhất phải để đám cuồng đồ Trường An, Lạc Dương nhòm ngó Vân thị biết, nếu làm tổn hại tới Vân thị, vậy thì đợi Long Bà hạ cổ, sau đó toàn thân nổ tung mà chết đi.

Có điều không dễ lừa lão thần tiên, ông cụ nhất định là không tin ... Ừm, phải nghĩ cách khiến cho lão thần tiên ngậm miệng mới được.

Có lẽ là chia tách với Vân Cẩn thời gian dài, thêm vào Vân Cẩn lại luôn ở trong tình thế nguy nan, cho nên tinh thần Lý Tư không ổn định, lộ ra thói xấu của Lý gia, đó là giận lây người khác.

May mà tới giờ Lý Tư chỉ trút giận lên một mình chiết trùng phủ biệt tướng Hà Triệu.

Gần đây Hà Triệu bị Lý Tư hành hạ rất thảm, phàm là những vùng biên viễn nghèo khó nhất của Đại Đường thì cơ bản đều bị đày tới rồi. Giờ còn đợi xem công chúa khi nào đi nói với hoàng đế hoặc thái tử thôi, tới lúc đó nói không chừng cả đời hắn quanh quẩn ở biên cảnh Đại Đường.

Nói thế chứ Hà Triệu được công chúa quan tâm đặc biệt cũng không phải có lợi, sau trận chiến Trường Xuyên, hắn được đề bạt lên làm quả nghị giáo úy rồi.

Đó gọi là phú quý cầu trong nguy hiểm, giờ Hà Triệu chỉ mong hầu hạ tốt công chúa điện hạ, để được triều đình đề bạt lần nữa, như thế mong muốn thành chiết trùng đô úy, độc lập thống lĩnh một chiết trùng phủ không còn là mộng tượng nữa.

Lần này Long Bà tới, Vân Cẩn vẫn nhớ sinh nhật của Lý Tư, Lý Tư có được hai con rết lớn, tâm tình tốt hơn nhiều. "Công chúa điện hạ, lão thân có kẻ thù ở Trường An..."

Lý Tư nghe Long Bà nói vậy thì ngạc nhiên:" Bà sống ẩn cư trong núi Vân Vụ mà cũng có người Đường tới trêu chọc à?”

"Lão thân vốn còn có đôi kim long lợi hại hơn cơ, nhưng bị một tên đạo nhân Tôn Tư Mạc chế tác thành rết khô rồi, lão thân tốn mất mười năm mới nuôi lên được đôi rết đó.

Tay Lý Tư lập tức khựng lại, cẩn thận nhìn đôi rết lớn đầu đen mình xanh mà nàng vừa có được, không thể đem thứ này tới Trường An, nếu không rất có khả năng thành một vị trong hộp thuốc của lão thần tiên.

Còn về phần mối thù của Long Bà, Ly Tư thấy quên đi, có điều đối diện với ánh mắt tha thiết của bà ta, Lý Tư vẫn nhận lấy, cùng lắm là về Trường An bị lão thần tiên chửi mắng một trận.

(*) Khổng tước linh là ám khí trong truyền thuyết của Khổng Tước sơn trang, bắn ra nó đẹp như lông chim khổng tước, không ai tránh được, trúng là chết. Vì có thứ thánh khí này không ai dám đụng tới Khổng Tước sơn trang.
Bình Luận (0)
Comment