Q7 - Chương 161: Đại sát chiêu của Vân thị.
Q7 - Chương 161: Đại sát chiêu của Vân thị.Q7 - Chương 161: Đại sát chiêu của Vân thị.
Tiểu cô nương bấy giờ mới như nhìn thấy hai người kia, đôi mắt to tròn đánh giá họ, cuối cùng ánh mắt dừng ở Vân Cẩn:" Ngươi muốn làm tỷ phu ta phải không?”
Vân Cẩn đáp:" Đúng thế."
Tiểu cô nương lắc đầu:" Ngươi rất đẹp, tỷ tỷ ta không xứng với ngươi."
Vân Cẩn khẽ kéo tay Lý Tư không cho nàng phát tác, lấy từ trong ống tay áo ra một cái hộp tỉnh xảo:" Ở đây có thứ thú vị, tặng cho công chúa."
Tiểu cô nương nhận lấy song không quá hào hứng, thậm chí mở hộp với vẻ nghi ngờ, nó chẳng thiếu cái gì trên đời. Hộp mở ra, bên trong xuất hiện một vũ cơ nho nhỏ, tiếng nhạc trong trẻo truyền ra, vũ cơ cũng bắt đầu xoay tròn.
Thế là toàn bộ sự chú ý của tiểu cô nương bị thu hút vào đó, cái miệng nhỏ "oa" liên hồi.
Vân Cẩn tiếp tục nói chuyện với Vũ Mi:" Tấm lòng của thần với Tư Tư có trời đất chứng giám, mong hoàng hầu tác thành."
Chưa đợi Vũ Mị trả lời, Thái Bình đang tìm kiếm nơi phát ra âm thanh đã nói:" Nếu ngươi có thể cho ta mười cái thế này, ta sẽ bảo mẫu hậu gả tỷ tỷ cho ngươi."
Vân Cẩn lần nữa ấn Lý Tư đang định nhảy dựng dậy xuống, mỉm cười nói:" Thần ở Trường An có một xưởng chuyên chế tạo hộp nhạc, đó là quà tặng sinh nhật mười tuổi của gia phụ, nếu công chúa có thể giúp thần đạt được mong ước, xưởng đó thuộc về công chúa, như thế công chúa muốn có bao nhiêu cũng được."
Thái Bình nhảy cẵng lên, ôm lấy cổ Vũ Mị nũng nịu:" Mẫu hậu, con muốn cái xưởng đó, gả tỷ tỷ cho hắn đi, dù sao ngươi cũng không thích tỷ tỷ."
Đôi mắt phượng của Vũ Mị quắc lên nhìn Vân Cẩn.
Vân Cẩn lại lấy trong ống tay áo ra một hộp kẹo đường:" Công chúa điện hạ, thần còn có một xưởng kẹo sữa, nếu như công chúa thích, thần cũng dâng lên."
Thái Bình nghe vậy buông cổ Vũ Mị ra, mở cái hộp lấy ra viên kẹo sữa màu trắng:" Để ăn à?"
Vân Cẩn gật đầu.
Thái Bình cho vào miệng, tức thì đôi mắt cong vút lên như trăng non, chép miệng nuốt nước bọt:" Đây cũng là quà sinh nhật của ngươi à?"
Vân Cẩn lắc đầu:" Là quà sinh nhật mười tuổi của tỷ tỷ công chúa."
Thái Bình quay sang Vũ Mi, phụng phịu:" Mẫu hậu, vì sao con không có, con cũng mười tuổi rồi."
Vũ Mị phải thay đổi ấn tượng ban đầu về Vân Cẩn:" Ngươi chuẩn bị kỹ càng lắm."
Vân Cẩn đáp:" Gia mẫu nói với thần, muốn cưới Tư Tư phải đối xử tốt với tất cả người liên quan tới Tư Tư. Không chỉ Thái Bình công chúa, còn có bệ hạ, hoàng hậu, thái tử, Ung vương Hiền, Anh vương Hiển, Dự vương Đán nữa."
Vũ Mị gật gù:" Mẫu thân ngươi là người chu đáo, không vô lối như phụ thân ngươi."
"Gia phụ chẳng qua nóng tính, đối xử với người khác luôn công bằng."
Thái Bình lúc này đã thực sự cảm nhận được cái ngon của kẹo sữa rồi, chen ngang nói với Vân Cẩn:" Ta muốn xưởng kẹo sữa."
Lý Tư cũng nhảy vào:" Chỉ cần ta thành thân với Vân Cẩn, xưởng kẹo sữa sẽ là của ngươi."
Thái Bình bấy giờ mới lần đầu tiên chú ý tới Lý Tư:" Họ đều nói tỷ là tỷ tỷ của ta, nhưng ta không gặp tỷ mấy lần, có thể thấy phụ hoàng, mẫu hậu không thích tỷ. Hiển ca ca, Đán ca ca nói tỷ đánh họ, ta không thích tỷ."
"Ta cũng không thích ngươi, vừa xong không phải A Cẩn cản lại thì ta đã đánh ngươi rồi."
Kệ Thái Bình và An Định đấu khẩu, Vũ Mị nói chuyện với Vân Cẩn:" Ngươi theo công chúa thì tất nhiên có hoàng gia lo liệu tất cả, còn muốn cưới công chúa thì phải xem đã. Hiện giờ Sở giao dịch Trường An đã vực dậy rồi, trong sính lễ phải có thứ này."
Vân Cẩn nắm chặt bàn tay giấu trong ống tay áo, cơ mặt hơi cứng, có điều chuyện này a gia đã sớm dự liệu được:" Được ạ, gia phụ đã lấy ra bốn thành phân ngạch của Sở giao dịch, sẽ giao thiếu phủ giám."
Vũ Mị nhướng mày:" Bản cung muốn tám thành."
Vân Cẩn dứt khoát nói:" Bọn họ quá ngu xuẩn, không thể khống chế được tám thành phân ngạch."
Có tiền lệ lần trước rồi, chuyện này Vũ Mị không nói được gì, bốn thành cũng không tệ, nhiều chuyện chứng minh sức ảnh hưởng lớn của Sở giao dịch, có điều hoàng đế muốn bảy thành, nàng tiếp tục nói:" Phật quốc ở Tây Vực..."
Vân Cẩn thi lễ:" Chuyện này Vân thị không thể tự chủ, đó không phải thứ thuộc về Vân thị."
"Được, vậy đổi thứ khác, thành Đại Hành ở Liêu Đông ...
Không đợi Vũ Mị nói hết, Lý Tư đã bực mình nói:" Mẫu hậu, vậy là đủ rồi, con chẳng xinh đẹp, tính tình không tốt, những thứ nữ công mà phụ nhân nữ tử phải biết thì con đều không biết. Nếu mẫu hậu muốn thông qua con chiếm đoạt gia sản Vân thị, con thà học các cô cô mình..."
"Câm mồm!" Vũ Mị quát:
Tiếng quát này không làm Lý Tư sợ hãi, lại khiến Thái Bình đang chơi hộp nhạc giật mình, rơi bịch xuống đất, nó khóc toáng lên.
Vũ Mi vừa dỗ dành Thái Bình, vừa mắng Lý Tư:" Ngươi như thế làm sao xứng với tôn hiệu công chúa."
Lý Tư kệ Vân Cẩn kéo tay áo, nàng đáp trả ngay:" Không có danh công chúa, sống càng thoải mái."
Bị Lý Tư ngang nhiên chống đối như vậy, Vũ Mi tức giận lắm, đồng thời cũng thất vọng, không muốn ởđi tranh cãi với nàng, bảo với Vân Cẩn:" Bảo mẫu thân ngươi tới đây, bọn ta thương lượng chỉ tiết."
" Chuyện hôn sự tất nhiên do trưởng bối định đoạt ạ." Vân Cẩn đứng dậy thi lễ cáo từ, hắn cũng biết truyện thương lượng này không phải nói một lần là xong, hôm nay vẻn vẹn là thăm dò nhau thôi, còn lè lưỡi với Thái Bình, kéo Lý Tư vẫn hậm hực đi: Vừa mới ra khỏi đại môn Thượng Dương cung, Lý Tư mặt mày âm trầm hỏi:" Đệ trêu Thái Bình làm gì?”
"Đệ nghĩ Thái Bình có thể giúp được chúng ta."
"Con bé đó ngoài điêu ngoa ra thì được cái gì, hơn nữa trước giờ trừ mẫu hậu ta ra, nó cũng chẳng nghe lời ai? Có cách gì được chứ?"
Vân Cẩn không chút tình huynh đệ nói:" Vân Loan."
Lý Tư nhảy dựng lên:" Cái gì, đệ muốn để Tiểu Điểu Nhi cưới Thái Bình à?"
"Tỷ nghĩ cái gì thế, Tiểu Điểu Nhi có một bản lĩnh lớn, tỷ không ngờ đâu."
"Bản lĩnh gì chứ, nó suốt ngày ngủ, ngoài làm nũng ra thì có làm gì nữa đâu."
" Muội tử của Ôn Hoan, Quang Tự rồi các loại tiểu nương tử ở Trường An, bị trong nhà xúi bẩy, hi vọng có thể kết thành loan phụng với Tiểu Điểu Nhi, kết quả thế nào tỷ biết mà." Vân Cẩn cố nén cười:
Lý Tư thì cười to, kết quả là đều thành huynh đệ của Vân Loan, hoặc có thể nói là bạn khuê phòng, khiến nó đi vào hậu trạch hào môn đại hộ Trường An như chốn không người, khắp Đại Đường chỉ có một.
Rất nhiều nhà nhìn thấy cảnh đó đã cấm khuê nữ trong nhà qua lại với Vân Loan, trong đó có muội tử của Ôn Hoan, Ôn phu nhân bây giờ trông con rất chặt, không cho tới chơi với Vân Loan nữa.