Q7 - Chương 179: Nhi tử của vũ cơ. (2)
Q7 - Chương 179: Nhi tử của vũ cơ. (2)Q7 - Chương 179: Nhi tử của vũ cơ. (2)
Bùi Hành Kiệm kỳ thực là một người vô cùng cường đại.
Trước khi hắn nổi danh mặc dù Bùi thị là gia tộc lớn, nhưng sau khi bị thái tông hoàng đế xử trí thì biểu hiện rất lơ lửng, trong nhà chẳng xuất hiện nhân vật nào chói mắt.
Tới khi Bùi Hành Kiệm nổi lên, đầm nước chết Bùi thị mới tìm được lối ra, tức thì sống lại.
Sau khi Bùi Hành Kiệm chuyển sang quan văn, vì tránh để hoàng đế cố ky, một số lực lượng thời là võ tướng được tinh giản, người hữu dụng thì theo hắn tới Lạc Dương, kém hơn chút thì để lại thành Trường An.
Bọn họ đa phần được Bùi Hành Kiệm thu nạp thời đông chinh.
Khác với Vân Sơ thích thu nạp binh sĩ tâng chót, Bùi Hành Kiệm xuất thân thế gia chỉ thu nạp quan quân, vẻn vẹn tính danh tướng do hắn đề bạt lên có Trình Vụ Đĩnh, Vương Phương Dực, Lý Đa Tộ, Hắc Xỉ Thường Chi.
Trong đó Hắc Xỉ Thường Chỉ tuy nhận ân huệ của Vân Sơ lớn hơn, nhưng về mặt khuynh hướng chính trị thì hắn lại ngả về phía Bùi Hành Kiệm.
Cho dù nhân thủ để lại Trường An kém xa đám người Vương Phương Dực, cũng tuyệt đối không phải là lực lượng người khác có thể xem thường.
Bùi Hành Kiệm biết rất rõ người mình để lại như thế nào, tuy Bùi Quang Đĩnh nói rất mạnh miệng, hắn vẫn cho rằng nhi tử mình muốn lôi kéo những người đó e rằng sẽ vô cùng gian nan.
Dù sao Bùi Quang Đình chỉ là thứ tử trong nhà mà thôi.
Bùi Quang Đình một mình một ngựa rời nhà, hoàn toàn khác Bùi Duyên Tu tiền hô hậu ủng xuất hành, dù là vậy người thiếu niền này ra đi với vẻ đường hoàng tự tin.
Vân thị chào đón Bùi Quang Đình tới hoàn toàn khác biệt huynh trưởng hắn Bùi Duyên Tu. Khi hắn tới chẳng những được gặp Vân Sơ, mà còn co Ngu Tu Dung, Vân Cẩn, Vân Cẩm, Lý Tư, Vân Loan, thậm chí cả nhân vật hạch tâm của Vân thị như Thôi Dao, Thôi ma ma.
" Khi ngươi còn rất nhỏ từng sống ở trong nhà một thời gian, sau này a nương ngươi mở Kiếm Vũ Các rồi rời Vân thị. Tiếp đó a gia ngươi thành quan lớn rồi, nhiều việc kiêng ky, nên ít gặp được ngươi. Bây giờ thấy ngươi lớn lên tuấn tú thế này, ta vui lắm." Ngu Tu Dung gặp được Bùi Quang Đình thì vô cùng hoan hỉ, giọng nói khó tránh khỏi xúc động:
" Gia mẫu năm xưa ở Trường An làm vũ cơ chịu nhiều khổ nạn, may được thúc mẫu chiếu cố, lần này cháu lại được theo thúc phụ học cách chấp chính, đó là may mắn của cháu."
Nghe Bùi Quang Tự xưng hô với Công Tôn Đại Nương như thế, Ngu Tu Dung thở phào, đứa bé này ít nhất không xem thường mẫu thân vũ cơ của mình.
Thiếu niên như vậy rất hợp khẩu vị người Vân thị, vì Vân thị chú trọng tình thân chứ không phải xuất thân, coi trọng tự mình cường đại mới là sự cường đại thực sự.
Còn về phần lai lịch một người chẳng là cái gì, như Bùi Duyên Tu tự xấu hổ về huyết mạch người Hồ của mình, tự xem nhẹ bản thân là chẳng có cơ may đứng chân ở Vân thị rồi.
Bùi Quang Đình tới Vân thị không có chút cứng nhắc, trang trọng như ở Bùi thị, vui vẻ nghe Vân Sơ và Ngu Tu Dung giáo huấn, kỳ vọng, nghiêm túc trả lời lời hỏi thăm với mẫu thân, sau đó nhanh chóng thân thiết cùng Vân Cẩn, Vân Loan.
Vân Sơ gặp Bùi Quang Đình xong liền tới thư phòng, vì thiếu niên đó không chỉ một lần biểu thị muốn trò chuyện riêng với y.
Tất nhiên không có chuyện Bùi Quang Đình lại đi nương tựa Vân thị, đây là chuyện không thể nào. Chưa nói Bùi Hành Kiệm hiện như mặt trời giữa trưa, lúc này phản bội gia môn quy thuận người khác, vẻn vẹn áp lực đạp đức đã chôn vùi toàn bộ tiên đồ của Bùi Quang Đình rồi.
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn
Nên Vân Sơ lấy làm lạ, thiếu niên này có gì muốn nói riêng với mình. Quả nhiên nửa canh giờ sau, Bùi Quang Đình được Ân Nhị Hổ dân tới thư phòng.
" Thúc phụ, gia phụ đưa cho chau một vấn đề khó, nếu cho thêm thời gian, cháu tự mình có thể giải quyết, nhưng cháu nóng lòng muốn nắm giữ cục diện, không đợi được nữa, muốn có được chút trợ lực từ chỗ thức phụ." Bùi Quang Đình vào đề rất thẳng thắn:
Vân Sơ hạ sách trong tay xuống, cười nói:" Nói ra xem nào?"
"Gia phụ đem những kiêu binh mãnh tương để lại Trường An giao cho cháu, nhưng lại không nói với những người đó, muốn cháu từ từ đi thu nạp."
Vân Sơ chỉ ồ một tiếng, không bình luận gì.
Bùi Quang Đình nói thêm:" Cháu sẽ tự mình lựa chọn, chỉ chọn 50 người."
Vân Sơ bấy giờ mới hỏi:" Ngươi định khống chế bọn họ ra sao?"
" Bọn họ năm xưa đã cúi đầu dưới chân phụ thân cháu, hưởng thụ không ít lợi ích, tất nhiên không có chuyện chỉ hưởng thụ mà không bỏ ra cái gì."
" Như ngươi nói đấy, đám người đó quy tụ quanh phụ thân ngươi là vì lợi ích, những năm qua phụ thân ngươi không ngó ngàng gì tới họ, ngươi nghĩ mình còn sai khiến được họ sao?"
Bùi Quang Đình gật đầu:" Gia phụ không tin vào người chỉ tin đạo nghĩa, những người này đã được biên luyện vào bộ khúc Bùi thị."
Vân Sơ ngả người ra sau dựa vào lưng ghế, nhìn gương mặt mang vài phần bóng dáng Công Tôn Đại Nương, ừm, không chỉ bề ngoài, tính cách cũng giống nàng:" Nếu ngươi đã nắm trong tay điểm yếu của họ, đã đứng ở chỗ bất bại rồi, sao còn muốn chia sẻ thế lực Bùi thị với ta?"
Bùi Quang Đình không hề xấu hổ:" Nếu như chỉ dựa vào sức một mình cháu khống chế những người đó thì cùng lắm chỉ kiểm soát được hai thành lực lượng, có khi ít hơn. Mà ngay cả khi có được rồi, cũng chưa chắc có được thứ tốt nhất."
" Nhưng nếu như chia sẻ với thúc phụ, cháu ít nhất có thể lấy được bốn thành quyền lực, hưởng thụ bốn thành lợi ích. Vì tối ưu hóa lợi ích của mình, cháu sẵn sàng chia sẻ với thúc phụ."
Vân Sơ bật cười, gập ngón tay gõ lên bàn hai cái:" Hai tháng thôi, ngươi chỉ có hai tháng ở Trường An để làm chuyện ngươi muốn, sau đó theo thường lệ mà làm."
" Còn phần ngươi chia, mỗ gia không cần, một là ta xem thường chút lực lượng đó, hai là không muốn bị phụ thân ngươi chế giễu ... Với lại có phải trước khi ngươi tới đây đã tự tin thúc phụ ta không thèm lấy chút lợi ích này?"
" Nếu ngươi coi trọng thục phụ này như thế, thấy ta không phải người so đo tính toán, ta làm thúc phụ cũng không để ngươi phải thất vọng."
" Chậc chậc, a nương ngươi dặn dò ngươi không ít nhỉ?"
Bùi Quang Đình tuy trưởng thành sớm, nhưng dù sao còn trẻ chưa trải đời nhiều, bị Vân Sơ vài ba câu bóc trần tâm tư, gương mặt tuấn tú đỏ tới tận mang tai.