Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1654 - Q7 - Chương 180: Đầm Rồng Nhất Định Phải Có Rông. (1)

Q7 - Chương 180: Đầm rồng nhất định phải có rông. (1) Q7 - Chương 180: Đầm rồng nhất định phải có rông. (1)Q7 - Chương 180: Đầm rồng nhất định phải có rông. (1)

Thư phòng của Vân Sơ có hai gian, gian ngoài rộng hơn tất nhiên dùng để đọc sách, gian trong nhỏ hơn, không chỉ đặt số món đồ quý giá hơn, còn là phỏng nghỉ, có cửa nhỏ thông ra hậu viện. Lúc này trong căn phòng nhỏ đang có mấy cặp mắt theo dõi cuộc nói chuyện của Vân Sơ và Bùi Quang Đình.

Ở gian ngoài, Vân Sơ không để bụng chút thủ đoạn nhỏ của Bùi Quang Đình, gật gù:" Thế là khá đấy, còn biết dùng mưu kế, phải biết rằng nhiều người trong thiên hạ, ở thức mặt thúc phụ ngươi, đừng nói là dám dùng mưu kế, có thể nói một câu hoàn chỉnh cũng là không tệ."

"Ngươi muốn thực sự có lực lượng thuộc về mình thì phải nhanh chóng bắt đầu đi. Vị đại mẫu kia của ngươi không phải là nhân vật tâm thường, một khi biết phụ thân ngươi an bài thứ tốt cho ngươi ở Trường An, nói không chừng nổi lên ý tranh đoạt."

" Vậy nên ta chỉ cho ngươi hai tháng."

Bùi Quang Đình đích thực là rất đáng khen, mau chóng khống chế tâm tình của mình, hỏi:" Thúc phụ làm sao ngăn cản được, mỗi ngày nhân mã ra vào Trường An nhiều vô số kể, chẳng lẽ thúc phụ có thể ngăn cản người tới đưa thư, cho cháu hai tháng? Thúc phụ hẳn là biết, đại mẫu cháu mà ra tay thì chỉ một lá thư gửi cho những người đó là xong."

Vân Sơ xua tay:" Ta tất nhiên là không có năng lực như ngươi nói, đừng nói là ta, dù là đương kim bệ hạ cũng không có cách nào ngăn cản đại mẫu ngươi đưa tin tới Trường An."

" Có điều ngươi cũng quá thiếu tin tưởng vào phụ thân ngươi rồi, nếu như ông ấy đã nói với ngươi như thế, còn có ý để ngươi bồi dưỡng lực lượng của mình, ta nghĩ, trong vòng hai tháng, đại mẫu ngươi có lẽ không biết chuyện này, hoặc bị phụ thân ngươi áp chế."

" Nếu không lời ông ấy chẳng hóa bằng không nói à?"

" Đi cám ơn phụ thân ngươi đi, ông ấy không chỉ nói xuông đâu, hẳn là còn thứ thực tế hơn cho ngươi. Tới khi đó ngươi đừng quá để ý thể diện, cứ mặt dày chút đòi hỏi nhiều hơn, tương lai cũng thoải mái nhiều hơn."

Bùi Quang Đình cảnh giác nhìn Vân Sơ:" Thúc phụ muốn chia rẽ Bùi thị sao?"

Vân Sơ khinh thường:" Từ lúc ngươi bước vào cửa nhà ta, toàn bộ việc ngươi làm chẳng phải là vì muốn tự lập sao? Còn cần ta chia rẽ à?"

Bùi Quang Đình lần nữa bối rối:" Tuy đúng thế, nhưng mà không nên nói như thế."

Vân Sơ ném sách xuống bàn:" Vậy ngươi muốn nói thế nào để ngươi vừa chiếm lấy một phần lực lượng Bùi thị, mà vẫn duy trì được thể diện, không để người ngoài nói ra nói vào?"

Bùi Quang Đình bị mỉa mai tới nóng mặt, nhưng nghĩ tới Khố Địch thị và đại ca hắn thường mỉa mai mẹ mình là một vũ cơ, trời sinh là thứ thấp kém, hắn hít thật sâu nói:" Cứ lấy đại mẫu và đại ca cháu ra nói, biến cháu thành người bị bức ép tới cùng đường mới phải làm như vậy, sẽ giữ được thể diện cho phụ thân."

" Có lý đấy!" Vân Sơ không thể không gật đầu:" Ngươi cũng là đứa hiếu thuận!"

Bùi Quang Đình nhẹ người:" Vậy cháu tới chỗ phụ thân cháu một chuyến, xem xem có thể lấy được thêm thứ gì nữa hay không? Chỉ có điều lúc đi cháu nói mạnh miệng quá, bây giờ mới nửa ngày thôi đã quay về, phải làm sao, mong thúc phụ giúp đỡ."

"Ngươi thật không khách khí gì nhỉ, thôi vậy, ngươi một câu thúc phụ, hai câu thúc phụ như thế, ta khó mà chối từ được." Vân Sơ nói với Ân Nhị Hổ:" Ngươi đi về cùng hắn, hỏi Lão Bùi, hắn muốn an bài vị trí gì cho nhi tử, như thế ngươi có thể quang minh chính đại mà về rồi."

Bùi Quang Tự mới rời đi, cả nhà nấp ở gian trong liền ùa ra, vừa ra ngoài Ngu Tu Dung đã nói với mấy người Vân Cẩn:" Nghe rõ chưa? Sau này mấu đứa mà dám hiếu thuận với cha mẹ như hắn, đánh chết không cần hỏi."

Vân Cẩm lạnh nhạt đánh giá:" Thật vô liêm sỉ, hắn muốn làm một tên chân tiểu nhân rồi, với địa vị của hắn thì không cần thiết đặt bản thân ở vị trí thấp kém như thế. Có được lợi ích thực tế, nhưng hạ bản thân xuống quá thấp rồi, thành tựu sau này chẳng được là bao." Vân Cẩn thì nói:" Hắn cũng chẳng có cách nào khác, tên lên dây rồi không thể không bắn, nói nhiều như vậy là vì lấy lòng tin của a gia. Coi như hắn đã đập nồi dìm thuyền, không để lại đường lui cho bản thân, cũng là nhân vật đáng nể đây."

Lý Tư phụ họa:" Người này thú vị đấy, sau này nên thân cận nhiều hơn."

Vân Sơ thấy Vân Loan không nói gì, đứng dựa vào chân Ngu Tu Dung, bộ dạng lười biếng, hỏi:" Con thấy sao?"

Vân Loan bĩu môi:" Như a tỷ nói đấy, con không để mình vào vị trí thấp kém bẽ mặt như vậy, không lấy được thì con cướp, không cướp được thì con bỏ, không để người ta khinh mình.”

Vân Cẩm xoa cái đầu tròn của đệ đệ.

Vân Sơ nghe hết ý kiến của đám con mình, song như mọi khi, y không bình luận gì cả, nhưng từ đôi mắt long lanh của Ngu Tu Dung chứa đầy nhu tình, xem ra nàng nhìn ra nguyên nhân thực sự từ chuyện của Bùi Quang Đình.

Thứ duy trì mối liên kết của cả gia đình là tình cảm, thứ này mặc dù không thể dùng để ăn, không thể dùng để uống, nhưng đôi khi có thể dùng như tính mạng.

Dưới tình cảm chính là sự công bằng.

Đôi phu phụ Vân Sơ và Ngu Tu Dung cho mỗi đứa bé của Vân thị tình cảm giống nhau, tình cảm này bao gồm quan tâm, vỗ về tâm linh và đòn roi nhục thể.

Một đứa bé đánh đòn là chuyện không tốt, nhưng tất cả bọn chúng đều bị đánh đòn thì tâm lý cân bằng hơn nhiều.

Chỉ có bậc cha mẹ xác định con cái mình sau này sẽ tàn sát nhau mới ngay từ đầu xác định đẳng cấp cho bọn chúng. Vân Sơ cho rằng con cái mình phải có theo đuổi lớn hơn, thoát khỏi sự tranh đấu cấp thấp đó.

Vân Cẩn là thế tử của Vân thị, Vân Loan không hâm mộ cái vị trí đó chút nào, sau khi nhìn thấy yêu cầu của cha mẹ với ca ca, nó thậm chí thấy may mắn vì mình không phải là thế tử.

Tiết Nột là thế tử của nhà Tiết Nhân Quý, gần đây rất chịu khó tới Vân gia, có điều chẳng phải tới thỉnh giáo học vấn của Vân Sơ, đa phần thời gian hắn đứng đó như khúc gỗ, chỉ biết nhìn Vân Cẩm cười như thằng ngốc. Vân Loan dễ dàng phát hiện ra, tên này chịu khó tới Vân thị như thế, e rằng mục đích lớn nhất là muốn làm tỷ phu của hắn.

Có điều Vân Loan thấy Tiết Nột chẳng có cơ may nào.

Tên này mặc dù vóc dáng cao lớn, gương mặt cũng không tệ, nhìn có khí khái anh hùng, mỗi tội đầu óc không đủ thông miinh, tỷ tỷ sẽ không thích hắn.

Bùi Quang Đình gần đây cũng suốt ngày loanh quanh cảnh tỷ tỷ, chẳng có gì lạ, Vân Loan thấy cảnh này nhiều rồi, phàm thiếu niên nào từng gặp tỷ tỷ nó đều thế cả, tất nhiên phải là người tự cho rằng bản thân có chút thân phận, có chút tài hoa mới dám. Quá nửa những con ruồi đó sẽ bị một ánh mắt của tỷ tỷ làm sợ hãi, số rất ít dám tiếp tục tiếp cận tỷ tỷ, Bùi Quang Đình và Tiết Nột là hai tên trong số rất ít vẫn còn khá nhiều đó.

Nhìn biểu hiện của Bùi Quang Đình thời gian qua khá hơn Tiết Nột nhiều, Tiết Nột chỉ biết xách giỏ hoa quả theo sau tỷ tỷ, Bùi Quang Đình thì đi trước nói cười vui vẻ, làm Tiết Nột trông như tên tủy tùng.
Bình Luận (0)
Comment