Q7 - Chương 195: Không có gì là tuyệt đối. (2)
Q7 - Chương 195: Không có gì là tuyệt đối. (2)Q7 - Chương 195: Không có gì là tuyệt đối. (2)
Bình thường Vân Loan mà nói câu này, thế nào cũng ăn một trận đòn dế rên, lần này bất ngờ Vân Sơ lại chẳng giận, còn nói với trưởng tử:" Tiểu Điểu Nhi nói đúng đấy."
Vân Cẩn hứng thú nhìn đệ đệ:" Nói ra xem nào."
Vân Loan vừa viết chữ vừa nói:" Giả sử hoàng đế tới Cung Cửu Thành, thái tử lặp lại chuyện Triệu văn vương cầm tù Triệu vũ linh vương ở cung Sa Khâu, hắn sẽ phải đối đầu với Tiết Nhân Quý. Nhà ta mở tiệc, khác nào giải thích thay thái tử."
Vân Sơ và Vân Cẩn cùng nhìn Vân Loan, ý bảo nó nói tiếp.
Vân Loan bỏ bút xuống:" Nhà ta và thái tử là một, điều này đã thành nhận thức chung của người Đại Đường, hoàng đế lúc này cho đại ca về Trường An thành thân, còn cho a gia về Trường An nắm quyền, bản thân hoàng đế cũng rời khỏi Lạc Dương canh phòng nghiêm ngặt, tới Cung Cửu Thành ở nơi đồng không mông quạnh."
" Khi ấy bất kể từ Trường An hay Lạc Dương phái binh tới Cung Cửu Thành ám hại hoàng đế, đều rất dễ dàng thuận tiện."
" Nếu hoàng đế nảy lòng nghỉ ky, nhà ta và thái tử đều là đối tượng bị hoàng đế hoàng hậu thăm dò. Chẳng may bữa tiệc hôm nay có người hành thích hoàng hậu, không phải nhà ta sẽ gặp xui xẻo sao?”
Vân Sơ xoa đầu tiểu nhi tử, tuy nói không đúng nhưng chừng này tuổi đã nhận thức cơ bản về các phe phái thế lực thiên hạ đã là khá rồi, cười:" Làm gì đơn giản như con nói, nếu mưu sát ở đây thì chuyến đi tới Cung Cửu Thành của hoàng đế, hoàng hậu sẽ bị hủy, hoàng đế sẽ cảnh giác hơn nhiều, đồng thời thâu tóm lại toàn bộ quyền lực, người bị thiệt là thái tử."
Vân Cẩn hít một hơi, hỏi thật nhỏ:" A gia sẽ không giết hoàng đế chứ?"
Vân Sơ nghiêm túc đưa tay kéo hai đứa con tới nhìn thẳng vào chúng:" Ta sẽ không giết Lý Trị, điều này các con phải hiểu rõ."
Nghe a gia gọi thẳng tên húy của hoàng đế chứ không dùng cách gọi hoàng đế chung chung, tức là hoàng đế không phải là không thể giết, Vân Loan gật mạnh đầu:" Con hiểu rồi."
Vân Cẩn cũng gật đầu, kỳ thực khi còn ở tây nam, hắn đã cùng Ôn Hoan, Địch Quang Tự nói chuyện này rồi:" Nếu hoàng đế gây hại cho thiên hạ, vậy nhất định phải quyết đoán diệt trừ trước khi hoàng đế tạo ra quá nhiều thiệt hại, đây là biện pháp giảm thiểu tổn thất."
Bất kể chúng nói đúng hay không, ít nhất Vân Sơ cũng hài lòng hai đứa nhi tử kế thừa tư tưởng của mình, không để bị hai chữ hoàng đế đè lên đầu, vậy tốt rồi:" Muốn làm được tới mức đó thì phải có được quyền thế của Tào Tháo, Đổng Trác, Tư Mã Ý, nhưng mà ba người bọn họ đều không được lòng Nho gia, thanh danh quá tệ."
" Hơn nữa một khi quyền thế tới mức độ ba vị đó, rất dễ đánh mất bản thân, tự mình làm hoàng đế, như vậy thì không phù hợp với mục đích của chúng ta rồi."
Vân Loan phản bác:" Nếu không đạt được tới quyền thế ba vị đó lại làm chuyện mưu hại hoàng đế thì không phải chuốc họa vào thân à? Con không làm cái chuyện ngốc nghếch quyên mình vì thiên hạ đâu."
Ài thằng nhãi này là thứ đáng lo đây, nếu Vân thị đạt được quyền thế đó, nó dám nghĩ, làm hoàng đế thử một lần cho biết, hơn nữa còn là thứ khốn kiếp nhất chỉ làm cho vui thôi, xoa đầu nó:" Đúng vậy, a gia không nói đây là chuyện dễ, giờ thì thay a gia và đại ca ra kia theo dõi hoàng hậu, xem rốt cuộc hoàng hậu muốn làm gì?"
Vân Loan tức giận dậm chân:" Lại thì thâm sau lưng con rồi."
Nhìn Vân Loan hầm hầm bỏ đi, Vân Sơ và Vân Cẩn bật cười về chỗ của mình, cầm sách lên xem, động tác hai cha con đồng đều giống nhau y hệt.
Có điều bọn họ đều không bàn bạc gì không thích hợp để Vân Loan nghe, chỉ muốn đuổi thằng nhóc đó đi mà thôi.
Vân Loan ra tới trung đình thì nhìn thấy Thái Bình đang dùng một thanh hoành đao ra sức chém cây mai nhà họ, Thái Bình chém rất mạnh, khiến cây mai to bằng miệng bát sắp bị chặt đứt rồi.
Nó vội vàng xông tới chắn trước cây mai, chỉ Thái Bình chất vấn:" Ngươi chém cây mai nhà ta làm cái gì?" Thái Bình giật mình khi thấy Vân Loan bỗng dưng từ đâu nhảy ra, tiếp đó mặt mày hung dữ nói:" Được, bản cung hôm nay không chặt mai, mà muốn chém chết ngươi."
Nỏi rồi chỉ huy mấy cung nhân:" Các ngươi mau bắt lấy nó."
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn
Một đám cung nhân kéo ùa tới bắt Vân Loan, giữ chặt lấy nó. Vân Loan không chống cự hay trốn tránh mà lại còn cười rất quái dị làm Thái Bình sinh nghi.
"Cẩu tặc, ngươi nhìn cái gì?"
Vân Loan nhìn trái nhìn phải hỏi:" Anh vương Hiển đâu rồi?"
" Hôm nay Hiển ca không tới."
" Nói linh tinh hắn nhất định sẽ tới."
Thái Bình xách đao tới bên cạnh Vân Loan:" Đừng đánh trống lảng, hôm nay bản cung phái chém chết ngươi."
" Ngươi thật vô lý, làm sao lại giết ta, ta đắc tội gì với ngươi?"
" Hôm đó bọn ta đều tham gia cứu hỏa ở Mang Sơn, chỉ mình ngươi không đi, biến bọn ta thành kẻ ngốc..."
Vân Loan không đợi Thái Bình nói hết đã cười híp mắt:" Anh vương Hiển đang nhìn trộm Vi thị đấy, ngươi có muốn đi xem không?"
Hai mắt Thái Bình tức thì tròn xoe, mặc dù nghi ngờ Vân Cẩn muốn thoát thân, nhưng chuyện này quá cảm dỗ, hỏi:" Sao ngươi biết?"
Vân Loan vùng vẫy, Thái Bình đành bao cung nhân buông nó ra, nó ghé tai Thái Bình nói:" Đây là nhà ta, làm sao ta không biết."
" Mẫu hậu nói hôm nay là yến hội phụ nhân, Hiển ca ca không tiện tới."
" Nếu như ta nói hai người họ bây giờ ở chuồng ngựa, ngươi tin không?"
" Chuồng ngựa?" Thái Bình há hốc mồm:
" Hay là bây giờ chúng ta đi xem trộm đi..." Vân Loan đưa tay muốn nắm lấy bàn tay nhỏ trắng trẻo của Thái Bình, Thái Bình căm ghét hất ra, có thể thấy rõ ràng nó có chướng ngại tâm lý với thằng nhóc béo lùn này.
Anh vương Hiển và Vị thị chỉ cần có chút cơ hội là sẽ như củi khô gặp lửa, mà bọn họ thì không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.
Đó là chuyện Vân Quan Quan thăm dò được khi vào cung, đã nói cho Vân Loan trước khi đi tây nam.
Vì có tiền lệ thái tử Hoằng và Ung vương Hiển vừa tự lập đã phân quyền, cho nên bây giờ hoàng hậu tiếp tục nuôi Anh vương Hiển và Việt vương Đán trong cung, vương phủ của hai người đó tuy đã xây xong, nhưng là ở Trường An.
Vi thị nữ vào cung làm bạn học với Thái Bình, lâu dần cùng Anh vương Hiển quấn lấy nhau, nhưng trong cung quy củ nghiêm ngặt, Anh vương Hiển lại là kẻ nhát gan, tất nhiên không dám vượt giới hạn.
Chỉ còn cách tranh thủ lúc Vi thị theo Thái Bình rời hoàng cung mới có cơ hội hẹn hò, lần này Ngu Tu Dung mở yến tiệc lớn, cả hoàng hậu, Thái Bình đều tham gia, đông người lộn xộn, là cơ hội tốt nhất cho hai người.
Vân Loan thấy Thái Bình mà không thấy Vị thị ở bên là biết Anh vương Hiển cũng lẻn vào Vân thị rồi.
(*) Vi thị này chắc sau này là Vi hoàng hậu rồi, trên lịch sử thì Vi hậu từng đề nghị để An Lạc công chúa làm hoàng thái nữ, Lý Đán từ chối, không lâu sau thì chết. Rất nhiều dấu hiệu khiến An Lạc công chúa bị nghi ngờ giết chết Lý Hiển.