Q7 - Chương 212: Khuê nữ thay đổi rồi.
Q7 - Chương 212: Khuê nữ thay đổi rồi.Q7 - Chương 212: Khuê nữ thay đổi rồi.
Bất kể Vân Cẩm trình bày kế hoạch của mình cẩn thận thế nào, Vân Sơ có thể dễ dàng nhìn ra, xuất phát điểm cho toàn bộ tính toán của nha đầu này chỉ có một thôi, nó coi Huyền Trang thực sự trở thành thân a tổ của minh rồi.
Huyền Trang đại sư thành Phật, chuyện này nếu như được bách tính Đại Đường xác nhận, địa vị của Vân thị sẽ nước lên theo thuyền, hơn nữa còn trở nên vô cùng siêu nhiên.
Có được địa vị như thế, trong mắt Vân Cẩm, bất kể là vật tư hay tiên đều sẽ không thiếu, tối đa là gửi ở chỗ người khác mà thôi.
Chủ ý trả tiền là do Vân Cẩm đưa ra, chẳng trách Khuya Cơ lại khẳng định mình sẽ trả tiên cho ông ta.
Bây giờ xem ra Vân Cẩm đã rất chắc chắn Huyền Trang chính là thân a tổ của nàng, nàng cho rằng Vân thị có tư cách kế thừa vinh quang của Huyền Trang, cho nên mới đặt cược lớn vào ông.
Tiền của Vân thị xưa nay dính líu không rõ ràng với sở giao dịch, chính vì điều này triều đình muốn chiếm cứ đa số cổ phần ở sở giao dịch, người ta chẳng cần quyền vận hành, người ta muốn quyền giám sát.
Văn võ bá quan cho rằng, giám sát được sở giao dịch là bằng với giám sát tài sản của Vân thị, như thế không khác gì thấy được mọi động tĩnh của Vân thị, không sợ Vân Sơ có ý đồ gì bất chính. Chuyện này với Vân Cẩm mà nói là không thể chấp nhận, sự kiện Vân thị trạch viện bị tập kích ở Lạc Dương ảnh hưởng rất lớn tới vị đại tiểu thư trước nay ít để ý tới thời cuộc này, lần đầu tiên nàng nhận ra trên đời này còn có thế lực chơi đùa với tính mạng của họ. Với cô gái từ nhỏ muốn tự nắm vận mệnh trong tay như Vân Cẩm thì làm sao có thể cho phép điều đó tái diễn. Cho nên nàng mới nghĩ ra cách đem tiền tài sổ sách của Vân thị chuyển thành tải sản thực chất, củng cố thế lực Vân thị.
Từ sổ sách tới thực tế, trong quá trình này 300 vạn quan, Vân thị thu về được 100 vạn quan tài sản thực đã là vô cùng thành công rồi. Gần ba năm qua Vân Sơ dẫn theo đám Vân Cẩn tới tây nam chinh chiến, người có thể quản lý chuyện kinh doanh bên ngoài của Vân thị chính là Vân Cảm, nàng hẳn là đã nhìn ra rất nhiều vấn đề trong quá trình vận hành thường nhật, cho nên mới đề xuất nhanh chóng cắt đứt với sở giao dịch.
Rốt cuộc Vân Sơ không đồng ý với yêu cầu của Vân Cẩm, nhưng y thấy cũng cần đánh giá lại toàn bộ chuyện làm ăn của Vân thị, cân nhắc nguy hiểm trong đó trước rồi mới luận tới cái khác.
Không hề giống với suy nghĩ của Vân Cẩm, Vân Sơ cho rằng hiện giờ chuyện quan trọng nhất là phải mời lão thần tiên kiểm tra sức khỏe cho Huyền Trang đại sư, một người già đột nhiên cải lão hoàn đồng, trong mắt Vân Sơ không phải thành Phật gì hết, mà là một loại bệnh.
Giống như Hứa Kính Tông tám mươi mấy tuổi đột nhiên tóc hóa đen vậy, chỉ vì ăn vài quả vài thôi đã quay về nguyên hình, nghe nói ông ta không sống được bao lâu nữa.
Hứa Kính Tông sống chết thế nào Vân Sơ chẳng quan tâm, lão già đó tội ác chồng chất, chết là đáng đời, sống cũng là chịu tội. Huyền Trang đại sư thì khác, Vân Sơ hi vọng ông già đó có thể sống lâu trăm tuổi giống lão thần tiên.
"A gia, chuyện làm ăn trong nhà không quan trọng sao?" Lần đầu tiên chính thức đưa kiến nghị lớn, lại không được a gia tiếp nhận, Vân Cẩm có chút thất vọng:
Vân Sơ võ nhẹ lên gò má mịn màng của khuê nữ, đứa bé này từ nhỏ đã đặc biệt, không thông minh tới mức yêu nghiệt như Vân Loan, nhưng càng thêm thực tế hơn. Vân Loan thông minh mười phần nhưng chưa chắc đem được ba bốn phần cái thông minh đó vào cuộc sống, rất có thể chỉ dừng lại ở phạm trù sách vở thôi.
Còn Vân Cẩm là người có thể đem cả mười thành trí tuệ của nàng áp dụng vào việc thật.
Nhưng đó cũng chính là điểm yếu rõ ràng của Vân Cẩm, quá mức thực dụng khiến nàng chỉ nhìn vào lợi ích trước mắt, không đủ sức tưởng tượng, hoạch định kế hoạch lớn xa hơn. " Con muốn thông qua hành động trả nợ này biến tiền bạc trên sổ sách thành tiền thực mà chúng ta có thể thao tác, lại thông qua quá trình thao tác đó tạo ra vài nhà siêu cấp phú hào, mở rộng thế lực nhà ta."
" Người khác có tính toán này xem như không tâm thường, nhưng nữ nhi của Vân Sơ ta thì không nên nghĩ như thế, 300 vạn này để trong sở giao dịch có thể tạo phúc cho nhiều người Trường An hơn."
" Nếu như thế, dù mất đi 300 vạn quan này có làm sao, chẳng lẽ không có số tiền này thì ngày mai nhà ta sẽ không còn cơm ăn."
Vân Cẩm cố chấp bảo vệ quan điểm:" A gia, còn cho rằng lý tưởng làm giàu thiên hạ của người không thực hiện được đâu, thế gian này cần người nghèo, giống như sói cần đàn cừu vậy, biến tất cả thành sói không có ích lợi gì cả, lý tưởng của a gia chết yểu rồi."
Ài, sao giọng điệu của nó giống Lý Trị thế, nha đầu này quá thực tế, Vân Sơ sẽ không nói thực tế với nó, tránh đầu óc nó thêm sơ cứng:" Lý tưởng của a gia chưa bao giờ chết yểu, nó chỉ từ bề ngoài chảy xuống lòng đất, lan tỏa bốn phương, rồi một ngày nó đột phá được sự giam cầm của mặt đất, bay vọt lên trời. Tới ngày đó con nhìn là sẽ thấy, lý tưởng của a gia huy hoàng thế nào, tráng lệ thế nào."
" Thải Vân Nương, thay vì tính toán chuyển hóa 300 vạn quan đó thành ích lợi thực cho nhà ta, không bằng con nghĩ xem, làm sao tận dụng số tiền sổ sách đó nâng cao mức đống cho bách tính Trường An."
Vân Cẩm ủ rũ rời đi, Vân Sơ nhìn theo bóng lưng khuê nữ thở dài, lão tử đường đường là nhà tiên tri, nếu ánh mắt chỉ nhìn vào tiền tài thì thực sự mất mặt, cũng không biết nha đầu này bị cái gì kích thích mà thay đổi như thế, trước kia nó đâu quan tâm chuyện bên ngoài chứ?
Vân Sơ đoán không ra, nữ nhân ở độ tuổi nó là khó hiểu nhất, tạm thời bỏ sang bên vậy, y đang có chuyện gấp muốn tìm lão thần tiên, đi mấy năm rồi về phải bái kiến ông cụ chứ.
Muốn gặp lão thần tiên thì trước tiên phải gặp Kỷ vương Lý Thận, điều này gần như đã thành một thông lệ rồi. Lão thần tiên cũng già rồi, chẳng giống trước kia có thể đeo gùi leo núi hái thuốc, xách hòm đi khắp nơi chữa bệnh nữa. Nay lão thần tiên đa phần ở trong phủ Kỷ vương Thận, không mấy khi xuất hiện ở thái y viện Trường An, dù có thì cũng là do thi thoảng bị đám đồ tử đồ tôn kéo đi xem một số căn bệnh lạ lùng cổ quái.
Công việc của lão thần tiên đã từ trị bệnh cứu người trở thành soạn y thư.
Một thời lão thần tiên cũng giống toàn bộ người đọc sách thời đó, y thư soạn ra tối nghĩa khó hiểu, thiên hướng cao thâm mạc trắc. Thế nhưng ở Trường An lâu, tiếp xúc với lượng lớn người bệnh, y thư lão thần tiên viết liền trở thành loại sách mà chỉ cần biết chữ là hiểu được.
Hiện nội dung y học mà lão thần tiên ra sức phổ biến là - Uống nước sôi và rửa tay trước khi ăn và sau khi đi vệ sinh.
Rất có hàm ý phản phác quy chân trong đó.